Tư Duệ được khen nên đỏ cả mặt.
Kỳ thực đây là lần đầu tiên cô được khen một cách chân thực tới như vậy.
Trước kia, người ta chỉ toàn đánh giá vẻ đẹp đẹp của cô qua lòng đố kị không khuất phục.
Bất quá đành coi như không có!
" Cháu...cháu cảm ơn cô! " Cô cười e thẹn đáp.
" Cô nom cũng trạc tuổi mẹ cháu, ấy vậy mà nhìn cô trẻ quá, cô có bí quyết gì thế ạ? "
" Cái con bé này cứ nói thế, ta trẻ đến đâu cơ chứ, đầu cũng chẳng còn xanh mà chưa có cháu để bồng đây này! " Bà Liên thở dài, cũng không để anh và cô đứng ở đây quá lâu mà vội giục vào trong.
Song, lại tiếp tục chào hỏi những vị khách tới sau.
Nói tổ chức lễ trưởng thành cho con trai Châu gia là thế, nhưng bạn bè của cậu đến tham dự thì rất ít, lại giống như là dịp để Châu Sở Triều tập hợp các thương nhân trong và ngoài nước đến giao lưu và mở rộng thêm mối quan hệ trên thương trường.
Trong số khách mời đó không có mặt cha con Diệp Tấn.
" Trời ạ, bác Diệp, còn có Tiểu Chi, ta còn tưởng hai cha con sẽ không tới chứ! Thật là! "
Lại nói Diệp gia không chỉ là đối tác làm ăn tốt của nhà họ Châu, mà Diệp Tấn còn chính là anh rể của Châu Sở Triều.
Nghe Châu Liên nói vậy, ông ta liền cười phá lên:
" Hahaha! Ngày đặc biệt như vậy sao chúng ta lại không đến chung vui cùng cậu mợ chứ! Phải không con gái! " Đoạn ông quay sang Diệp Mai Chi
" Vâng thưa cha! Mà em nó đâu rồi mợ? "
" Mợ chưa thấy nó xuống đây, chắc hình như đang ở trong phòng chuẩn bị! " Vừa nói bà vừa trông ra phía sau cánh gà, nơi dẫn vào cửa chính.
Diệp Mai Chi gật gật vờ quan tâm, thực chất cậu em họ kia có đang làm gì cũng không liên quan tới ả.
Chỉ là lúc nãy, khi cả hai cha con vừa tới, có thấy một người giống như Cao Lãng đứng nói chuyện với bà cùng một người phụ nữ lạ.
Ả hiếu kỳ vội thúc giục cha đi đến thăm dò.
Nhưng không thể cứ thế mà bay tới hỏi thẳng được, ả mới đành phải dài dòng làm màu như thế.
Lúc này Diệp Mai Chi mới vào vấn đề chính:
" Vâng! Mà mợ này, người đàn ông vừa rồi nói chuyện với Dì có phải Cao Tổng không? Anh ta đi cùng với ai thế ạ? "
Nói đến anh, bà Liên thở dài rồi buồn bã quay sang đứa cháu gái:
" Đúng rồi, là cậu ấy! Ta vốn dĩ muốn tác hợp cho hai đứa nhân dịp ngày hôm nay.
Nào có ngờ thằng nhóc năm nào nay đã có bạn gái rồi, còn dẫn đến đây chung vui cùng gia đình ta! Vừa tiếc mà cũng lại rất quý! Ta nói con nghe, con bé ấy thật sự rất xinh đẹp, thoạt đầu ta con tưởng là nàng tiên giáng trần nào ấy chứ… "
Diệp Mai Chi nghe bà mợ nói mà như sét đánh qua tai, không dám tin được rằng Cao Lãng anh đã tìm được người phụ nữ cho mình.
Ả nắm chặt tay thành nắm đấm trừng mắt nhìn theo bóng lưng người con gái đi cạnh anh, căm ghét như thể đang trông thấy một con hồ ly.
Thấy cô khoác tay Cao Lãng cùng nhau sánh bước, để lộ nửa gương mặt xinh đẹp non nớt đương tươi cười, trong lòng Diệp Mai Chi càng thêm đố kỵ ghen tức.
Còn anh, ánh mắt dành cho cô ta sao lại khác hoàn toàn khi nhìn ả thế kia? Trong đôi con ngươi hổ phách lúc