Mạc Ảnh Quân nhướng mày nhìn bé con một hồi lâu, đến lúc khuôn mặt nhỏ bé đỏ bừng như quả táo mới khẽ mở miệng, "Tốt, ta là của ngươi."
"A?" Lam Vũ ngơ ngác hỏi lại.
Nhóc thế nhưng đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị từ chối rồi nha, ai ngờ. . . . !!
"Thật. . . . . thật không?!" Hai tay Lam Vũ vặn vào nhau, âm thanh có chút run rẩy.
"Đương nhiên. . . ."
Không đợi bé trai dứt câu, tiểu tinh linh nhào 'bốp' một phát lên bên mặt Mạc Ảnh Quân, đầu nhỏ ra sức cọ cọ gò má hắn, đôi cánh trong suốt đằng sau rung mãnh liệt.
'Ting, nhận được lời cầu yêu của tiểu tinh linh.'
[Tinh linh Lam Vũ hảo cảm độ 100.]
'Ting, nhờ tác dụng từ bụi tiên của linh vật trong truyền thuyết, cộng thêm độ hảo cảm đạt 100 của tiểu tinh linh, điểm may mắn của kí chủ cuối cùng cũng tiến một bậc thành cấp D. Thật là đáng chúc mừng.'
Sao hắn cảm thấy câu nói cuối cùng như đang mỉa nhau vậy?
Mở bảng thông tin nhân vật ra xem, quả nhiên đã tăng lên một cấp. Điểm may mắn từ E biến thành D- ??
Sao còn dấu trừ đằng sau là sao, không phải tăng lên một cấp à?
'Đoán xem.' Âm thanh máy móc cứng nhắc vang lên.
". . . . . ." Hình như hắn cấm hệ thống nói rồi mà?
'Đoán xem.'
". . . . . ." Ai đây?
'Đoán xem.'
". . . . . ."
"Quân Quân ~" Âm thanh mềm mại bỗng nhiên vang lên.
Mạc Ảnh Quân lấy lại tinh thần liền thấy bé con đang ra sức hua tay múa chân trước mặt mình, thần thái lo lắng.
"Không sao, bây giờ ngươi muốn làm gì?"
Lam Vũ đáp xuống bàn tay giơ ra của Mạc Ảnh Quân, tay nhỏ kéo kéo mái tóc dài ra vẻ rối rắm.
"Đừng kéo, đau đầu." Mạc Ảnh Quân xoa nhẹ đầu bé con, ôn thanh nói.
Tiểu tinh linh đỏ mặt hạ tay xuống, lần này đổi thành vặn tay vào nhau, đầu cúi gằm xuống, chuẩn một bộ nàng dâu nhỏ.
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ nhìn bé con, không lôi tóc nữa bây giờ lại kéo tay, "Được rồi, không phải nãy ta bảo đi tắm rửa sao, đi thôi."
Nói xong Mạc Ảnh Quân liền ôm tiểu tinh linh đến bên cạnh hồ nước, nhẹ nhàng thả bé con lên cành cây, tiếp đó hắn vô cùng tự nhiên cởϊ áσ ra.
"A!" Lam Vũ kêu lên một tiếng, giơ hai tay lên che đi gương mặt đỏ bừng của mình.
Ngay lúc chân Mạc Ảnh Quân vừa chạm xuống nước, ánh sáng từ mặt trăng đột nhiên chuyển sang chỗ hắn, dần dần tạo thành hình một cái kén ánh sáng, qua vài giây nó liền tiêu tan, hiện ra dáng hình của một thanh niên tuấn mỹ.
"A!!" Tiếng kêu lúc này lớn hơn cả vừa nãy, tiểu tinh linh 'viuu' một phát bay ra trước mặt thanh niên, trừng mắt nhìn hắn.
Mạc Ảnh Quân nhướng mày quan sát thân thể của mình, hắn vốn nghĩ phải rời khỏi thế giới này thân thể mới trở lại bình thường, không ngờ bây giờ đã lớn lên, có chuyện gì đặc biệt sao?
Bỗng nhớ đến lần nói chuyện trước với hệ thống, thanh niên có chút hứng thú nhíu nhíu mày.
Nếu hắn đoán không lầm thì trong rừng cây mà bé con sống, hay đúng hơn là khu vực xung quanh chỗ ở của bé con được bao phủ bởi lĩnh vực và ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Lúc này Lam Vũ còn đang hoang mang nhìn thanh niên, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ rối rắm.
Làm sao bây giờ? Quân Quân của hắn thế nhưng biến thành người khổng lồ?! Hình dạng cũ của Quân Quân đã khiến hắn cảm thấy có chút khó khăn cùng không hợp, bây giờ thế nhưng còn lớn hơn nữa?! Làm sao đây. . . ? Chuyện gì đang xảy ra? Phải làm gì đây?. . . . . .
Có lẽ do dáng vẻ tinh xảo của tiểu tinh linh khiến đầu óc cũng bị ảnh hưởng theo, Lam Vũ thế nhưng bị 1000 câu hỏi vì sao chạy liên tục trong đầu mình mà choáng váng ngất xỉu, may mà Mạc Ảnh Quân kịp đưa tay ra đỡ lấy.
"Lam Vũ." Mạc Ảnh Quân dở khóc dở cười nhìn tiểu tinh linh trong lòng bàn tay, "Lại nghĩ lung tung gì không biết."
Phát hiện bé con tạm thời sẽ không tỉnh, hắn liền một tay nâng bé con, chân hướng về hồ nước bước đến.
Đằng nào cũng tắm, để hắn tắm luôn cho Lam Vũ cũng được.
Sự việc xảy ra tiếp theo khiến Mạc Ảnh Quân không nhịn được sửng sốt, tiểu tinh linh thế nhưng cũng biến thành người khổng lồ? À không, là trở lại hình dáng như người lớn.
Mạc Ảnh Quân có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm hồ nước, hồ nước này chẳng lẽ có phép màu nào sao?
Chẳng hạn như. . . . . . khôi phục?
Trong tay Mạc Ảnh Quân là một thiếu niên tuyệt sắc. Hắn có một mái tóc dài màu vàng ánh kim, làn da trắng nõn mịn màng, đôi môi phấn hồng hơi cong lên như mời