Kinh đô đặc biệt tấp nập, đủ mọi thể loại có thể tưởng tượng ra và không khó để tìm một quán ăn. Hai thực khách bước vào một quán ăn nhỏ, chọn cho mình một bàn ở góc khuất. Hiện ở quán ăn đang xảy ra xích mích gì đó. Giọng nữ bực bội vang lên:
- Thôi đủ rồi đấy, đây là hôn phu của tôi. Dù anh ấy có ra sao thì cũng là người tôi yêu. Anh mau đi đi và đừng có làm phiền bọn tôi nữa.
Cô gái tóc cam rực rỡ ôm chặt tay anh chàng tóc đỏ nổi bật không kém, thu hút tất cả sự chú ý của những người trong quán, tất nhiên cả hai vị khách vừa vào. Một người trong số đó đánh đổ cốc nước đang định cầm lên, người đối diện thấy vậy nở một nụ cười tinh nghịch.
Sau khi tên vô lại nào đó bực tức rời khỏi quán, mọi hoạt động trở lại bình thường. Cô phục vụ tóc cam tới chỗ hai người mới vào:
- Quý khách cần gì?
Người vừa làm đổ nước quay ra, cười:
- Uống trà thôi. Mà một thời gian không gặp chúng mày đã là hôn phu cơ đấy. Chúc mừng nhá.
Sư Tử mở to mắt nhìn, thốt lên:
- Thiên Bình.
Đang vui mừng, nghĩ lại thì ai không thấy lại để Thiên Bình thấy cảnh lúc nãy. Sư Tử vừa muốn thanh minh vừa buồn cười nhìn con bạn biểu cảm cười như mếu kia. Chắc là đang giận lắm. Có điều thấy tội nó, đang định giải thích thì Thiên Bình đã lên tiếng, giọng chuyển sang giận dỗi công khai:
- Chắc bọn tao làm phiền mấy người rồi, phải không Nhân Mã?
Nhân Mã bỏ mũ, vừa nói vừa khuyến mãi nụ cười tỏa nắng cùng cái nháy mắt lãng tử với Thiên Bình:
- Vâng, tiểu thư của tôi.
Sư Tử mắt giật giật, định nói cơ mà cảm tưởng có cục tức chặn họng thành ra chỉ hừ lạnh, sau mới nói:
- Chắc hai vị muốn ăn món đặc biệt, mời theo tôi.
Thiên Bình thấy lạ, biểu hiện thế là sao, đừng bảo là... Ừ thì cô có để ý việc Sư Tử quan tâm Nhân Mã, cơ mà... Cái tình huống quái quỷ gì thế này? Nhân Mã vẫn thích chí cười, xem thằng bạn của cậu đào hoa chưa kìa.
- BẠCH DƯƠNG.
3 người đang định vào trong thì giọng nói át cả tiếng ồn trong quán vang lên. Chỉ thấy Bạch Dương cách đó khá xa đang ôm ấp với một người nào đó. Ba người nhìn nhau, chắc là bọn kia rồi. Đúng như dự đoán, nhóm Đinh Tử trùng hợp cũng có mặt tại đây. Và không chỉ có thế, cứ như hẹn trước, một nhóm khác cũng vừa lúc bước vào.
Kết quả là quán đóng cửa sớm, một đám người tập trung bên trong.
- Ừm, tao chỉ muốn hỏi, đám trẻ ở đâu ra vậy?
Ma Kết chỉ chỉ 4 đứa trẻ tầm 4 – 5 tuổi bên cạnh Song Ngư và Thiên Yết. Thiên Yết ngoảnh mặt đi:
- Đó là một câu chuyện dài.
Song Tử bực mình:
- Dài cái đầu mày ấy, giải thích tử tế đi.
Thở dài một cái, Thiên Yết hắng giọng bắt đầu kể:
- Bọn tao đã đi qua nhiều nơi, điều tra được kha khá, cái giáo đoàn bí ẩn gì đó đó. Rồi bọn tao đến kinh đô, lẻn vào hoàng cung tiếp tục điều tra thì gặp bọn nó. – Chỉ Song Ngư. – Rồi mạo hiểm hơn, đến chỗ quý tộc với bà nữ hoàng xem thế nào. Kết quả bị phát hiện và 4 đứa nó thành thế này. Ra được khỏi đó là một kỳ tích.
Một bầu không khí im lặng nặng nề. Sư Tử lên tiếng đầu tiên:
- Ra cái vụ có mấy thích khách lẻn vào hoàng cung và bị truy nã là chúng mày. Rốt cuộc 4 đứa nó bị sao?
Thiên Yết cau mày:
- Ai biết, lúc đó tao đang điều tra chỗ khác.
