Muốn vạch trần bí mật của đối phương, nhưng bị thương đánh không lại, nếu không bị thương thì nói không chừng còn có một trận chiến.
“Làm sao bây giờ!”
Thủy Ngưu Thú đã tới bên cạnh rừng rậm, sắp sửa bước vào bãi đá trở lại giữa sông, đầu Tô Tiểu Bạch nhanh chóng xoay chuyển, nghĩ cách.
“Đúng rồi, độc dược!”
Đột nhiên Tô Tiểu Bạch nhớ tới nấm hình người ở trong bọc, chỉ cần dùng trên người kẻ địch là được rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Theo bình thường, dược liệu phải qua tinh luyện mới phát huy ra được tác dụng lớn nhất, nhưng hiện tại chuyện quá khẩn cấp, Tô Tiểu Bạch lấy hơn mười cây nấm hình người từ trong bọc ra.
Làm đối phương trúng độc rất đơn giản, Tô Tiểu Bạch không ẩn mình nữa, triệu hồi Linh Hỏa trường thương, sưu một cái phi đến rừng cây bên cạnh Thủy Ngưu Thú.
Trường thương có dao động rất lớn, Thủy Ngưu Thú cảm nhận được có công kích ở phía sau, lá chắn chợt lóe, trường thương lại bị bắn bay.
“Rống!”
Nó quay đầu vừa hay nhìn thấy Tô Tiểu Bạch ở trên cây, chắc là bởi vì trúng độc nên nó rất nóng nảy, nổi giận gầm lên một tiếng xoay người chạy về phía cây đại thụ của Tô Tiểu Bạch.
Một mảng lửa lớn bao phủ mặt đất bên dưới cây đại thụ, nếu Thủy Ngưu Thú muốn đến thân cây phải vượt qua chỗ này.
Chắc là bởi vì đã từng bị rơi vào trong công kích lửa, cho dù bị thương cũng chỉ như vậy thôi, Thủy Ngưu Thú không dừng bước đánh vào trong.
Ngọn lửa vốn màu hồng lam đen xen, Thủy Ngưu Thú vừa tiến vào đã lập tức đổi màu.
Sương khói màu đen bốc lên, bao trùm cả mặt đất.
Nó đánh vào tới vị trí trung tâm vòng lửa, lúc này mới phát hiện còn có một thứ nữa.
Tô Tiểu Bạch không tính bỏ qua cho đối phương, lúc Thủy Ngưu Thú muốn lui về phía sau, linh lực nhanh chóng gia tăng ngọn lửa bên ngoài dâng lên, cao đến một thước.
Sương khói đen ban đầu lại bốc lên lớn hơn, bao phủ toàn bộ Thủy Ngưu Thú.
“Rống!”
Tru lên một tiếng, lá chắn của nó mạnh lên rất nhiều, nhưng vẫn không ngăn cản được độc tố xâm nhập.
Tô Tiểu Bạch ở trên cây không