Ngoài cổng trường, người vây xem chật như nêm cối.
Thời Sênh chọn một chỗ cao, ở đây đã có người, nhưng thấy cô tới thì một đám người liền dịch ra, nhường cho cô một khoảng trống.
Có nhãn lực như thế, bá vương Sênh rất vừa lòng.
Thời Sênh ngồi lên trên, lấy hạt dưa mở ra hình thức xem diễn.
Lúc này, nam chính và nam sinh nọ vẫn còn đang đánh.
Nam sinh kia có sử ma, nam chính chỉ có một mình, cho nên hiện tại nam chính đang một chọi hai.
“Tao đặt anh Bân.”
“Lần trước anh Bân còn thắng Mục thiếu, tao cũng đặt cược cho anh Bân.”
“Tao đặt cho Mục thiếu.”
Thời Sênh quay đầu nhìn một nhóm nhỏ ở ngay bên cạnh, bọn họ đang cúi đầu nhìn vào di động.
“Ở trường này còn có thể đánh bạc à?” Thời Sênh nhìn Tuyết Đại.
“Có thể chứ.” Tuyết Đại gật đầu một cách đương nhiên, “Trên diễn đàn Tịnh ma có hệ thống đặt cược, có thi đấu hoặc có người đánh nhau thì sẽ có rất nhiều người dùng.”
Cô ta mở di động ra, click mở diễn đàn, đưa cho Thời Sênh xem, “Đây, rất náo nhiệt, cũng là cách kiếm tiền nhanh nhất.”
Diễn đàn này không chỉ có trường học mà bao gồm tất cả tịnh ma sư trên thế giới này, bên trên có rất nhiều clip, như là truyền hình trực tiếp vậy.
Thời Sênh vừa nhìn đã thấy tên của Mục Dạ và Giả Bân ở trên cùng.
Giả Bân là tên của nam sinh kia.
Thời Sênh mượn di động của Mục Vũ, hắn cau mày rồi đưa cho cô.
Thời Sênh mở diễn đàn ra, nhấp vào một nhánh, nhưng đặt cược thì phải có tiền của diễn đàn, tiền này có thể đổi.
Nhưng Mục Vũ lại không nạp bao giờ.
Thời Sênh nhập số thẻ, nhấp vào nạp tiền.
Mục Vũ nhìn con số mà cô nhập vào, khẽ cắn môi, đó là tiền trong thẻ của hắn.
“Vị Tức…” Nếu chọn mua thì hắn lại phải làm việc một thời gian dài mới lại có dư tiền.
“Đảm bảo anh sẽ thắng.” Thời Sênh cho Mục Vũ một ánh mắt trấn an, đầu ngón tay lại điểm trên màn hình vài cái, toàn bộ đặt hết cho Mục Dạ.
Tuyết Đại trợn mắt, “Vị Tức, thực lực của Giả Bân mạnh hơn Mục Dạ nhiều, sao cô lại đặt hết cho Mục Dạ như thế?”
Giả Bân rất có tiếng trong trường, hơn nữa, nhìn tình huống hiện tại, rõ ràng là Giả Bân chiếm thượng phong.
“Mục Dạ sẽ được buff.” Nam chính đại nhân sao có thể thua một vật hy sinh chứ, còn ở trước mặt người đẹp nữa, cứ chờ xem đại nhân vả mặt một cái thật đẹp đi.
Cốt truyện đã định rồi.
“Buff?” Vẻ mặt Tuyết Đại ngốc luôn, sao tự nhiên lại buff cái gì chứ? Có phải chơi game đâu.
Ở dưới, Mục Dạ đã bị ép vào đường cùng, có thể thấy là sắp thua rồi.
Có lẽ vì cảm thấy thắng lợi đang tới gần nên Giả Bân cũng lơ là hơn.
Nhưng đúng lúc này, bên cạnh Mục Vũ xuất hiện một tàn ảnh, tàn ảnh bắn về phía Giả Bân.
Giả Bân hoảng hốt, nhanh chóng quay về phòng thủ.
Nhưng đã không còn kịp nữa, tàn ảnh kia đã hiện nguyên hình, tinh đồ năm cánh xuất hiện, Giả Bân bị đánh bay.
Bốn phía đồng thời vang lên tiếng hít hà.
Không ngờ Mục Dạ lại thắng.
Giả Bân nằm trên đất, cố bò dậy hai lần cũng không xong, trừng mắt nhìn Mục Dạ, lửa giận ngập trời, “Mày gian lận!”
Mục Dạ cười lạnh: “Mày dùng sử ma thì tại sao tao lại không được dùng?”
Ngay từ đầu Giả Bân đã dùng tới sử ma, còn Mục Dạ thì không, cái này cũng không tính là gian lận được.
Giả Bân không còn lời gì để nói, nhưng hắn vẫn không cam lòng nên lại hạ chiến thư, “Mục Dạ, thi đấu trường học, nhất định tao sẽ cho mày đẹp mặt.”
“Chờ mày.” Mục Dạ đồng ý mà không hề sợ hãi.
Giả Bân được đàn em nâng đi.
Mục Dạ xoay người nhìn nữ sinh bên kia.
Sử ma cũng đứng tại chỗ, không biết đang suy nghĩ gì, cũng không đi qua đó với hắn.
Sử ma kia vốn thuộc về Mục Vũ, là một sử ma rất mạnh.
Sau khi bị Mục Dạ khế ước nó cũng có sự phản kháng.
Mà Mục Dạ lại cảm thấy đây vốn là đồ của Mục Vũ nên cũng chẳng yêu thích gì nó.
Đến tận cuối cùng, Mục Dạ mới yêu quý sử ma này.
Đương nhiên, chắc chắn còn có sự ái muội nữa, nếu không phải nữ chính xuất hiện đúng lúc thì đã lên giường với nhau luôn rồi.
“Aizz, sớm biết thế đã đặt cho Mục thiếu.”
“Mục thiếu giờ đã lợi hại như thế, xem ra tới lúc thi đấu trường học, lúc