Hai người dưới gốc Luân Hồi thụ thảo luận về môn bí thuật này. Thiên Phượng thần nữ thì không chen miệng vào được, chỉ có thể ở bên người Lăng Hàn, có chút an oán. Nàng hiện tại không giúp được Lăng Hàn một chút nào.
Lăng Hàn và Nữ hoàng là người thiên phú kinh người, rất nhanh đã nắm giữ tương đối với môn bí thuật này. Chỉ là cho dù công pháp Tiên vương có cường đại tới đâu cũng giới hạn trong cảnh giới, không có khả năng khiến cho Nhị Trảm như bọn hắn bộc phát ra chiến lực Phân Hồn cảnh.
Bọn hắn đi ra khỏi hắc tháp, bắt đầu vận dụng vào thực tế.
Nếu như trong Hắc thắp, ở bên trong là quy tắc mà mỗi bản thân Hắc tháp có. Tất cả công pháp đều căn cứ vào đại đạo thiên địa bên ngoài, trong Hắc tháp hoàn toàn không thích hợp. Cho nên mới nói, mặc ngươi mạnh mẽ tới đâu, một khi tiến vào Hắc tháp cũng chỉ có thể thúc thủ chịu trói. Bởi vì quy tắc khác biệt, coi như ngươi là Tiên vương cũng phải trở thành một con gà.
Đương nhiên thu Tiên Vương vào Hắc tháp như thế nào lại là một vấn đề lớn. Lại nói, Tiên vương đều tự thành một thế giới, đó chính là hai thế giới. Hai loại quy tắc đối kháng, nói không chừng Hắc tháp sẽ nổ trước.
Nữ hoàng vận chuyển Dịch Hỏa thuật, lập tức trên tay nàng xuất hiện một đám hỏa diễm. Đây chính là hỏa nguyên thiên địa dùng Tiên Vương pháp ngưng tụ mà thành.
- Rất mạnh.
Nữ hoàng gật đầu nói.
- Tuyệt đối là một môn thuật pháp đỉnh cấp.
Lăng Hàn gật đầu, ngay cả hắn cũng cảm ứng được đoàn hỏa diễm kia đáng sợ, hoàn toàn có thể khiến cho khí lực mạnh mẽ của hắn bị dung luyện mất. Đương nhiên thời gian cũng không phải là hai ba ngày, mà ít nhất cũng phải đơn vị bằng năm.
Tay phải hắn chấn động, oanh, đồng thời có một đạo hỏa diễm hình thành.
Đây không phải là ngưng tụ hỏa nguyên thiên địa mà hình thành, mà là tới từ trong cơ thể hắn.
Cửu Thiên hỏa.
Tâm niệm hắn vừa động, Cửu Thiên hỏa hóa thành một thanh kiếm lửa, rất sống động. THân kiếm có ký hiệu đại đạo, nếu như nhìn kỹ, quả thực giống ký hiệu trên công pháp Dịch Hỏa thuật kia như đúc.
Vị Tiên vương kia có lẽ đã rút ra ký hiệu đại đạo trong Cửu Thiên hỏa, khắc vào trong công pháp này.
Thực sự là ngưu bức, không ngờ ký hiệu đại đạo như vậy cũng có thể rút ra được.
Lăng Hàn nhẹ nhàng vung thanh kiếm lên, vô luận chém tới đâu cũng lập tức chém mọi thứ thành hai phần. Dưới Tiên Vương pháp, uy năng của Cửu Thiên hỏa được kích phát thêm một bước.
- Nếu là hiện tại, ta có lòng tin chiến Tứ trảm đỉnh phong.
Lăng Hàn cười ha hả, hắn tin tưởng mười phần.
Đương nhiên hiện tại hắn cũng chỉ có thể đối kháng với Tứ trảm đỉnh phong tầm thường, nếu như là Trảm Trần hoàn mỹ. Đoán chừng hắn vẫn còn hơi kém một chút, còn nếu như là trảm Thiên địa thành đạo, như vậy đừng nói là Tứ trảm. Tam trảm cũng quá sức, phải nhìn xem đối phương là sơ kỳ, trung kỳ hay là hậu kỳ đỉnh phong.
Bất quá nếu như bị Cửu Thiên hỏa trực tiếp chém trúng, vậy đừng nói là Tứ trảm đỉnh phong, cho dù là cường giả Phân hồn cũng phải gặp nạn.
Lúc này bên ngoài đột nhiên truyền tới thanh âm xôn xao.
Lăng Hàn và nữ hoàng đi ra ngoài, chỉ thấy trên chiến hạm không ngờ lại có rất nhiều người xa lạ. Nhưng mỗi một người đều là phong hoa tuyệt đại, có khí thế kinh người.
