Khuôn mặt của Bạc Dạ nở nụ cười, đùng một tiếng, người ta đóng cửa lại.
*… Trong lòng Bạc Dạ khẽ rung lên Thế là anh tiếp tục kiên trì đóng cửa: “Đường Thi à…. chúng ta nói chuyện tử tế với nhau được không?”
“Không có gì để nói hết”
“Đứng ở bên ngoài lạnh lắm, em thu nhận tôi đi”
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
“Chẳng phải anh có phòng ở bên cạnh sao?”
“Tôi quên mang chìa khóa phòng rồi, tôi không vào được”
“Biệt thự nhà anh là khóa bằng vân tay mà? Không cần chìa khóa cũng vào được”
“Khóa vân tay bị hỏng rồi, mất điện rồi”
Đường Thí hít thở sâu một hơi, rồi kéo cửa ra, sau đó nói với Bạc Dạ: “Tôi nói cho anh biết…”
Vấn còn chưa nói ra, thì một nụ hôn rơi từ trên trời xuống, Đường Thi lùi ra phía sau hai bước, khuôn mặt cô thất kinh và đẩy Bạc Dạ ra: “Làm gì thế!”
“Giở trò lưu manh đó, đơn giản như vậy mà em cũng không nhìn ra sao?”
Bạc Dạ mở rộng vòng tay ra, lại ôm chặt lấy Đường Thi: “Này! Cho tôi ôm đi…..tức chết tôi rồi, tôi không biết phải dỗ em bằng cách nào, nên dứt khoát tới gặp em”
Trong lòng Đường Thi rất vướng bận: “Anh thôi đi….tôi sẽ không mắc bẫy nữa đâu. Sau khi ngu ngốc bị anh lừa gạt, tôi mà còn tin tưởng anh nữa, thì tôi đáng bị coi thường”
“Sao em có thể nói những lời làm tổn thương anh như vậy chứ?”
Bạc Dạ ấm ức nói: “Tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho em thôi, chỉ là suy nghĩ chưa đủ chu toàn mà thôi…..
Đường Thi không lên tiếng, nhưng người cô từ từ run lên, Bạc Dạ vần vò tóc của Đường tôi xin lỗi Thi như một động vật nhỏ: “Này…em có được không? Tôi ý thức được sai lâm của bản thân rồi, tôi nói thật đấy, tôi ý thức được rồi mà Đường Thi, chúng ta đừng giận dỗi nhau nữa được không? Tiếp tục duy trì hiện trạng trước đây được không? Nếu như em lại muốn rời xa tôi nữa, có thể anh sẽ không chịu được mà phát điên lên mất”
“Hiện giờ anh chính là cái đồ khẩu Phật tâm xà” Đường Thi muốn đẩy Bạc Dạ ra, nhưng bị anh dùng sức ôm