Ngô Hạo bị cô nạt và có hành động như vậy cảm thấy như mình bị xúc phạm liền liền nổi cáu.
Anh ta bắt đầu nghiến răng nghiến lợi, bẻ các khớp ngón tay như thể sắp chuẩn bị dạy cho cô một bài học.
Bất ngờ, người cha từ phía sau nhẹ nhàng bước đến.
Giọng ông thều thào nói:
- Duệ nhi...!Con..đã đi đâu cả đêm qua vậy? Ta lo cho con lắm...con biết không? - Ông chăm chú nhìn đứa con gái đáng thương, sức khỏe đã không cho phép ông được nuôi nấng đứa con này ăn học tới nơi tới chốn.
Ông hận bản thân mình vì đã làm một người cha không tốt!
- Cha! Con...!- Cô chưa kịp nói thêm gì thì đã bị anh trai chặn họng.
Anh ta cười nửa miệng, thốt ra những lời mỉa mai với cô, bộ dạng vô cùng đáng ghét:
- Còn đi đâu ngoài việc đứng ngoài đường mê hoặc đàn ông chứ! Cũng giống như cách mà mẹ của nó đã làm với ông thôi! Rồi sau đó sẽ phá nát hạnh phúc gia đình nhà người ta.
Mày thật ghê tởm! Tư Duệ à! Ha ha ha ha...
Tư Duệ thống khổ nhìn người anh trai cùng cha khác mẹ đang cười nhạo, chế giễu, sỉ nhục mình mà cắn chặt môi, cô không thể kìm được nước mắt.
Còn gì đau đớn hơn là bị nghe nói những lời như vậy chứ? Phải! Mẹ cô là người phụ nữ như vậy đó, nhưng rồi sao? Bà cũng có nổi khổ riêng của mình thôi!
Về phần Tư Duệ, cô cũng đâu muốn phải đi đến bước đường này! Cô vì ai mà bán thân? Ai sẽ hiểu cho cô? Hàng nghìn những kí ức đau khổ hiện về trong tâm trí của cô, từng giọt lệ long lanh vẫn cứ thế mà tuôn trào ra không thôi, Tư Duệ đau đớn hét lên, khiến người anh trai cũng phải kinh ngạc:
- ANH IM ĐI!!! IM NGAY CHO TÔI!! TÔI CHỊU ĐỰNG ANH ĐỦ LẮM RỒI!!! ĐI CHẾT ĐI!!!
Tư Duệ vì giận quá mà mất đi hết lí trí, cô lấy ngay cái gậy sắt ngoài cửa dùng hết sức mình đập mạnh vào đầu Ngô Hạo.
Dù lực của cô có mạnh đến như thế nào đi chăng nữa thì nhưng hắn vẫn rất khỏe.
Tất cả sức lực của cô chẳng hề làm hắn si nhê.
Ngô Hạo vùng dậy, cười điên cười dại, máu từ trên đầu hắn ta dần dần chảy xuống mặt, mắt anh ta mở to và trợn lên, bộ dạng trông rất đáng sợ.
Gương mặt khiến cô có chết cũng không thể quên được, đặc biệt là cái nhìn đầy căm phẫn của anh trai.
Tư Duệ chỉ có thể run run đứng bất động tại chỗ, thanh sắt trên tay cô cũng đã rơi xuống từ lúc nào.
Thấy được tình hình không ổn, người cha liền vội vã ra lệnh cho đứa con gái, giọng khản đặc rất khẩn trương:
- Chạy mau đi, con gái!
Tiếng nói của cha kéo cô quay về thực tại, Tư Duệ nhìn người đàn ông to lớn trước mặt đang bẻ khớp tay rộp rộp mà nhìn chằm chằm cô đến đáng sợ.
Rồi cô lại quay sang nhìn cha:
- Nhưng...nhưng còn cha...!Con...!- Tư Duệ lắp bắp nói, cô thực sự đang rất sợ, mà hơn hết là lo lắng.
- DUỆ NHI, ĐI ĐI !! - Đúng lúc Ngô Hạo định nhào tới bóp cổ cô thì