Chương 1243
Ngô Bình thở dài nói: “Nếu có thể đả thông cảnh giới này bằng ngoại lực thì ngoài đường đầy rẫy tu sĩ cảnh giới Võ Thần rồi”.
Đường Huyền tỏ vẻ hối hận rồi hành lễ với Ngô Bình: “Thần y Ngô, xin hỏi tình trạng của tôi có thể chữa được không?”
Gần một năm nay, Đường Huyền vô cùng đau khổ, anh ta chẳng thể phân biệt mình đang ở trong ảo ảnh hay hiện thực, điều này khiến anh ta rất rối bời.
Nếu cứ để thế này, anh ta nghĩ mình sẽ điên mất, dù không tự sát thì cũng chỉ có thể ẩn sâu trong núi, không dám đi đâu cả.
Ngô Bình nói: “Được chứ, nhưng hơi lằng nhằng”.
Đường Huyền vội quỳ lạy: “Xin cậu cứu tôi”.
Ngô Bình nói: “Đừng đa lễ, chữa bệnh cứu người là việc của bác sĩ, tôi sẽ cố hết sức”.
Đường Quý vốn đang hận Ngô Bình muốn chết, chỉ muốn băm vằm anh, nhưng khi nghe thấy Ngô Bình có thể chữa khỏi bệnh cho anh mình thì vội quỳ xuống, sau đó kích động nói: “Thần y Ngô, xin anh bỏ qua chuyện ban nãy cho tôi, tôi xin lỗi anh”.
Ngô Bình thấy hơi ngạc nhiên, Đường Quý trông có vẻ ngang tàng, nhưng không đến mức mù quáng. Ngay khi biết Ngô Bình có thể giúp Đường Huyền thì lập tức xoá bỏ thù hằn, dập đầu tạ lỗi.
“Đứng dậy đi!”, Ngô Bình nói.
Đường Quý đứng dậy, sau đó nhìn Ngô Bình rồi nói: “Thần y Ngô, mất bao lâu thì có thể chữa khỏi bệnh của anh tôi?”
Ngô Bình nói: “Giờ tôi đang bận, tối nói tiếp
Đường Quý vội nói: “Vâng, thần y Ngô cứ bận việc đi ạ”.
Sắp đến chín giờ nên bọn họ đi đến từ đường.
Lúc này, có mấy người đang ở đây, gồm Đường Thiên Tuyệt, Đường Hi, Đường Thiên Hạc, Đường Thánh Khoa và Đường Thiên Tinh, toàn là tầng lớp lãnh đạo cấp cao của Đường Môn.
Ngô Bình chắp tay với mọi người: “Thưa môn chủ và các vị trưởng lão, tôi đến tham gia nghi thức nhập môn!”
Đường Thiên Tinh nói: “Tốt lắm! Ngô Bình, nghi thức nhập môn có ba bước, thứ nhất là tế trời, hai là bái tổ và lập lời thề”.
Nói rồi, ông ấy gọi gọi mở cửa từ đường để mọi người đi vào.
Mọi người đứng vào vị trí, Ngô Bình thấy có rất nhiều bài vị được bày ở đây, đều là các nhân vật phong vân trong từng thời kỳ lịch sử.
Để được bài bài vị ở đây thì ít nhất phải từ cấp Đường soái.
Đường Thiên Tinh nghiêm túc nói: “Nghi thứ tế trời bắt đầu!”
Có hai người khiêng một bàn chông sắt đến rồi để trước mặt Ngô Bình.
Đường Thiên tinh bình thản nói: “Mời tế trời”.
Chông rất sắc, dài hơn 20 phân, các mũi châm chỉ cách nhau hai ngón tay, cắm chi chít, nếu quỳ lên thì kiểu gì cũng bị thương.
Đường Băng Vân tức giận nói: “Lục trưởng lão, nghi thức nhập môn chứ có phạt hình phạt đâu, ông đang làm gì thế hả?”