Tác giả: Giải Tổng
Thể loại: Hiện đại, hắc bang, nam chính từng ngồi tù - nữ chính dịu dàng hiểu chuyện, #SỦNG, #SẮC, ngọt, thâm tình cảm động, HE.
Độ dài: 59 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
-----------------------
Chúng ta bắt đầu từ vấn đề mọi người thường hỏi nhất, nam chính Lục Cường có “sạch" không? Sạch, 6 năm ở trong tù, hoàn toàn “sạch".
Nữ chính Lô Nhân “sạch” không? Không, sống chung với bạn trai cũng là mối tình đầu 5 năm, chuẩn bị cưới. Chỉ có điều, vào hôm đám cưới diễn ra, người thứ ba vác bụng bầu xuất hiện, Lô Nhân bình tĩnh dứt khoát vĩnh biệt mọi ảo tưởng về cuộc sống êm đềm hạnh phúc với người đàn ông tham lam bội bạc đó, mặc nguyên áo cưới chạy vào màn mưa, để ông trời giúp cô gột rửa quá khứ. Thế nên, sau đó cô “sạch", sạch tâm.
Lục Cường nói, anh thích những ngày mưa, thích từ lúc còn rất nhỏ, khi gia đình anh sum vầy, nghèo mà ấm áp. Những ngày tháng ở tù, anh không được nhìn thấy mưa, tâm trạng cũng theo đó mà chìm xuống tận đáy, cho đến ngày mãn hạn. Hôm đó vừa hay trời đổ mưa và anh gặp cô.
Không phải lần gặp đầu tiên, nhưng có thể vừa nhìn là đã nhận ra ngay bởi vì lần gặp trước ấn tượng quá lớn, sâu sắc đến nỗi Lô Nhân nhớ rõ số hiệu của anh là 0852. Lúc đó Lô Nhân làm việc ở xưởng may, đến để đo đồng phục phạm nhân, gặp Lục Cường ở đó. Ngoại hình vô cùng dữ tợn và hoàn cảnh nơi anh ở thật sự không phù hợp với khuôn mặt anh tuấn và giọng nói trầm ổn của người đàn ông này. Lô Nhân sợ nhưng không bài xích.
Lần gặp đầu tiên đã như vậy, lần thứ hai còn ấn tượng hơn nữa. Lô Nhân trong bộ áo cưới bị mưa xối ướt nhẹp, vô cùng chật vật gặp lại Lục Cường lúc này đã được ra tù. Cô vẫn sợ, và anh vẫn lưu manh như thế.
Lô Nhân hiểu rất rõ bản thân mình, cô nhát gan, sợ mạo hiểm, ngại thay đổi, sự vấp ngã đối với đoạn tình cảm lâu năm kia đã khiến cô không dám tiếp nhận bất cứ điều gì mới. Thế nhưng, dường như Lục Cường cũng hiểu cô, cho nên sau khi xác định bản thân muốn có được người phụ nữ đầu tiên khiến mình rung động này, anh quyết liệt tấn công.
Ông trời ưu ái, ngay cả công việc được trại giam giới thiệu cũng trùng hợp gần cô như vậy, Lục Cường làm sao có thể bỏ lỡ. Với vai trò là bảo vệ tiểu khu nơi Lô Nhân đang ở, anh không nhanh không chậm, vừa công vừa tư tiến vào cuộc sống của cô. Sửa ống nước, sửa bóng đèn, tiễn cô đi làm, đợi cô trở về,... đều là những việc trong phạm vi trách nhiệm và quyền hạn của anh, nhưng Lô Nhân vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ, lại không biết lạ chỗ nào. Tóm lại, nghe có vẻ vô tư nhưng lại rất là cố tình.
Cuối cùng, không cách nào chống cự được sự đeo bám nhiệt tình của anh, Lô Nhân quyết định thử một lần. Bản thân là con gái, có ngoại hình xinh đẹp vốn đã nguy hiểm, cô còn ở trọ có một mình. Đàn ông nào cũng là lang sói, nhưng con sói cô độc Lục Cường này đối với cô ít ra vẫn là yêu thương nhiều hơn chơi đùa. Lô Nhân nhắm mắt nắm lấy tay anh.
