Lạc Tòng Tâm ngồi trên bồn cầu, vẻ mặt mơ hồ ngốc nghếch. Cô đang bị hai người đàn ông chặn lại ở nhà vệ sinh nam.
Kiếp người mà, đâu đâu cũng làm người ta phải kinh hãi sợ sệt.
Mười phút trước, Lạc Tòng Tâm vẫn đang ngồi ở quán cà phê cạnh bờ sông trò chuyện với đối tượng xem mắt thứ 105. Ai biết được nhà vệ sinh của quán lại hỏng, Lạc Tòng Tâm chỉ còn cách mượn nhà vệ sinh của quán bar bên cạnh — một quán bar nổi tiếng dành cho nam giới — chỉ có phòng vệ sinh nam.
May là lúc này quán bar chưa đến giờ hoạt động nên không có ai. Thêm nữa cửa phòng nhìn chắc chắn phết, bồn cầu còn là bồn cầu điện tử thay đổi nhiệt độ, thế nên Lạc Tòng Tâm vô cùng an tâm mà thoải mái ngồi xuống…. Ngồi xuống…. Ngồi…
Có lẽ do bồn cầu ấm áp quá, hay vì phòng vệ sinh thơm quá, hoặc bởi ánh trăng đêm nay rung động lòng người quá, Lạc Tòng Tâm ngồi trên bồn cầu lại lôi điện thoại ra như thói quen, tìm một chủ đề trên Weibo.
#Lãnh đạo điên nhất mà bạn từng gặp#
Dưới bình luận chắc chắn là một đống những lời chỉ trích mắng mỏ của dân thường với sếp lớn.
[Yêu cầu đi làm thì chỉ được chấm công bằng vân tay, đến muộn một giây là trừ tiền!]
[Mặt thì không khác nào núi Trường Bạch, như thể tụi này thiếu nợ ổng năm triệu vậy!]
[Đánh rắm cũng không thèm làm, chỉ biết sai khiến nhân viên, lười chảy thây chảy thối!]
[Người gặp người ghét, hoa thấy hoa tàn!]
[Thở ra một câu là khiến người ta ăn không ngon ngủ không yên ba ngày liền!]
[Haha, còn đi vào làm sếp bằng cửa sau!]
[Mỗi ngày chỉ biết tạo dáng õng a õng ẹo, nhìn muốn mù mắt!]
Lạc Tòng Tâm đọc thấy thế thì cực kỳ hứng phấn, vội vàng gõ phím đăng một bình luận vào.
[Tổng giám đốc mới của chúng tôi là tổng hợp của 1234567 cái bình luận trên luôn, đúng là rồng thần chỉ thấy đầu mà không thấy đuôi phải không, hahahahahaha]
Dòng chữ của Lạc Tòng Tâm rất nhanh bị trôi đi giữa biển bình luận nhưng điều này cũng chẳng ảnh hưởng tới tâm trạng của cô. Mặc kệ người ta có đọc được bình luận của cô hay không thì chỉ cần phát tiết được mấy lời này là cô thấy thoải mái lắm rồi!
Tuy nhiên, Lạc Tòng Tâm cả triệu triệu lần cũng không bao giờ có thể tưởng tượng được, chỉ vì hai giây thoải mái này mà cô đã gặp phải bi kịch lớn nhất đời mình.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, là tiếng giày da in xuống nền đất, thanh âm hỗn loạn, nặng nề, còn có thể nghe được hơi thở trĩu nặng, có vẻ như là—
Hai người đàn ông?
“A Tử, vì sao? Nói cho tôi biết vì sao?!”
“Buông tay ra.”
“Tôi thật sự rất thích em, em cho tôi một cơ hội nữa được không?!”
“Tôi không hứng thú với đàn ông.”
“Em lừa tôi! Tôi có thể thấy được em cũng thích tôi!”
“Cút!”
“A Tử, tôi thật sự thích em mà”
“Rầm” một tiếng, có gì đó đập vào cửa phòng vệ sinh Lạc Tòng Tâm đang ngồi bên trong.
Mịa mịa mịa?!
Lạc Tòng Tâm nhảy cẫng lên, vội vàng kéo quần.
Ở khe hở dưới cửa, cô nhìn thấy hai đôi giày da.
Môi đôi giày da màu đen, một đôi giày da màu trắng, Lạc Tòng Tâm không biết logo của hãng nào, nhưng nhìn kiểu giày lẫn màu sắc thì cũng đoán được, đây là xa xỉ phẩm.
Lúc này, giày da trắng đứng ở phía trước, giày da đen đứng ở phía sau, dựa vào vị trí của giày mà đoán, thì giày da trắng đang ép vào người giày da đen.
Lạc Tòng Tâm cảm thấy phấn khích trong lòng, ngồi xổm người xuống, ôm đầu gối mà quan sát động tĩnh bên ngoài.
Giày da trắng có bàn chân khá to, chân không đi tất, mặc quần chín điểm (*) viền ống quần mang màu hồng lòe loẹt còn giày da đen thì đi tất đen, phong cách phối đồ tiêu chuẩn.
(*) Quần chín điểm:
Hai người không ai nói lời nào, chỉ còn tiếng thở dốc nặng nề, cánh cửa liên tục kẽo cà kẽo kẹt tựa như đang phải chịu một áp lực rất mạnh.
Vợ nhỏ áp đảo tấn công x Im lặng chịu trận
Một loạt đạn tím đỏ từ đâu bay tới trước mắt, mở ra trong tâm trí Lạc Tòng Tâm cả một vở kịch.
[Giày da trắng mang quần áo lụa là của con nhà giàu, phong lưu không biết tiết chế, chưa bao giờ thật lòng với ai.