Đây là thiên tài của tất cả đại giáo, thiên kiêu chi tử của các gia tộc.
Tuyệt đối đều là Vương giả, một thân khí thế không kém Phó Cao Vân, có tự tin Vô địch.
- Phó Cao Vân, nghe nói ngươi có một thủ hạ, thay Nhu tiên tử tu bổ một bản công pháp cỏ. Ta có một vị tùy tùng không phục, muốn lĩnh giáo thủ hạ của ngươi một chút.
Chỉ nghe một người trẻ tuổi nói.
Lăng Hàn nhận ra hắn, chính là Thiên Triệu Điền mấy ngày trước nói muốn gặp Nhu yêu nữ.
Cái tên
không tốt.
Lăng Hàn vô thức đã không thích người này, bây giờ nghe thấy lời đối phương nói, trong lòng không khỏi càng thêm tức giận.
Phó Cao Vân vung tay nói:
- Lăng Hàn là huynh đệ của ta, không phải là thủ hạ.
Hắn nghiêm túc cải chính.
- ha ha..
Tất cả mọi người không tin, bọn hắn là Vương giả, nguời thừa kế. Nếu như muốn kết giao bằng hữu, như vậy cũng phải xừng đôi trên phương diện thân phận. Theo những người trong Phó gia nói, Lăng Hàn chỉ là một tiểu nhân vật trong thế lực phụ thuộc Phó gia mà thôi.
- Cao Vân, tất cả mọi người đã muốn gặp vị Lăng Hàn kia, không bằng mời hắn xuất hiện.
Mọi người nhìn về phía Phó Cao Vân.
Hắn là Phó Thải, đương nhiên cũng là người Phó gia. Bất quá thuộc về mạch của Phó Tu Bình. Trước đó mạch của Phó Tu Bình không có làm khó dễ, lúc này đột nhiên lại đứng ra.
Vô luận là Phó Tu Bình hay là Phó Băng Băng đương nhiên đều hận Lăng Hàn không thể lập tức biến mất. Như vậy bốn người thừa kế mới có thể khôi phục bộ dáng cân đối như trước kia. Ít nhất ai cũng không có nắm chắc tất thắng. Trước khi gia chủ đương thời thoái vị, bọn họ vẫn có thể cạnh tranh được.
Phó Thải là người lĩnh đội đi Tiềm Long bí cảnh thuộc mạch Phó Tu Bình. Tu vi Tứ trảm đỉnh phong, hơn nữa ở cảnh giới này đã ma luyện mấy chục ức năm, chiến lực vô cùng đáng sợ, tuyệt đối sẽ không yếu kém hơn bất luận Vương giả cùng giai nào, thậm chí còn có khả năng siêu việt.
Không có biện pháp, không thể tiến vào Phân Hồn, như vậy cũng chỉ có thể liều mạng tăng chiến lực trên cơ sở vốn có mà thôi. Dù sao thọ nguyên vô hạn, dù thế nào cũng có thể tăng lên được.
Sắc mặt Phó Cao Vân vô cùng khó coi, những người ngoài này đã đủ làm cho hắn nhức đầu, một người nhà như đối phương chẳng những không giúp hắn phân ưu giải nạn, không ngờ lại còn thừa cơ đổ thêm dầu vào lửa, quá đáng giận.
Hắn thực sự muốn dùng một cái tát đánh chết đối phương:
- ha ha, ai muốn luận bàn với ta?
Lăng Hàn bước qua, nói tới chiến đấu, hắn còn sợ ai sao?
- Lăng Hàn?
Mọi người đều nhìn qua.
Bọn hắn đều nghe nói tới chuyện ngày đó, đoán chừng là Nhu yêu nữ kia cố ý thả tin tức ra. Nếu không các nàng không nói, Lăng Hàn và Phó Cao Vân cũng không mở miệng nói lung tung. Như vậy những người này sao lại biết được tin tức mà nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn chứ?
Yêu nữ này lấy oán trả ơn a.
Chẳng lẽ phải thực sự thu lấy nàng, mỗi ngày đánh mông?
Lăng Hàn không khỏi nghĩ tới một màn này trong đầu, không ngờ lại có chút kích động nho nhỏ.
Trong lòng hắn lại rùng mình, tuy rằng ngày đó đè mị lực của Nhu yêu nữ xuống. Nhưng mà dường như Cửu chuyển mị thể của đối phương cũng không phải là bài trí, lại tu luyện thêm mị công hậu thiên, cho nên hình ảnh đã khắc sâu vào trong đầu hắn.