Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn nhóc con đang ngồi thu lu ngoài kia giận dỗi.
Hắn chỉ ăn chút thịt thôi mà, có cần giận lâu vậy không.
"Uy."
Nha, nói mới nhớ, bây giờ hắn còn không biết nam chủ tên gì.
Mạc Ảnh Quân tiến đến chỗ lông xù đang run run, đưa tay ôm nhóc con lên, nhẹ giọng nói, "Ngoan."
Dơi con trừng mắt nhìn thanh niên, tiếp đó liền quay đầu đi chỗ khác, bất quá hai tiểu móng vuốt vẫn ôm lấy ngón tay Mạc Ảnh Quân.
Có chút dở khóc dở cười nhìn cục bông giận dỗi, Mạc Ảnh Quân nhẹ nhàng nâng dơi con đặt trong cổ áo, bản thân đứng dậy ra khỏi hang.
'Chit chit' Ngươi muốn đi đâu ?
Dơi con sửng sốt, tiểu móng vuốt ra sức kéo lấy cổ áo Mạc Ảnh Quân lung lay.
Đưa tay đè nhóc con nằm im, Mạc Ảnh Quân thản nhiên mở miệng, "Bắt cho ngươi một con." Nếu không lúc trưởng thành nam chủ vì việc này mà giận dỗi không giúp hắn làm nhiệm vụ thì sao?
Dơi nhỏ mở to cặp mắt tròn xoe, không thể tin được nhìn Mạc Ảnh Quân.
Nó không ngờ người này lười như vậy vẫn đứng lên đi bắt một con chim đền bù cho nó.
'Chit chit'
Cơn giận dỗi nháy mắt tiêu biến, dơi con bay lên lượn vòng quanh Mạc Ảnh Quân, vui thích kêu.
Vẻ mặt Mạc Ảnh Quân nhu hòa một chút, có một tiểu động vật đáng yêu như vậy ở bên cạnh cũng không sai.
Sau khi đền bù cho nam chủ một con chim sẻ, Mạc Ảnh Quân tiếp tục hướng về phía lâu đài đi đến.
Lần này khi xông vào phải quan sát cẩn thận, đưa nam chủ ra đằng trước cho Huyết tộc nhận diện đã rồi muốn gì cũng được.
Mạc Ảnh Quân một tay gãi gãi cằm cho dơi con, bản thân trầm tư suy nghĩ.
Mong là nam chủ nhanh chóng lớn lên rồi cho hắn mượn thần khí.
Âm thanh máy móc đột nhiên vang lên 'Ting, kí chủ, ngươi ở đây không ?'
Mạc Ảnh Quân dừng chân, sửng sốt nhìn xung quanh.
'Kí chủ, ta bị cái gì đó bao lại, không thể thấy được gì. T^T' Hệ thống ủy khuất.
Cuối cùng liên lạc được với kí chủ thân ái, trời mới biết sau khi hắn và kí chủ bị lạc nhau xong hắn sợ tới mức nào, hắn sợ kí chủ sống chưa được một ngày đã chết rồi. T^T
Chỉ số may mắn cấp E cùng với bản tính lười biếng vụng về kia hắn chưa quên đâu !
"Sao ngươi lại bị buộc định ?" Mạc Ảnh Quân nhìn xuống nhóc con đang ôm lấy tay hắn hăng say gặm, phát hiện nó không nghe thấy gì liền an tâm đi tiếp.
Hệ thống ủ rũ, 'Ta cũng không biết, vừa tiến vào thế giới này ta đã bị cái gì đó trói lại không thể thoát ra được, may mà bây giờ liên lạc được với kí chủ ngươi a.'
Mạc Ảnh Quân bỗng nhớ ra cái gì đó, "Vào lâu đài thế nào ?"
'Cái gì ?!' Hệ thống hoảng sợ, 'Kí chủ, ngươi tìm được nam chủ rồi à ?'
"Uh." Mạc Ảnh Quân hơi dừng một chút, "Ngươi không thấy ?"
Âm thanh hệ thống phát ra càng ủy khuất, 'Ta chỉ cảm nhận được kí chủ ở gần đây thôi.' Còn đang suиɠ sướиɠ đã thoát khỏi chỗ trói buộc kia, ai ngờ bản thân vẫn ở đây, chẳng qua là liên lạc được với kí chủ mà thôi.
"Gần lắm không ?"
'. . . . Cảm giác như ngay bên cạnh, sát vào nhau ?' Hệ thống có chút do dự.
Mạc Ảnh Quân dừng chân, nghiêm túc quan sát những thứ xung quanh.
Hắn vừa đi ra khỏi rừng, xung quanh trống vắng mát mẻ, dưới chân chỉ có vài hòn sỏi cùng đất đá.
Mạc Ảnh Quân cúi người xuống cầm một viên đá gần hắn nhất lên, "Ngươi ở đây à ?" Tay lật qua lật lại hòn đá quan sát.
'Kí chủ, ta không cảm nhận được gì cả. T^T' Hệ thống ủy khuất lên tiếng.
Mạc Ảnh Quân trầm mặc, thế này thì khó nói.
Khẽ nhắm mắt lại, Mạc Ảnh Quân điều động tinh thần lực truyền xuống dưới chân, tiếp đó tràn lan lên mặt đất, bụi cỏ, hòn sỏi.
Mãi vẫn không thấy động tĩnh, Mạc Ảnh Quân liền đưa tinh thần lực xuống mặt đất, đến lúc xuống độ sâu hơn 3km vẫn không cảm nhận được.
Mạc Ảnh Quân nhíu mày, tinh thần lực của hắn có hạn, không thể cho sâu thêm chút nữa.
Bỗng nhớ ra cái gì, Mạc Ảnh Quân từ từ nâng tinh thần lên không trung.
Bất qua tinh thần lực vừa mới di chuyển lên ngang người hắn liền có chút rung động, Mạc Ảnh Quân ngay lập tức tập trung vào đó.
'Chit chit'
Dơi con mờ mịt nhìn tầng ánh sáng vàng đang bao quanh người mình, ấm áp nhẹ nhàng, thật thoải mái.
Mạc Ảnh Quân ngẩn người, tay nâng nhóc con lên tập trung điều động tinh thần lực, có một rung động phát ra từ trong người nó.
'Kí chủ, ta vừa cảm nhận được tinh thần lực của ngươi !' Âm thanh kích động của hệ thống vang lên.
Như vậy đủ biết rồi, Mạc Ảnh Quân thu lại tinh thần lực, ôm bé con bước tiếp.
'Kí chủ, sao ngươi không nói chuyện ?' Mãi vẫn chưa thấy âm thanh vang lên, hệ thống nhịn không được hỏi.
"Nói gì ?" Không đợi hệ thống trả