"Um...a. Cậu chủ người... chậm... chậm... tôi... aa....tôi ra..."
Mặt Sở Kiều lập tức tái xám, nụ cười trên môi trở nên cứng đơ như khúc gỗ.
Chào đón Sở Kiều về nhà chính là cảnh thằng em trai mất nết đang thao gái trên ghế sofa.
Sở Kiều cười cười, chỉ muốn lao ra đập tất cả các bình hoa vào mất tên tiểu tử mất nết kia. Mẹ kiếp, cô nhớ rồi, tên này cũng chính là một trong 6 vị nam chính. Hắn tên Trương Nhất Nam, là học sinh năm nhất trường Đại Học danh tiếng. Từng hình ảnh trong đầu ùa về, ngày nào hắn cũng thay một cô gái, còn là một fuckboy chính hiệu. Về sau gặp nữ chính hắn mới cảm thấy rung động, nguyện làm lại cuộc đời, bên cạnh nữ chính.
"..." Chẳng lẽ cô phải ngủ với hắn sao?! Không...không thể nào!
"Chị hai, về nhà rồi sao? Tối qua cảm thấy như nào?" Hắn quỳ trên ghế sofa, hông vẫn đang nhấp mạnh. Thân trần truồng, để lộ tám múi săn chắc, giọt mồ hôi chảy từ mặt xuống cằm, vô cùng gợi cảm
Sở Kiều thờ ơ nhìn hắn, loại tra nam này, cô không nuốt nổi. Nhưng miễn cưỡng ngủ với hắn một đêm rồi tuyệt giao luôn cũng được. Sở Kiều liếc nhìn chỗ giao hợp của hai bọn họ, cổ họng ơn ớn. Cái chỗ bẩn thỉu kia không biết đã đâm bao nhiêu người rồi, còn lâu cô mới cho vào, khẩu giao thì cũng không được, rất là tởm a. Cảm giác như đang liếm dâm dịch của mấy ả kia vậy.
"Alo... chỉ cần lấy tinh dịch thôi, phải không?"
《Đúng vậy thưa ký chủ》
Sở Kiều cười rạng rỡ, vậy thì không nhất thiết phải làm tình a! Chỉ cần lấy tinh dịch là xong. Thật tốt!
Nhất Nam và vị quản gia bị nụ cười của Sở Kiều làm cho đơ mất vài giây, nụ cười vô tư kia sao lại...
Nữ nhân dưới thân hắn vặn vẹo người: "Aa cậu chủ sao người lại cứng rồi"
Nhất Nam bây giờ mới để ý nữ nhân dưới thân mình, hắn nhấp một cái thật mạnh, tinh dịch trào ta.
Sở Kiều đi lướt qua Nhất Nam, quay sang cười với Quản Gia :" Có gì ăn không? Tôi đói bụng quá"
"..." Tiểu Thư có phải bị úng đầu không? Cô ta chưa bao giờ nói chuyện lịch sự như vậy.
"À tôi rất thích ăn bò bít tết" Sở Kiều reo lên, cố nhớ lại những món ăn mình thấy trên TV :" Ở đây có tôm hùm không? Tôi muốn ăn, tôi muốn ăn"
Bộ dạng bây giờ của cô y hệt đứa trẻ con được ăn mà thích thú, nhảy cẫng lên mà reo hò. Y hệt một chú cún...
Dương Minh che mồm ho khan, đáp :"Vâng thưa tiểu thư, tôi đi làm ngay"
Sở Kiều ngồi vào bàn ăn, chợt thấy có gì đó, vội kéo vạt áo Dương Minh lại, nói :" A...anh ốm sao? Thôi khỏi cần, tôi tự vào bếp cũng được"
"..." Dương Minh choáng váng, cái gì đây? Đây là vị tiểu thư hàng ngày sao? Không...có lẽ đây là mưu kế của cô ta, chắc chắn là vậy!
Đồ ăn quả thật rất ngon! Sở Kiều cắt miếng bít tết vui vẻ bỏ vào miệng.
Nhất Nam khoác tay, đứng ở cửa nheo nheo mắt nhìn nữ nhân đang ngồi ăn trong phòng bếp kia
Khóe môi nhếch lên nụ cười khinh