Vì không thể xuống bên dưới sân nên Thiên Yết chỉ có duy nhất một con đường là đi cầu nối giữa hai tòa A và B ở tầng 2, nhưng chuyện mà cô không ngờ tới là khi đến nửa đoạn thì từ trên mái vòm của cây cầu đột nhiên có zombie rớt xuống chắn ngang khiến Thiên Yết hoảng hốt lùi về sau suýt nữa hụt chân té ngã, may là cô níu được lang can để trụ cơ thể đứng vững lại. Đằng này zombie gặp được con mồi liền thèm khát muốn cắn xé, Thiên Yết nuốt nước bọt định quay đầu bỏ chạy nhưng đây lại là con đường duy nhất để về lớp, nếu cô bỏ qua cơ hội này thì rất có thể tiếp theo phải chiến đấu một mình nơi tòa B này, dù sao cũng chẳng biết ngoài cô ra thì có còn ai ở đây nữa hay không mà trông chờ sự giúp đỡ. Mà trước mắt hiện tại chỉ có bốn con zombie, chỉ cần dũng cảm một chút là có thể vượt qua rồi. Nghĩ thế Thiên Yết liền xốc lại tinh thần, chúng phản ứng chậm chạp nên sẽ không quá khó khăn để một cô gái như Thiên Yết lo lắng, lại nói số lượng cũng chẳng phải vấn đề. Hít một hơi sâu chuẩn bị tư thế, Thiên Yết nhắm đến con zombie đầu tiên rồi dùng hết sức lao tới đạp mạnh vào nó mục đích muốn lấy nó làm đạn bắn tới va đập với tụi ở phía sau ngã lăn ra sàn, tranh thủ thời cơ đó mà chạy vèo qua bên kia.
Bịch!
Người tính không bằng trời tính, vậy mà con đứng cuối lại bắt được cổ chân của Thiên Yết khiến cô vì chưa lường tới hành vi này mà mất đà ngã xuống, bị con zombie kéo chân.
-Chết tiệt.
Thiên Yết ra sức dùng chân còn lại đạp đầu zombie cố gắng vùng vẫy tách mình ra, nhưng con zombie lại rất kiên quyết giữ chặt chân cô không buông, mặc kệ chuyện sắp bị Thiên Yết đạp cho bay đầu. Sau đó, đầu nó bị văng ra thật. Thiên Yết nhìn thấy xương trắng lập tức biến sắc cắn răng dùng hết sức bình sinh giẫm mạnh xuống, rốt cuộc cũng thoát ra được bàn tay bẩn thỉu của nó. Lúc cô tưởng chừng như đã an toàn rồi, khi xoay người muốn rời khỏi lại đập vào mắt là hai con zombie khác đang áp sát vươn tay sắp bắt được mình, Thiên Yết căng thẳng thầm nghĩ tiêu rồi, năm ngón tay tím ngắt nhăn nheo kia chỉ còn vài milimet nữa thôi là tóm được cô, hoàn toàn không tránh được. Tim Thiên Yết đập loạn xạ, có thể sau khi bị cắn bản thân cô sẽ giống y hệt hình dạng lúc này của chúng, xấu xí và ghê tởm. Thiên Yết thà chết nguyên vẹn còn hơn phải chịu sự giày vò như thế, cô nhắm chặt mắt hét thất thanh. Mãi lâu sau Thiên Yết không hề cảm nhận được bất cứ đau đớn cáu xé nào hay cả âm thanh gầm gừ của zombie thì mới từ từ mở mắt. Xung quanh yên ắng lạ thường, zombie đâu rồi, những con bị cô đạp ngã cũng biến mất không chút dấu vết nào. Thiên Yết mờ mịt nhìn bốn phương, cũng chẳng thấy có ai ở gần đây để cứu cô cả. Chuyện này là sao? Có điều đây không phải lúc để tìm kiếm sự thật, Thiên Yết vội vàng ngồi dậy để về lớp tập họp với mọi người, khi cô di chuyển đã không chú ý rằng từ trong túi váy của mình có thứ gì đó giống như tàn tro rơi ra ngoài và nhanh chóng tan vào hư không.
.
45 phút trôi qua, số thành viên trở về lớp nằm trên tầng ba an toàn không nhiều, số còn lại dường như vẫn còn bị kẹt ở hai tầng dưới nên tạm thời phải tìm chỗ ẩn nấp. Thiên Yết lúc bước vào lớp việc đầu tiên chính là tìm kiếm hình bóng của chị gái nhưng lại không thấy người đâu, Hồ Nhiễm Anh đang đảm nhận nhiệm vụ liên lạc với các thành viên chưa có mặt nên Thiên Yết liền nhờ cô bạn tìm hộ Thiên Bình xem thế nào rồi.
-Thiên Bình nói cậu ấy vẫn ổn, còn có Kim Ngưu với Song Tử đang ở cùng nhau nên mọi người không cần lo lắng cho các cậu ấy. -Hồ Nhiễm Anh truyền lời.
