Sau khi bay vật vờ một quãng đường khá dài từ đảo thần tiên đến thế giới loài người, Mạc Ảnh Quân lười biếng duỗi người, "Cuối cùng cũng đến, mệt chết."
Bạch hồ trợn mắt, gào thét, 'Có giỏi ngươi tự bay đừng ngồi trên lưng ta kêu mệt a!'
"Hử?" Tay Mạc Ảnh Quân nhẹ nhàng để lên sau gáy hồ ly.
'. . . . Không có gì.' Tui phắc!
Tinker Bell bay bên cạnh thấy vậy lấy tay che miệng cười khúc khích, bụi tiên theo độ rung của cơ thể cô cũng rơi từ cánh xuống.
Peter mắt sắc phát hiện vẻ mặt hồ ly có chút khó chịu liền kéo Tinker lên đằng trước, "Quân, ta đi trước nhé."
"Tốt."
Đợi đến khi hai người bay xa, bạch hồ mới rầm rì lên tiếng, 'Kí chủ, không phải chúng ta đang đi xem phim ư, sao lại bảo bọn họ đi trước?'
Mạc Ảnh Quân sờ sờ đầu chó, nhẹ nhàng nói, "Cứ đi hóng gió đã, tí rồi đến cũng được."
-------------------
Đợi đến lúc hóng gió xong, bạch hồ đang định lần theo mùi hương đi tìm hai người kia thì họ đã trở về, còn mang theo ba người nữa.
Ba đứa bé kia nhìn thấy bạch hồ có chút hoảng sợ nhưng cũng rất nhanh đã làm quen với Mạc Ảnh Quân.
Cô bé tóc vàng xoăn hơi cúi người xòe váy đáp lễ với Mạc Ảnh Quân, "Xin chào, mình tên là Wendy Moira Angela Darling, cậu có thể gọi mình là Wendy!"
Hai cậu em John và Michael của cô cũng lễ phép cúi người, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía con bạch hồ dưới thân Mạc Ảnh Quân.
Cô tiên nhỏ đột nhiên từ đằng sau lao đến trước mặt Mạc Ảnh Quân, gương mặt đỏ bừng phẫn nộ, tay chỉ chỉ Wendy, tiếp đó hua tay múa chân làm một loạt động tác mà hắn không thể hiểu được.
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn Tinker, trong đầu hắn bỗng lóe qua một đoạn hướng dẫn về việc liên hệ với tinh linh qua tinh thần lực.
Cũng do những tinh linh quá nhỏ bé cho nên lúc họ nói chuyện không ai có thể nghe thấy gì, kể cả họ có hét lên cũng chỉ tạo ra mấy âm thanh như mấy con côn trùng vo ve. Đây là lí do mà có thêm cách sử dụng tinh thần để nói chuyện với tinh linh đi?
Khẽ điều động tinh thần lực thoát ra ngoài không gian, Mạc Ảnh Quân rất nhanh đã nghe thấy cô tiên đang liên tục chửi bới Wendy.
"Ngươi không biết đâu, con bé tóc vàng kia thật đáng ghét! Nó không những làm ta ngã vào trong hốc tủ không ra được mà còn ôm chầm lấy Peter của ta, nó thế nhưng còn dám hôn Peter! Con bé đó thật sự là rất vô sỉ, nó thế nhưng còn đòi đi theo chúng ta về Neverland! Peter còn vì nó mà bắt ta rắc bụi tiên lên người ba đứa kia để mang chúng về! Thật không thể chấp nhận được, ta tuyệt đối không tha thứ cho nó! Ta ghét nó, ta . . . . . ."
Mạc Ảnh Quân hắc tuyến nhìn con bé liên tục khép mở miệng trước mặt, hắn vô cùng bình tĩnh rút về sợi tinh thần, coi như không biết gì mà nhìn ra hướng khác.
'Ting, nhân vật bí ẩn hảo cảm +5.'
[Nhân vật thần bí: hảo cảm 35.]
Mạc Ảnh Quân, ". . . . ." Tự nhiên thấy mệt mỏi quá?
Trải qua một chặng đường bay vòng vèo của Peter cùng ba bạn mới đến kia, gần rạng sáng tất cả mới đến được Neverland, Tinker vì giận dỗi mà suốt đường đi đều nằm bẹp trên đỉnh đầu bạch hồ.
Thực ra hắn rất muốn ném lại một câu rồi nhanh chóng biến mất, bất quá hệ thống lại muốn đi theo cốt truyện nên đành phải dề dà đi theo đám trẻ con phiền phức này.
Ngay lúc họ chuẩn bị từ trên đám mây tiến vào đảo, một quả bom từ phía dưới đột ngột bắn thẳng lên trên.
Mạc Ảnh Quân khẽ phất tay khiến đường đi của nó bị lệch, bất quá đám người kia không hề hay biết gì mà chỉ thở phào may mắn.
Peter nghiêng đầu nhìn xuống dưới, phát hiện ra một chiếc thuyền hải tặc đang lênh đênh trên biển, đầu thuyền có một tên mặc một bộ y phục đỏ đang giơ cái còng lên với cậu.
Peter lè lưỡi trêu hắn, tiếp đó hét lên một câu, "Này Hook, ta ở đây!"
Một quả bom nữa rất nhanh được bắn thẳng lên, Peter nhún người bay lên né tránh quả bom, nhìn về phía Tinker cùng đám người mới kia hô, "Tinker, mau mang mọi người đi trước, ta sẽ ở lại chặn bọn chúng!"
Cô tiên nhỏ mím môi, mặt quay sang chỗ khác tỏ vẻ khó chịu.
"Tinker Bell!" Peter kêu lên.
Tinker tức giận trừng mắt nhìn Peter, thân hình nhỏ bé đột nhiên lao vút về một phương hướng, Peter thấy vậy lập tức hướng về ba người mới nói, "Wendy, mau dẫn hai em của cô bay theo Tinker Bell về chỗ chúng ta."
Đợi ba người kia hốt hoảng bay mất, Peter tiếp tục quay xuống mở miệng trêu đùa đám hải tặc bên dưới, những quả bom liên tục được bắn lên trên, đáng tiếc với thân hình nhanh nhẹn của hắn nên không quả nào trúng.
Mạc Ảnh Quân vứt bạch hồ lại cho nó tự chạy theo kịch tình, bản thân lại hướng về phía rừng sâu lúc hắn lần đầu xuất hiện.
Hắn không có hứng thú với bọn trẻ con đấy, nếu hệ thống muốn chơi thì nó tự chạy một mình thôi.
Bất quá, con hồ ly ngu ngốc này lại liên tục truyền tín hiệu về cho hắn.
'Kí chủ, tên Peter này thật