Mạc Ảnh Quân chậm chạp đứng trên cầu thang không bước xuống.
'Kí chủ, xuống nhanh không muộn bây giờ.' Âm thanh lo lắng của hệ thống vang lên.
Mạc Ảnh Quân hơi mím môi, hắn không phải diễn viên, nhỡ có gì không đúng bị người khác phát hiện thì sao. Sẽ bị bắt vào đồn công an sao? Hay bị mọi người kêu gọi mang đi thiêu cháy như trong truyện hắn từng đọc? Hay là. . . .
"Tiểu Quân ?"
Thoát ra khỏi tư tưởng của bản thân, Mạc Ảnh Quân mờ mịt nhìn xuống dưới, um, làm một phụ nữ trung niên rất đẹp, xem ra là mẹ của thân thể này.
'Kí chủ !' Phát hiện Mạc Ảnh Quân lại thất thần, hệ thống bất đắc dĩ lên tiếng.
Mạc Ảnh Quân hơi rụt cổ, nhìn chằm chằm người trước mặt. Bây giờ phải làm gì? Gọi mẹ sao? Nhưng mà hắn có mẹ rồi, nha, không biết hắn chết rồi mẹ có buồn không? Chắc không đâu, mẹ hắn bỏ hắn đi với tình nhân rồi, làm gì còn nhớ đứa con này. . . .
"Tiểu Quân ?" Thiếu phụ bối rối xem thiếu niên, con trai của nàng bình thường đã trầm mặc, sao nay còn hay thất thần vậy ?
Hệ thống nhanh muốn khóc, đừng nói ngày đầu tiên làm nhiệm vụ hỏng luôn nhá !
Mạc Ảnh Quân gật đầu với thiếu phụ, bước xuống cầu thang tiến vào phòng ăn, trên thực tế