Ngoại truyện 1
Ngày xửa ngày xưa, có một con XX trên đường du ngoạn đạp phải XXX, con XX nhìn thứ bị dẫm dưới chân cảm thấy hay hay liền ngậm nó mang về phủ. Tiếp đó XX liền ban ngày thả nó trước cửa động cho mọi người ngắm (khoe đồ), đến khi trời tối lại ngậm nó về thả vào Liên Hoa Trì.
XXX trải qua mấy trăm năm bị đàn áp ức hiếp cuối cùng cũng biến thành hình người, mục tiêu duy nhất là muốn trả thù XX.
Đáng tiếc, mục đích còn chưa đạt được thì Tiên Giới lại gặp phải Ma Tộc đến xâm lăng, tên XX đã mang hắn về bị Tiên Đế tống lên chiến trường để áp trận.
Trận chiến kết thúc, Ma Tộc đã rút về Ma Giới, Tiên Giới cũng trở về như cũ, thế nhưng 'người đó' đã không thấy nữa.
XXX đi tìm rất nhiều người từ các sinh linh, ma, tiên nhưng câu trả lời duy nhất nhận được là. . . . . .
Hắn chết rồi.
Làm sao có thể? Ta nhất định sẽ tìm ra.
---------------------------
---------------------------
Mạc Ảnh Quân một tay ôm bạch hồ, một tay ôm eo thiếu niên, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.
"Đừng nháo nữa."
Thiếu niên dù được Mạc Ảnh Quân kéo hẳn sang một bên vẫn cố sức nhe răng uy hiếp đống lông xù trong ngực hắn, bạch hồ cũng không kém cạnh bao nhiêu, tiểu móng vuốt huy a huy duỗi về phía thiếu niên muốn cào mấy phát, đáng tiếc chân quá ngắn.
"Nghe không?" Mạc Ảnh Quân nhíu mày, bốp mấy phát vào đầu một người một hồ.
"Ư!" Thiếu niên ủy khuất rầm rì kêu, bĩu môi quay sang chỗ khác.
"Chi chi!" Bạch hồ dùng chân sau đạp lên tay thanh niên, thân hình nhẹ nhàng rơi xuống đất, quay đầu lại lè lưỡi một cái liền chạy đi.
"Uy."
Mạc Ảnh Quân gọi lại nhưng hồ ly lại tỏ vẻ không nghe thấy, nháy mắt chạy khuất bóng.
Con hồ ly ngốc này, việc chạy một mình lần trước vẫn chưa chừa hả, thế nào cũng xảy ra việc gì đó cho xem.
"Aaaaaa!" Một tiếng thét vọng lại từ sau góc tường đằng kia.
Nha, hắn biết mà.
Mạc Ảnh Quân hướng về phía tiếng thét đi đến, may mắn lần này không gặp tình cảnh nguy hiểm như lần trước, trước mắt chỉ có một đàn tang thi và một nhóm người mà thôi.
Từ vẻ mặt và hành động của bọn họ, hắn nghĩ rằng có lẽ vừa có ai đó suýt bị tang thi bắt được nên đã đẩy một người trong nhóm ra thế chỗ cho mình, hiện giờ đang có một nữ nhân mặc váy ngắn vẻ mặt lúng túng đứng một bên và một thiếu nữ vẻ mặt hoảng sợ được mọi người cho ra sau bảo vệ, không khí xung quanh đông cứng.
Bất quá, tình cảnh trước mắt không cho phép mọi người đứng đây do dự, một con tang thi đột phá cửa vào mở rộng miệng nhào về phía họ, nam nhân cầm gậy lấy lại tinh thần lập tức phang một phát vào đầu nó, một tay giơ lên hướng về hai con tang thi đằng sau đang chuẩn bị nhào lên theo, một quả cầu lửa tỏa hơi nóng thoát ra từ lòng bàn tay nam nhân lao nhanh đến chỗ tang thi, chúng lập tức bị thiêu đốt ngã lăn xuống đất, làn da xanh tím toát ra những đốm lửa kêu lách tách.
Sau khi nam nhân tiêu diệt xong ba con tang thi, mọi người lập tức rút vào bên trong cửa hàng, đồng thời như có như không cách xa nữ nhân vừa nãy.
Mạc Ảnh Quân nhướng mày, đang định xoay người rời đi lại phát hiện thiếu niên bên cạnh không thấy đâu, nhìn kỹ lại thì nhóc con đã lao vào giữa đám tang thi triển khai một hồi đơn độc tàn sát.
