Trên mặt đất, Thủy Ngưu Thú mất dấu của kẻ địch, nhưng đoán chừng cũng không đi xa, đang đi qua đi lại tìm kiếm, Tô Tiểu Bạch biết mình không có nhiều thời gian, hai mắt nhìn chằm chằm kẻ địch, đối phương tạm thời không chú ý đến phía trên, đang vội vàng tìm kiếm ở mấy bụi cây rậm rạp.
“Rống!”
Đột nhiên ruyền đến tiếng gầm giận dữ, Thủy Ngưu Thú lắc đầu liên tục, rời khỏi chỗ bụi cỏ rậm rạp, đồng thời hai mắt của nó giống như bị cái gì đó ảnh hưởng tạm thời mất đi tầm nhìn, hai cái sừng trâu đang đung đưa.
“Là hoa loa kèn độc tiễn!”
Tô Tiểu Bạch liếc mắt đã nhận tên loại hoa, loại hoa này rất hiếm, trong thành Thủy Nguyệt chưa từng xuất hiện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Tiểu Bạch từng nhìn thấy ở trong sách, sau này cũng có nghe thương nhân nhắc tới ở đại lục Cực Nam có loại dược liệu này.
Nó có rất nhiều tác dụng, cả cây hoa từ rễ đến hoa đều có thể dùng để điều chế đan dược hoặc độc dược, Tô Tiểu Bạch liếc nhìn xung quanh, không phát hiện ra thứ gì có thể giải độc, có lẽ là bị cây cối khác che lấp.
Hoa loa kèn độc tiễn chủ động công kích, nhất định là do Thủy Ngưu Thú sốt ruột không cẩn thận tiến vào phạm vi công kích của nó, nên nó mới bắn ra nọc độc.
Thủy Ngưu Thú có vẻ rất thống khổ, hoảng loạn lui về phía sau, mãi đến khi va vào thân cây mới dừng lại.
Thân hình Tô Tiểu Bạch nhoáng lên một cái, cái cây mà kẻ địch va vào chính là chỗ mình đang ẩn náu.
Hắn nhanh chóng giữ chắc cành cây, may mà không rơi xuống, Thủy Ngưu Thú đang rất thống khổ, hình như không phát hiện Tô Tiểu Bạch phát ra động tĩnh.
“Rống!”
Đột nhiên nó gầm lên một tiếng.
Một trận linh lực dao động phát ra từ trên người nó.
Tô Tiểu Bạch tò mò nhìn xuống dưới, chỉ thấy đầu trâu đang được bao quanh bởi một lá chắn màu lam, dao động cũng phát ra từ