Nắm rồi, mới biết được chủ nhân của nó lại ấm áp đến vậy. Tuy anh không bao giờ che giấu dục vọng trước mặt cô, nhưng Lô Nhân có thể cảm nhận được, trong những lần như vậy, anh không chỉ đơn thuần là giải quyết nhu cầu hay phát tiết. Anh thật sự trân trọng cô, vậy là đủ rồi.
Cuộc sống đã rất khó khăn, tìm được một người có thể thật lòng muốn cùng mình trải qua hết quãng thời gian còn lại đâu phải dễ dàng, đặc biệt Lục Cường còn không ngại căn bệnh của Lô Nhân, điều mà bạn trai cũ của cô không làm được. Thế nên, tình cảm của Lô Nhân dần dần chuyển biến, ban đầu là thụ động chấp nhận, nhưng sau đó trở thành cảm giác muốn vì cuộc tình này mà hy vọng vào tương lai.
Thế nhưng, ngay vào lúc bản thân cô đã kiên định thì mọi chuyện lại vỡ lẽ, tội danh ngày trước của Lục Cường vì sự ganh tỵ của một cô gái mà đến tai Lô Nhân. Cô biết anh từng ngồi tù, cũng biết rõ cuộc sống xã hội đen trước kia của anh. Mặc dù anh chưa từng kể và cô cũng chưa từng muốn biết rõ ngọn ngành, nhưng sự thật vẫn là quá khó để chấp nhận.
Trải qua một trận chiến sâu sắc của nội tâm, cuối cùng sự tỉnh táo của Lô Nhân đã khiến cho sự thật chôn vùi 6 năm được lật lên một lần nữa. Cũng chính vì lòng vị tha của cô, sự hiểu lầm đáng tiếc giữa hai mẹ con Lục Cường mới có thể từ từ tháo gỡ. Giống như Lô Nhân từng nói, đời người dài như vậy sao có thể không phạm sai lầm? Nhưng nếu có thể cho họ thêm một cơ hội để làm lại cuộc đời, tại sao không?
Cho dù tội danh đó có phải của anh hay không cũng vẫn là một sai lầm, mà đã làm sai, nhất định phải sửa. Trước kia anh chỉ có một mình, muốn lăn lộn thế nào cũng được, nhưng bây giờ anh đã có Lô Nhân, cô gái thanh thuần trong sáng sẵn sàng chấp nhận quá khứ, hiện tại và cả tương lai của anh, cô gái vì anh mà rơi vào vòng nguy hiểm cũng không cảm thấy hối hận, cô gái mà anh muốn bảo vệ cả đời. Lục Cường nhất định sẽ không lặp lại sai lầm thêm một lần nào nữa.
Bởi vì,
“Cô vừa khóc, toàn bộ lỗi lầm trên thế giới đều biến thành cái sai của anh.”
Lục Cường không học thức, không trình độ, nhưng anh sẵn sàng cho cô hết tất cả những gì mà anh có. Lô Nhân không màng đến khoảng cách xã hội giữa hai người, anh đơn độc, cô sẵn sàng lùi một bước chân để sánh vai cùng anh.
Câu chuyện tình yêu của hai mảnh đời không hoàn hảo, họ cố gắng mài mòn các góc nhọn, để đến khi ghép lại sẽ vừa vặn bổ sung cho nhau, trở thành một khối thống nhất không dễ tách rời. Bởi vì là câu chuyện về một tầng khác của xã hội, cho nên tình cảm của Lục Cường và Lô Nhân không phải là kiểu nhẹ nhàng, có ngọt ngào nhưng là sau những đắng cay, có tin tưởng nhưng là sau những hoài nghi, có kiên định nhưng là sau những băn khoăn. Thế mới biết, quá trình cũng quan trọng, nhưng nếu là một cái kết đáng mong đợi, thì cái giá phải trả luôn là xứng đáng.
Lục Cường mạnh mẽ một đời, yếu mềm nhất chính là Lô Nhân.
Lô Nhân rụt rè cả đời, dũng cảm nhất chính là yêu anh.
Bình luận truyện