Khách sạn Hoàng Kim cũng được mệnh danh là một trong những nơi sang trọng bậc nhất Đế Đô, đây chính là nơi dành cho giới thượng lưu, nói thẳng ra là nơi dành cho người có tiền.
Như tên gọi của nó, nơi đây nổi tiếng về mức độ xa hoa và sang trọng được xây dựng theo phong cách Tây Âu hiện đại với những chất liệu thuộc hàng xa xỉ và đắt đỏ.
Và nơi đây chỉ phục vụ cho những người có tiền, nó chính là một nơi để thể hiện đẳng cấp.
Mức giá của nơi này cũng khiến người ta phải há hốc mồm, nó vô cùng đắt đỏ.
Nhưng đổi lại chất lượng cũng như cách phục vụ của Hoàng Kim vô cùng tốt, khiến những khách hàng khó tính cũng không tiếc đánh giá cao.
Nơi đây đào tạo ra đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp với mức lương hàng tháng của nhân viên làm việc ở đây cũng cao hơn gấp nhiều lần những chỗ khác.
Nơi đây vừa là nhà hàng vừa là khách sạn, không ít các gia tộc thế gia, những doanh nhân hay bàn chuyện hợp tác cũng thường đến đây, kể cả những minh tinh nổi tiếng cũng chọn nơi này để dùng bữa.
Khách sạn Hoàng Kim đã xuất hiện từ rất lâu và nó thuộc về nhà họ Ngôn, khách sạn này chính là sản nghiệp của họ.
Mặc dù giá cả ở mức trên trời nhưng tuyệt nhiên nơi đây không vắng khách, ngược lại lượng khách ra vào hằng ngày vô cùng ổn định khiến cho những nơi khác vô cùng ganh tị và ngưỡng mộ.
Đây chính là đẳng cấp!
Chiếc Mercedes-AMG One xuất hiện trước cổng của khách sạn Hoàng Kim, hàng ngày những chiếc siêu xe này đều xuất hiện ở nơi này nên không có gì đáng ngạc nhiên.
Một đôi chân dài thẳng táp vững vàng chạm đất, tiếp theo đó cả thân hình cao lớn của chủ nhân chiếc xe dần lộ ra trước mặt mọi người.
Dực Song Tử đeo kính mát bản to che gần hết cả khuôn mặt nhưng cũng không che giấu được từng góc cạnh vô cùng rõ nét trên khuôn mặt hắn.
Người này thật cmn đẹp, xứng đáng được một trăm điểm, đó là tiếng lòng của các em gái xung quanh.
Hắn không nhanh không chậm sải bước đi vào thuận tiện đưa chìa khóa xe cho bảo vệ đi đỗ, còn hắn thì bước vào thang máy và di chuyển lên tầng năm mươi.
Hôm nay hắn có hẹn một người dùng bữa ở đây.
Ting.
Cửa thang máy mở ra, đôi chân dài của hắn cũng không hối hả mà đi mặc dù đã quá giờ hẹn gần một tiếng.
Đứng trước cửa gỗ lớn xa hoa và sang trọng, do phép lịch sự tối thiểu nên hắn thuận tay gõ cửa một tiếng rồi đẩy vào, không đợi người ở bên trong lên tiếng.
Xuất hiện trước mặt hắn là một cái bàn lớn, được trang trí theo phong cách lãng mạn, trên đó chỉ có nến, rượu và hai chiếc ly.
Còn có một bóng hình xinh đẹp vẫn đang chậm rãi nhấm nháp ly rượu vang trong tay, không có vẻ gì là luống cuống khi trong phòng xuất hiện một người.
Đến rồi!
Diệp Cự Giải cong nhẹ khóe môi quay sang nhìn Dực Song Tử, trên khuôn mặt xinh đẹp không có một tia biểu cảm tức giận do hắn đến trễ một chút nào.
Đối với cô, hắn đến trễ thì sao chứ? Chỉ cần hắn có mặt là được rồi.
Tam thiếu gia, mời ngồi.
