Sáng sớm ba mươi Tết, Tần Thiên ngủ thẳng một giấc thật dài.
Bảy giờ cậu có tỉnh một lần, đi làm lâu ngày quen thói bật dậy thay quần áo.
Kết quả tấm chăn bông dày vừa trượt khỏi vai, còn chưa kịp tiếp xúc với không khí lạnh mấy giây một cánh tay đã xuất hiện ngay bên hông, kéo cậu về lại giường.
"Ưm..."
Tần Thiên đổ vào bờ ngực ấm áp dễ chịu, ít nhiều gì cũng tỉnh táo đôi chút.
"Anh Long ơi, chẳng phải hôm nay anh...!làm ca ngày à?"
Cậu ngáp một cái, khóe mắt ứa ra nước mắt sinh lý, chôn đầu dụi dụi lên vai người đàn ông.
"Chuyển thành ca đêm." Long Nghị thò tay khỏi chăn xoa xoa cái đầu rối xù của thanh niên, ôm chặt cậu vào lòng thêm một chút, "Ngoan, em ngủ nữa đi."
Tần Thiên nghe anh nói vậy thì yên lòng, nhắm mắt rúc vào chăn.
Đang lúc mơ màng, cậu bỗng nhớ hình như hôm qua có thuận miệng nói vụ muốn đi xem phim với anh, chắc anh Long cũng vì thế mà đổi ca.
Cơ mà vậy cũng tốt, đêm nay hai người có thể trực đêm đón Tết.
Cậu kê cằm lên mé ngực anh, ngọ nguậy cọ cọ như bé cún con rồi lại ngủ thiếp đi.
Lúc tỉnh hẳn đã là hơn mười một giờ.
Tần Thiên vươn vai, phát hiện kề bên đã chẳng còn ai, nhưng giường vẫn ấm áp.
Cậu gác tay vào thành giường, vặn nút tắt thảm điện rồi lại ủn người vào chăn, lục lọi trên giường mấy lần, quả nhiên tìm ra bộ quần áo giữ ấm mà người đàn ông đặt sẵn từ sớm.
Thời tiết giá rét cũng không ngăn được khóe môi vểnh tít lên, Tần Thiên mặc đồ hẳn hoi, sau đó ngân nga một bài hát, chổng mông trên giường chấp chăn thành hai khối lập phương.
Tần Thiên phát hiện ra mọi chuyện khác anh Long chẳng có ý kiến gì, cơ mà vụ chăn gối thì lại ám ảnh cưỡng chế lắm, mỗi lần đi ngang phòng anh đều sẽ thấy được bìa đậu hũ vuông vức ngay ngắn, cực kỳ khiêu gợi cảm giác phá tung lên, muốn đè ịch cả người xuống cho đậu hũ bẹp dí.
Hồi trước cậu chỉ dám muốn trong bụng, bây giờ hai người yêu nhau rồi, thỉnh thoảng buổi sáng trước khi nấu ăn Tần Thiên thấy người đàn ông xếp chăn gọn ghẽ lại cho cả hai bên giường, cậu sẽ thình lình nhảy ào lên bới tung chăn với gối, tiện thể gặm người đàn ông mấy phát.
Kiểu gì cũng phải thừa nhận, cảm giác hôn hít trên chăn mềm thật sự tuyệt vời vô cùng.
Đến giờ Long Nghị chưa một lần tỏ ra nổi giận, nhiều nhất là hôn hơi quá đáng một tẹo, vỗ mông Tần Thiên, rồi để đó cả hai ăn sáng xong sẽ quay về phòng xếp lại.
Tần Thiên cắp sách theo học mấy bữa, bây giờ cũng tạm xem như xếp ra dáng rồi.
"Ui..."
Chỉ là hậu quả đêm vận động vui vẻ hai hôm trước của cả hai vẫn chưa khôi phục hẳn, Tần Thiên quỳ một chân lên giường, quay người hơi quá trớn nên mông đau.
Điều này khiến cậu nhớ ra hôm nay vẫn chưa làm một chuyện cần làm.
Tần Thiên mọ mẫm dưới gối đầu, lấy một tuýp thuốc ra.
Cậu đưa mắt láo liên lén ngó quanh cửa.
Gian khách không có ai, trong kia cũng chỉ có mấy cái nồi ở trên bếp.
Chắc là anh Long đi mua đồ ăn rồi.
Cậu nhẹ nhàng thở ra, bây giờ mới về phòng ngủ nằm xuống giường.
Của anh Long...!to quá, tối hôm ấy cậu chẳng có cảm giác gì vì cứ mải mê hưởng thụ, sáng hôm sau mới phát hiện đằng sau mình