Hắn cảm thấy có chút lạ, tại sao mấy con tang thi xung quanh lại không nhào về phía thiếu niên, chẳng lẽ là do tốc độ thiếu niên quá nhanh nên không theo kịp?
Đương nhiên là không, có một con tang thi có vẻ thông minh hơn lũ còn lại, nó mở mồm hộc ra mấy phiến băng về phía thiếu niên, phát hiện không trúng liền định xoay người chạy nhưng bị thiếu niên một tay đâm xuyên qua đầu, cơ thể xanh tím ngã lăn xuống đất.
Mạc Ảnh Quân tiện chân đạp vào người con tang thi lạc đàn định nhào lên cắn hắn bay ra ngoài, thôi, nếu thiếu niên thích đánh nhau thì đợi thêm một chút cũng được.
Đợi một đám tang thi đều bị tiêu diệt hết, thiếu niên chạy lại chỗ Mạc Ảnh Quân, cong mắt nhìn hắn, xòe hai tay ra trước.
"Cái gì đây?" Mạc Ảnh Quân sửng sốt nhìn mấy viên đá đủ màu sắc trong lòng bàn tay thiếu niên.
"Ư ư ~" Thiếu niên đưa hai tay lên sát mặt Mạc Ảnh Quân, phát ra ngữ điệu vui vẻ.
Lại cái gì nữa đây, Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ phát động tinh thần, "Ngươi muốn ta ăn cái này?"
Sau khi nhận được cuốn Thâu Tâm công pháp, mỗi lần muốn sử dụng hắn đều phải tốn tinh thần lực, cũng may tinh thần lực của hắn cao nên cũng không có triệu chứng gì, chỉ cần đừng dùng nhiều quá, những người khác cùng lắm một ngày chỉ dùng được 1-2 lần, hắn có thể dùng được 8-10 lần một ngày. Mỗi lần sử dụng sẽ tăng thêm một độ thuần thục, hiện tại điểm thuần thục của hắn là 2/100, tăng lên cấp tiếp theo sẽ dùng được nhiều lần hơn, khả năng chịu đựng tinh thần mỏi mệt cũng cao hơn.
Nhờ vào đó, hắn mới biết được vì cái gì mà thiếu niên nhất quyết không chịu ăn gói kẹo bạc hà hắn cho, chỉ một lý do đơn giản. . . . . không thích.
Được rồi, chính xác hơn là không muốn ăn hết sạch đồ mà hắn cho, muốn giữ làm kỉ niệm, bất quá sau khi bị hắn ép buộc hơn nửa ngày cuối cùng cũng chịu ăn 3 viên, mà trong túi kẹo tổng cộng có 10 viên, bây giờ còn 7 viên nữa.
Quay lại hiện tại, Mạc Ảnh Quân cuối cùng cũng biết được những viên đá màu sắc này chính là tinh hạch trong não tang thi, màu đỏ là hệ hỏa, màu nâu của hệ thổ, màu xanh lam nhạt là hệ thủy, xanh lá hệ mộc, vàng là hệ kim, xanh lam đậm là hệ băng, màu trắng của tang thi cấp 1.
Biết được nguồn gốc của mấy tinh hạch xong hắn càng không muốn ăn, trời mới biết, sau khi nghe thiếu niên nói xong nó ở trong đống não nhoe nhoét của tang thi hắn phải kiềm chế lắm mới không nôn. Thật là, vừa mất thẩm mỹ vừa gây chán ăn.
Bất quá nhìn vẻ mặt mong đợi trông chờ của thiếu niên, hắn có chút không nỡ từ chối, đành bất đắc dĩ đưa tay ra cầm lấy định cất vào không gian hệ thống.
'Ting, thu hoạch 20 viên tang thi cấp 1, 15 viên tang thi cấp 2 và 1 viên tang thi cấp 3, nhận được 142 exp.'
Mạc Ảnh Quân ngẩn người, mấy viên đá trong tay đã biến mất, tầm mắt hắn không tự giác được nhìn về phía đám tang thi đang lơ ngơ đi lại đằng xa, dường như có một tia sáng lóe qua đáy mắt thanh niên.
Này không thể trách hắn, số exp của hắn bị vét hết sạch rồi, số 142 mới nhận được này cảm giác rất chói mắt.
Mặc Sương Bút xuất hiện