Giọng nói nhẹ nhàng đầy câu nhân của Diệp Cự Giải phát ra, hướng tới Dực Song Tử, kèm theo động tác mời ngồi.
Diệp tiểu thư, tôi có việc, đến trễ rồi.
Dực Song Tử mỉm cười bước đến ngồi đối diện cô.
Câu nói của Dực Song Tử như đang xin lỗi cho sự việc đến trễ của hắn nhưng thái độ cũng như ý tứ trong câu nói không có nửa điểm xin lỗi nào.
Diệp Cự Giải cũng không quan tâm, những tiểu tiết này đối với cô không quan trọng.
Cô mỉm cười một cách quyến rũ rồi cho người lên món.
Thức ăn được trang trí và làm vô cùng tinh xảo, vừa nhìn một bàn thức ăn này đã biết đầy mùi tiền.
Trên môi Diệp Cự Giải vẫn giữ nụ cười xinh đẹp đó, cô ngõ ý muốn mời người đàn ông trước mặt dùng bữa.
Nhưng Dực Song Tử vẫn không thèm động đũa, ánh mắt hắn chỉ khẽ lướt qua những món ăn được bày trên bàn rồi di chuyển nhìn khuôn mặt xinh đẹp đối diện.
Tam thiếu gia đây là không vừa ý mới không động đũa sao? Hay là...!đang sợ tôi bỏ gì trong thức ăn? Diệp Cự Giải không nhanh không chậm mà lên tiếng, ý cười hiện lên trong ánh mắt, cũng không biết là đang suy nghĩ gì.
Khi nói câu sau, cô quan sát từng đường nét biểu cảm trên khuôn mặt Dực Song Tử để chắc chắn không bỏ lỡ qua điều gì.
Không hợp khẩu vị tôi, nói thẳng là tôi chướng mắt chúng.
Dực Song Tử tỏ vẻ chẳng quan tâm, chỉ khẽ nhếch mép trả lời.
Câu nói vô cùng thiếu đánh, nếu hắn không phải Dực tam thiếu thì e là với tính khí này đã sớm bị người ta bụp chết rồi.
Nói đi nói lại thì biết đầu thai cũng là một loại kỹ năng đấy.
Thức ăn bỏ đi thì thật lãng phí nha, vậy thì anh uống rượu đi.
Cũng không thể vì anh mà khiến bao tử của tôi chịu thiệt.
Diệp Cự Giải mỉm cười yểu điệu lên tiếng, nói xong còn chậm rãi mà dùng thức ăn được bày trên bàn, động tác chậm rãi thanh tao như một cô tiểu thư được giáo dục tốt.
Dực Song Tử không nói gì chỉ gọi một chai rượu vang khác rồi tự rót cho bản thân một ly, chậm rãi nhấp một ngụm rượu.
Khi nhìn thấy hắn uống cạn một ly rượu, ánh mắt Diệp Cự Giải lóe lên một cái rồi tiếp tục dùng bữa.
Không lâu sau đó đột nhiên Dực Song Tử cảm thấy choáng váng rồi đổ gục xuống bàn.
Diệp Cự Giải đối với tình huống này cũng không ngạc nhiên hay có bất kì phản ứng nào, cô chỉ chậm rãi đặt đũa xuống, dùng khăn lau nhẹ qua khóe miệng.
Nhẹ nhàng đứng lên di chuyển về phía Dực Song Tử, bàn tay thon dài của cô chạm nhẹ vào khuôn mặt vô cùng thu hút người khác của hắn.
Ngay sau đó cô chỉ cười khẽ một tiếng, hắn rất cẩn thận đấy chứ, không dùng đồ ăn cô cho người mang lên, cũng không dùng rượu trên bàn mà tự gọi một chai rượu khác.
Nhưng đáng tiếc, cô đã mua chuộc nhân viên ở đây, rượu mà cô uống và thức ăn trên bàn vốn không có thuốc, cô đương nhiên biết tính cách của hắn nên mới mua chuộc người để cho anh ta bỏ thuốc vào đó.
Kế