Trong thế giới tinh thần, Lăng Hàn hơi nghỉ ngơi một chút, nghênh đón cửa ải thứ bảy.
Lần này, vẫn là một đống lớn mảnh vỡ thảo dược, mới nhìn đó là loại hình đồng nhất, nhưng cẩn thận tra xét, sẽ có thể phát hiện, những mảnh vỡ này thuộc về ba loại thảo dược không giống.
Lăng Hàn trước tiên phân loại, sau đó ghép lại, gần giống cửa ải thứ sáu, lại phục hồi như cũ, rất nhanh ba cây thảo dược hoàn chỉnh mà xuất hiện.
Xoạt, ba cây thảo dược này ảm đạm, sau đó là một đống mảnh vỡ thảo dược xuất hiện.
Bốn loại mảnh vỡ thảo dược.
Lăng Hàn xử lý từng cái, đến lần thứ mười, không chỉ xuất hiện thảo dược không giống, hơn nữa còn có thảo dược tương đồng, chỉ là niên đại có chút khác biệt, thậm chí, chênh lệch cực kỳ nhỏ.
Cái này gia tăng độ khó cho Lăng Hàn, để thời gian hắn hoàn thành trở nên càng ngày càng dài.
Nhưng hắn tiêu tốn thời gian dài ra, kỳ thực thời gian hạn định cũng dài ra, bởi vậy, hắn vẫn chỉ dùng hai phần ba hoặc ba phần tư thời gian hạn định, có vẻ thành thạo điêu luyện.
Sau một ngày, Lăng Hàn rốt cục xông qua cửa ải thứ bảy, ở bên ngoài gây nên náo động mãnh liệt.
- Có người xông qua cửa ải thứ bảy!
- Trời ạ, khoảng cách hắn xông qua cửa ải thứ sáu vẻn vẹn chỉ qua một ngày!
- Thiên tài lúc trước thông qua, người nào không dùng một ngày rưỡi trở lên?
- So với người khác dẫn trước ròng rã nửa ngày!
- Quả thực là quái vật!
- Nhất định là Ngô Tử Hư, thiên tài đan đạo này là kỷ nguyên khó gặp.
- Không, là Nhật Dương Đan Sư, tích lũy lâu dài sử dụng một lần, mới có thể nhất phi trùng thiên!
Tiêu điểm vẫn ở trên người Nhật Dương Đan Sư cùng Ngô Tử Hư, đây là ứng cử viên mọi người cho rằng khả năng nhất.
- Các ngươi có nghĩ tới không, mấy canh giờ trước trước sau có hai người xông qua cửa ải thứ sáu, vậy ý nghĩa, lần này tuyệt đối lại xuất hiện một con hắc mã, có thể sánh vai Ngô Tử Hư hoặc Nhật Dương Đan Sư!
Có người đưa ra một quan điểm khác.
- Có khả năng... người phá vỡ kỷ lục này, kỳ thực là con hắc mã kia hay không?
Trong khoảng thời gian ngắn, hiện trường một mảnh vắng lặng, nhưng chỉ một lúc, nhất thời tiếng cười lớn vang lên, mỗi người hầu như đều cười bể bụng.
Sao lại có thể như thế?
Ngay cả người đưa ra độ khả thi kia cũng lộ ra nụ cười lúng túng, cho là mình thần kinh.
- Ta muốn biết chính là, Ngô Tử Hư hoặc Nhật Dương Đan Sư có khả năng xông qua cửa ải thứ tám hay không.
- Cửa ải thứ tám?
- Đây không thể.
- Nhìn trên bảng xếp hạng Dược Đạo Thạch, không biết bao nhiêu kỷ nguyên, trong mười người nhận biết linh dược mạnh nhất, cũng chỉ có bảy người thông qua cửa ải thứ tám!
- Phải, muốn thông qua cửa ải thứ tám hầu như là chuyện không thể nào, nếu không thì, người này nhất định là Đan Sư mạnh nhất kỷ nguyên này!
- Không không không, năng lực nhận biết linh dược mạnh cũng không có nghĩa là năng lực luyện đan mạnh, đây là hai chuyện khác nhau. Chỉ có thể nói, người có năng lực luyện đan mạnh, ở phương diện nhận biết linh dược liệu cũng nhất định sẽ không yếu.
- Ừm.
Câu nói sau cùng thắng được cộng hưởng, tất cả mọi người gật đầu, xác thực, nhận biết linh dược cùng luyện đan là hai việc khác nhau, chỉ là đan đạo đại sư cơ bản đều là cao thủ nhận biết linh dược, đây là năng lực nhất định phải có.