Song Ngư liếc cậu một cái, khinh bỉ bổ sung:
- Bọn nó trà trộn vào binh lính và lúc đó thằng này đang điều tra ở ngân kh-...
Thiên Yết nhanh tay bịp miệng con kia lại, có điều đám bạn ai cũng đoán ra là ở đâu rồi. Song Ngư gạt tay nó ra, tiếp tục:
- Theo tao thì có một kết giới đặc biệt quanh khu vực mà rất có khả năng là nơi ở của nữ hoàng kia. Kẻ xâm nhập sẽ nhận được một ấn chú thế này đây, và mất hết trí nhớ.
Song Ngư kéo con bé đang cố gắng giật tóc mình ra, đưa tay nó có hình họa tiết đặc biệt cho mọi người xem. Con bé giật phắt lại:
- Làm gì thế, đừng thấy tôi đẹp mà tưởng tôi hiền.
Giọt nước to tướng chảy sau đầu bọn nó. Không cần nhìn màu tóc cũng biết con bé này là Kim Ngưu. Thiên Yết khoanh tay:
- Mà đáng lẽ bọn tao không đến khu vực đó đâu. Tại bọn ngu nào đó cướp vật hiến tế, mấy người bị bệnh ấy, ngay tại kinh đô nên canh phòng rất nghiêm ngặt. Chỉ có chỗ đó ít canh phòng nhất nên bọn tao mới tới.
Bạch Dương lập tức quay đi, Sư Tử chỉ vào mình, có hơi bực:
- Bọn ngu này này.
Tất cả nhìn vào hai đứa, Sư Tử giải thích:
- Mà cứu có 1 người. Bọn tao chắc chắn không có gì tốt lành xảy ra với mấy người bị đưa vào đó, cũng muốn tìm hiểu thêm nên cứu 1 người trong số đó.
Mộc Diệp vỗ tay một cái:
- Thế càng tốt, có một người làm thử nghiệm. Song Ngư, em biết về ấn chú trên người họ không?
Song Ngư gật đầu:
- Có ạ, em cũng đã nhớ ra cách giải, có điều không chắc làm được. Còn cái trên người bọn này thì phải nghiên cứu đã.
Mộc Diệp vui vẻ, vậy thì tốt quá.
- Mẹ, con buồn ngủ.
Thằng nhóc tóc xanh dương dụi dụi mắt, lay tay Song Ngư.
- Ai là mẹ mày.
Song Ngư gân xanh đầy trán, xách thằng bé vứt sang chỗ bọn kia.
- Cô này, cháu đói rồi, gọi mẹ cháu đi.
Con bé tóc thắt bím khoanh tay. Song Ngư kìm nén muốn thực hiện tội ác là xách tai bọn này một trận cho biết thân biết phận. Còn đứa cuối cùng đang nằm khểnh coi sự đời là hư vô. Xét theo biểu hiện của hai đứa còn bình thường, 9 người kia thương cảm nghĩ chắc bọn nó đã chịu đựng không ít. Nhưng mà cố tiếp đi, đây không liên quan.
Thằng nhóc tóc xanh lá tức Xử Nữ nhỏ bật dậy, nhìn xung quanh:
- Ê, mấy người nhìn có vẻ mạnh, đấu với tôi đi.
Nhìn cái vẻ mặt vênh lên của thằng bé, cho dù nó có dễ thương thế nào thì cái vẻ khinh người kia cũng khiến bọn nó lộn ruột.
- Thằng nhãi này to gan nhỉ?
Ma Kết cười gằn bóp đầu nó, Xử Nữ giữ nguyên vẻ mặt:
- Sao thế, muốn đánh ra ngoài kia.
Ma Kết máu dồn lên não, xắn tay áo tính dạy dỗ cho thằng oắt không biết trời cao đất dày kia trong ánh mắt "Mày đã hiểu những gì tao phải chịu đựng chưa?" của Thiên Yết. Song Ngư giật lấy thằng bé:
- Đừng có bắt nạt trẻ con.
Cự Giải nhỏ bé thấy Xử Nữ được Song Ngư che thì phồng má:
- Cô này, sao cô cứ bênh nó thế?
Sao Song Ngư thấy Cự Giải khó tính vậy nhỉ? Hồi bé nó cũng thế này à? Mà cô không bảo vệ thằng nhãi này, nó đã bị Thiên Yết tẩn cho một trận từ lâu rồi. Chẳng lẽ... Cự Giải muốn được ôm? Đang định bảo nó phải gọi là chị, không phải "cô" rồi ôm nó thì nhóc Bảo Bình lon ton đi đến, thẳng tay hất Xử Nữ ra, leo vào lòng cô nằm cuộn tròn.
- Mẹ, ru con ngủ.
Xử Nữ bị đẩy, không may ngã