Thiên Yết nghe thế cũng thở phào nhẹ nhõm, giờ cô muốn điều chỉnh lại tinh thần mình một chút. Nhưng mà ngồi còn chưa ấm mông thì Thiên Yết lại có cảm giác ai đó đang chằm chằm nhìn mình, cô buồn bực mở mắt truy lùng cái người không được tế nhị kia, phát hiện là Trình Đình Phi vẫn rất lộ liễu tia mình. Thiên Yết không biết cậu ta nhìn thế là có ý gì, nhưng ánh mắt đấy thật sự là làm Thiên Yết mấy phần bối rối. Bởi trước một ánh mắt mơ hồ chủ đích, dễ khiến người ta có muôn vàn câu hỏi tại sao trong đầu. Rốt cuộc là bản thân có làm sai cái gì để bị nhìn gắt gao như thế. Thiên Yết cũng tự hỏi, giữa cô và Trình Đình Phi chẳng lẽ có nội tình gì sao?
Ma Kết thì trực bên ngoài cửa suốt từ khi trở lại đây, bởi cô luôn lo lắng cho người bạn thân của mình hiện giờ đã như thế nào rồi. Mãi đến lúc nhìn thấy dáng vẻ hối hả chạy tới của Phùng Hiểu thì cô mới thôi đứng trên chảo nóng, hai người lập tức ôm chằm lấy nhau, động viên đối phương bớt đi sợ hãi.
Hơn 15 phút nữa không thấy còn thành viên nào quay lại lớp, Sư Tử đã đề nghị Hồ Nhiễm Anh cố gắng kết nối với những người vắng mặt một lúc để họ đều nghe được cuộc bàn bạc sắp tới. Hồ Nhiễm Anh đồng ý, so với trước đây thì hiện tại số lượng người đã giảm đi nên có lẽ cô sẽ duy trì năng lực được lâu thêm chút nữa.
-Như mọi người đã biết...
Sư Tử bắt đầu vấn đề, tất cả ánh mắt đồng loạt hướng về phía cậu.
-Lũ zombie này không thể hạ bằng cách thông thường, chúng ta cần tìm ra mấu chốt của chúng. Không biết các cậu có ai phát hiện điểm gì kỳ lạ của chúng không?
Mọi người ngó nhìn nhau, với vẻ ngoài gớm ghiếc đó khi chạm trán đa số không quay đầu bỏ chạy thì cũng là tập trung vào việc đánh đấm, nào nhìn được điểm bất thường gì. Huống hồ, kẻ địch thật sự sẽ dễ dàng để lộ nhược điểm sao?
-Chờ đã, hình như có đó.
Người đang nói chính là Cự Giải, cô vốn từ trên sân thượng xuống nên thành ra cùng với Vãn Kim Châu về đến lớp đầu tiên, vài phút sau thì Sư Tử và Hạc Thần Uy mới có mặt. Nghe Cự Giải có manh mối, ai cũng đầy sự nghiêm túc lắng nghe, Cự Giải cũng không lãng phí thời gian nữa.
-Bọn zombie đó được đánh số thứ tự.
Có thể chúng là để Sát Nhân dễ bề kiểm soát đám loi nhoi ấy, hoặc là ẩn ý mà hắn rộng lượng ban phát cho người chơi của mình để tăng thêm phần trăm sống sót.
Hmm...
Nhân Mã xoa cằm, cảm thấy tình tiết này cũng khá là quen tai, cậu tự lầm bầm.
-Tụi này cứ như động vật sống bày đàn vậy, mà thế thì phải có con đầu đàn chứ nhỉ, nếu giết con đầu đàn thì sẽ thế nào?
Tuy là lầm bầm nhưng vài người đứng gần cậu cũng nghe được, mà bản thân Nhân Mã vừa dứt lời cũng xoay qua nhìn Hồ Nhiễm Anh đang ở kế bên cậu cùng chung suy nghĩ gật đầu. Bảo Bình một góc quan sát hai người, không rõ cảm xúc.
-Nếu vậy thì con đầu đàn sẽ là số 1 hoặc số 0. Nhưng khó ở chỗ, sao chúng ta tìm được nó giữa bầy zombie như kiến vỡ tổ kia?
Cự Giải hỏi ngược lại, sẽ không điên khùng đi kiểm tra từng con đấy chứ? Tuy theo lời của Nhân Mã thì vẫn còn khá mơ hồ việc giết đầu đàn sẽ giết được tất cả bọn kia, có điều trong tình huống này thì dù là phương án thiếu đảm bảo nào cũng nhất định phải thử qua cho bằng được. Chỉ là, trước đó cần tìm cách phân biệt được mục tiêu.
-Thật ra, cũng không phải là không có cách. -Xử Nữ chợt lên tiếng, cậu đẩy gọng kính mở mắt liếc về phía cửa lớp.
-Cậu nói nghe thử xem. -Sư Tử tiếp lời.
Xử Nữ nheo mi đan xen hai bàn tay để song