Song không ai biết rằng, trong tim giày da trắng cất giấu bóng hình một “ánh trắng sáng” – chính là học bá cùng lớp – giày da đen.
Gia cảnh nhà giày da đen vô cùng nghèo khó, ở một thế giới khác với giày da trắng, nhưng giày da trắng cứ như bóng ma lảng vảng, thương nhớ giày da đen ngày này qua tháng khác.
Sau khi tốt nghiệp cấp ba, giày da đen đi du học, giày da trắng giữ kín trong lòng thương yêu với giày da đen, trở thành kẻ phong hoa tuyết nguyệt.
Nhưng hôm nay, ở quán bar này, giày da trắng lại gặp được người mình yêu.
Giày da trắng không kìm nén được tình yêu của mình, vậy nên đã dồn giày da đen vào nhà vệ sinh mà tỏ tình, sau đó hai người điên cuồng…]
“Ầm” Âm thanh vang dội làm cánh cửa phòng vệ sinh của cô rung lắc kịch liệt, giày da đen phản công, hung hăng đẩy giày da trắng ra khỏi người mình. Bốn chân nhanh chóng va chạm thay đổi vị trí cho nhau. Mấy giây sau, giày da trắng lại chiếm thế thượng phong, đè giày da đen lên vách tường.
Việc này đồng nghĩa là—
Có thể mở cửa được rồi!
Lạc Tòng Tâm cẩn thẩn mở khóa, khẽ đẩy cửa tròn mắt nhìn trộm ra phía ngoài.
Ánh đèn dịu dàng phả xuống hai người đàn ông đứng ở góc tường.
Người đàn ông đi giày da trắng đưa lưng về phía Lạc Tòng Tâm, anh ta mặc chiếc áo sơ mi diêm dúa được may bằng vải lụa, quả nhiên chiếc quần lòe loẹt thật, tóc thì bóng nhẫy đầy dầu, vô cùng phù hợp với hình tượng ăn chơi trác táng.
Tay trái anh ta đè lên cánh tay của người đàn ông kia, tay phải thì ôm chặt eo người ta— cúc áo trên âu phục của giày da đen bị bung đứt ra, áo sơ mi của anh bị kéo căng, nửa dưới được thắt lưng giữ trọn – eo thon mông nở hoàn hảo!
Lạc Tòng Tâm nuốt nước miếng, lại đẩy cửa ra thêm một xăng ti.
Giày da trắng đột nhiên dùng lực mạnh hơn, lấn người đè lên, tựa như muốn cưỡng hôn giày da đen, không ngờ anh ta tự dưng lại hét lên một tiếng đầy thảm thiết, ôm bụng ngã xuống sàn.
Lạc Tòng Tâm không thấy rõ động tác của giày da đen, không biết anh giơ nắm đấm thượng thẳng vào bụng giày da trắng hay nâng đầu gối đập vào lão nhị của giày da trắng nữa. Nhưng cái này không quan trọng, quan trọng là, Lạc Tòng Tâm đã thấy rõ mặt của giày da đen rồi
Đó là một khuôn mặt vô cùng đẹp trai.
Hàng lông mày anh tuấn, sống mũi cao, làn da trắng đến phát sáng, lông mi cong dài, ngũ quan tinh tế, nhìn qua thôi đã nghĩ đây là nhân vật bước ra từ truyện tranh.
Tuy nhiên nhìn thêm lần nữa thì phát hiện có gì đó sai sai.
Gương mặt ấy lạnh lùng không mang chút cảm tìn, tựa như một cái mặt nạ ba chiều được thiết kế xuất sắc, lộ ra âm khí dày đặc.
Anh đứng ở góc tường, nhìn giày da trắng đang nằm trên đất kêu rên, vừa mở miệng đã lộ ra hàm răng trắng muốt.
“Cút.”
Giày da trắng sợ tè ra quần mà chạy.
Lạc Tòng Tâm sợ đến choáng váng đầu óc!
Cô biết người này!
Anh chính là vị sếp cực phẩm mà Lạc Tòng Tâm vừa mới chửi rủa trên Weibo – Đinh Bộ Trực!
*
Đinh Không Trực – khụ, Đinh Bộ Trực lại bị người đàn ông ăn chơi trác táng trong truyền thuyết vây quanh!
Một tháng trước, vị sếp cũ đã đến tuổi về hưu, anh từ trên trời rơi xuống, nhậm chức tổng giám đốc mà không hề báo trước với bất kỳ ai.
Có người nói, anh là tinh anh mà công ty mẹ đặc biệt cử đến. Lại có người nói, anh là con riêng của thành viên trong hội đồng quản trị. Rồi thêm người khác bảo, anh có giao dịch ngầm với CEO, trong đó truyền thuyết được lưu truyền rộng rãi nhất là câu chuyện về xu hướng tính dục của anh.
Thật ra thì đây cũng chẳng phải là bí mật gì cho cam, thử nói xem người bình thường có ai lại lấy ba chữ “Đinh Bộ Trực” đặt tên cho mình không?
Mà phong cách làm việc của người này như là sự tổng hợp của tất cả những điều bất thường của các sếp. EQ thấp, khó dây dưa, thích bới lông tìm vết, độc miệng, lắm trò vớ vẩn, có thể nói, ngoài cái mặt ra thì chẳng có gì.
Gương mặt anh có lực sát thương rất lớn, nghe nói bởi vì gương mặt này mà công ty mẹ còn phong cho anh danh hiệu “Ngọc Diện Diêm Vương.”
Nhưng cái tính thích vạch lá tìm sâu của anh mới là nổi bật nhất, chưa tới một tuần, ai đối diện với anh cũng mang gương mặt mệt mỏi cùng cực.
Vậy mà hôm nay, ngay lúc này, vào giờ phút này, ở một quán bar không thể miêu tả, tại một địa điểm không