Ở mọi người cực kỳ chờ mong, hiếu kỳ, Lăng Hàn bắt đầu sát hạch cửa ải thứ tám.
Lần này hắn muốn đối mặt, là dược thảo biến dị.
Hoàn cảnh thiên địa đột biến, tạo thành thuộc tính vốn có phát sinh biến hóa, thậm chí hình dạng, màu sắc, mà ở dược lý cũng sẽ xuất hiện thay đổi cực lớn.
Dược Đạo Thạch đưa ra tình huống hoàn cảnh biến hóa, để Lăng Hàn đến suy đoán dược thảo sẽ phát sinh biến dị thế nào, lại nên vận dụng làm gì.
Vậy thì không phải học
bằng cách nhớ đồ vật, cần Đan Sư vận dụng kiến thức căn bản mình nắm giữ, sau đó đi mô phỏng, thôi diễn, tiêu hao thời gian không chỉ dài đến kinh người, hơn nữa bất luận một điểm sai lệch nào, cũng sẽ dẫn đến kết quả hoàn toàn khác nhau.
Bởi vậy, tốc độ của Lăng Hàn cũng chậm lại, nhưng hai mắt của hắn sáng quắc, bởi vì hắn có Luân Hồi Thụ, sự tình làm được nhiều nhất chính là thôi diễn, đây là tư bản của hắn.
Thời gian lặng yên trôi qua, chớp mắt một cái đã sắp tới ba ngày.
Vù! Vù!
Trên Dược Đạo Thạch đột nhiên có bảy vầng sáng đồng thời phát sáng, sau đó ảm đạm đi vẻn vẹn một hồi, lại bảy vầng sáng đồng thời phát sáng.
- Trời ạ, lần này lại có ba người đều xông qua cửa ải thứ bảy!
- Quá kinh người!
- Hắc Mã này là ai, tuy không thể so với Ngô Tử Hư hoặc Nhật Dương Đan Sư, nhưng làm đến mức độ như vậy cũng đã rất lợi hại.
Đoàn người sôi trào, hơn nữa đến một bước này, đáp án cuối cùng cũng sắp công bố, sợ là không bao lâu nữa liền có thể nhìn thấy chân tướng mà bọn họ khổ sở suy nghĩ, tranh luận kịch liệt.
Đúng lúc này, vù, Dược Đạo Thạch phát sáng.
Tám vầng sáng!
Đệt! Đệt! Đệt!
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều bị chấn đến hai mắt đăm đăm, suýt chút nữa chân mềm nhũn, trực tiếp ngồi dưới đất.
Trời ạ, cửa ải thứ tám, có người qua cửa ải thứ tám!
Bao nhiêu năm, gần như một kỷ nguyên đi, cũng có thể dài hơn, lâu đến mọi người suýt chút nữa thì cho rằng Dược Đạo Thạch chỉ có bảy cửa ải, đột nhiên có một thiên tài nhảy ra ngoài, nói cho bọn họ biết kỳ thực còn có cửa ải thứ tám.
Tuyệt đối là chấn thước cổ kim!
- Coi như hắn luyện đan ngớ ngẩn, nhưng chỉ nhìn hắn nhận biết linh dược xông qua cửa ải thứ tám, bảo đảm Cổ Đan Tháp cũng đặc cách thu nhận hắn!
Một tiếng hót lên làm kinh người.
Mặc dù nói năng lực nhận biết linh dược mạnh cũng không có nghĩa là tiêu chuẩn luyện đan nhất định cao, nhưng nhìn Dược Đạo Thạch, từ cổ chí kim cũng chỉ có bảy người xông qua cửa ải thứ tám, như thế vẫn chưa đủ sao?
Loại danh nhân vĩnh viễn lưu truyền sử xanh này nếu không chiêu vào Cổ Đan Tháp, chẳng phải là để Đan Sư trong thiên hạ cười chết!
- Ngô Tử Hư thực quá mạnh mẽ!
- Không, là Nhật Dương Đan Sư, tuyệt đối là Nhật Dương Đan Sư!
Sau yên lặng ngắn ngủi, hiện trường tiến vào trạng thái hỗn loạn, tất cả mọi người sôi trào, kích động hô tên của Ngô Tử Hư hoặc Nhật Dương Đan Sư.
Đúng lúc này, chỉ thấy Nhật Dương Đan Sư đột nhiên thu tay về, đứng lên.
Là Nhật Dương Đan Sư!
Có một bộ phận người nhất thời kích động đến tê cả da đầu, tuy cùng bọn hắn không có chút quan hệ, nhưng nhìn thấy người mình giúp đỡ thắng được, vẫn để cho bọn họ hưng phấn không tên, nhảy nhót tưng bừng.