Chương 1332
“Cười đi, cười xong rồi chết”, đột nhiên có một giọng nói vang lên.
Ngô Bình dựng tóc gáy, anh dựa sát người vào tường, sau đó rút kiếm Hắc Long ra.
Không biết đã có một người đàn ông toàn thân dính máu đứng ở lối vào từ lúc nào, cánh ta bên trái của ông ta đã biến mất, hơn nữa còn bị mất một nửa chân bên cùng bên, ngoài ra còn chột một mắt và mất một bên tai.
Không cần đoán thì Ngô Bình cũng biết đây là cao thủ nhà họ Huy.
Người đàn ông này đứng lơ lửng trên không rồi bay về phía Ngô Bình. Dù ông ta đã bị thương nặng, nhưng vẫn có tu vi cảnh giới Địa Tiên tầng thứ ba nên đã là một chân nhân.
Đối diện với cao thủ này, Ngô Bình không dám sơ suất, anh lập tức tính kế.
Người đàn ông nhìn anh chằm chằm rồi hỏi: “Sao cậu tìm được đến đây?”
Ngô Bình: “Tình cờ thôi, ông là ai?”
Người đàn ông cười lạnh: “Tình cờ ư? Chuyện tiêu diệt nhà họ Huy cũng có phần của cậu đúng không?”
Ngô Bình không phủ nhận: “Ông đang bị thương rất nặng”.
“Dù tôi bị thương thì cũng có thể giết được cậu”, ông ta lạnh giọng nói.
Ngô Bình triệu hồi khối thần, cùng đó là lấy gương đồng ra, nếu phải liều mạng thì anh cũng không sợ người đàn ông này.
Ông ta ho khan rồi hộc máu, thần hồn đã bị thương nặng, thần tiên cũng khó mà cứu được.
Ông ta thở dài, sát ý trên người biến mất: “Cậu may đấy, vậy mà cũng tìm được nơi này”.
Ngô Bình chỉ im lặng nhìn ông ta.
Người đàn ông nói: “Tôi phải đốt tiềm năng thì mới chạy đến đây được. Trước khi chết, tôi muốn thực hiện một giao dịch với cậu”.
Ngô Bình nói: “Tôi không
Người đàn ông tiếp tục ho khan rồi hộc máu nhiều hơn, trông ông ta rất yếu ớt: “Tôi là Huy Long Tranh, gia chủ của nhà họ Huy. Người của gia tộc tôi ở Địa Tiên Giới đều bị giết cả rồi, già trẻ trai gái không còn một ai”.
Ngô Bình: “Liên quan gì đến tôi?”
Huy Long Tranh: “Tôi còn một cô con gái riêng sống ở bên ngoài, năm nay mới 16 tuổi”.
Ngô Bình không nói gì, mà chỉ lắng nghe.
Huy Long Tranh: “Tôi sẽ tặng hết bảo bối ở đây cho cậu, còn cậu phải bảo vệ con gái tôi, để nó sống một đời vô lo vô nghĩ”. Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Ngô Bình cười lạnh nói: “Ông chết rồi thì đồ ở đây sẽ là của tôi hết, cần gì phải giao dịch chứ?”
Huy Long Tranh: “Đương nhiên tôi phải có thứ hay cho cậu thì mới đề nghị như vậy. Chỉ cần cậu đồng ý thì tôi sẽ tặng cậu ngay”.
Nói rồi, ông ta lấy một chiếc hộp ngọc hình tròn màu đen ra rồi mở, một làn khói đen bay lên rồi hoá thành một con quái vật đầu bò.
Khí tức của nó rất bức người, khiến khối thần cũng thấp thỏm, bắt đầu run lên.
Huy Long Tranh nói: “Đây là quỷ tướng đầu bò mà tổ tiên bao đời nhà tôi đã bỏ ra nhiều công sức và thiên tài địa bảo để chế tạo”.
“Cậu cũng thấy rồi đấy, chỉ cần tôi hạ lệnh là nó sẽ giết cậu ngay”, Huy Long Tranh nói.
Ngô Bình hừ nói: “Nếu ông muốn giết tôi thì đã ra tay rồi”.