Chap 18: Một đêm vắng nhà
Hôm nay, Ngư Ngố lại ngủ nướng như mọi ngày, lớp đã đầy đủ hết chỉ thiếu mỗi cô và Thiên Bình thôi.
Cô bước vào lớp, vẫy tay chào mọi người.
Sư Tử đang ngồi tám với Song Tử, thấy Ngư vô, anh liền lè lưỡi trêu cô nhưng Ngư hình như không để ý cho lắm.
Trông thấy Kim Ngưu ngồi gần đó, cô vội chạy đến hỏi thăm:
-Sao rồi, kế hoạch có thành công không?
Kim Ngưu đang ăn thì nghe tiếng Song Ngư, anh quay mặt mình qua nhìn cô và xém chút là làm cho Song Ngư té ghế, gương mặt của Ngưu…có thể nói là tệ không gì bằng, da mặt chỉ trong một ngày mà đã biến sắc, tái nhợt, đôi môi trắng dã, không sức sống, mắt thâm quầng vì mất ngủ.
Kim Ngưu bỏ phàn ăn xuống rồi bắt đầu kể lại cho cô nghe hết sự việc.
Flash basck
Khi Kim Ngưu nói ra câu “tớ thích cậu” rồi, Thiên Bình rất đổi ngạc nhiên và không biết phải trả lời anh ra sao, bởi lẽ người cô thích là Song Tử mà! Sau một hồi suy đi nghĩ lại, cô quyết định sẽ nói sự thật, dù gì như vậy cũng đỡ hơn là để Kim Ngưu cứ vướng vào mối tình đơn phương không kết quả.
-Kim Ngưu, tớ xin lỗi cậu, cám ơn cậu đã thích tớ nhưng người tớ thích là…Song Tử!
Thiên Bình cúi gằm mặt xuống nói, chờ phản ứng của anh, anh...Kim Ngưu chắc có lẽ sẽ giận cô thôi, điều đó là điều hiển nhiên.
Ai mà bị người khác từ chối lời tỏ tình mà không cảm thấy tức giận hay đau buồn chứ nhưng...đây là Kim Ngưu, Kim Ngưu là luôn luôn bình tĩnh trong mọi việc, anh luôn nhân hậu với mọi người, cho dù mình phải hi sinh đi nữa...
-Ha ha, tớ đã biết lâu rồi, nhưng cho dù cậu thích ai đi nữa, tớ vẫn sẽ bảo vệ cậu!”
End flash back
Song Ngư vừa nghe Kim Ngưu kể xong thì bị một trận hụt hẫng.
Từ trước đến nay cô cứ nghĩ là Kim Ngưu thích Thiên Bình và Thiên Bình...chắc cũng vậy, cho nên cô mới nhọc công mà dàn xếp cho hai người họ, cuối cùng, cô lại gây họa rồi! Riêng Kim Ngưu thì miễn cưỡng nói không sao rồi cố gắng nở ra một nụ cười thật tự nhiên với cô nhưng...anh là anh không cười được.
Đúng lúc đó, Thiên Bình vào lớp.
Vừa nghe tới hai chữ “Thiên Bình”, mắt Kim Ngưu lập tức sáng lên, anh quay qua nở nụ cười tươi rói với cô, cố gắng không để cô thấy dáng vẻ tiều tụy của mình, cô sẽ lo lắm! Thiên Bình trông thấy Kim Ngưu thì lại có cảm giác tội lỗi, cô bước tới bàn, ngồi xuống, lấy sách ra định mở miệng nói câu xin lỗi rồi lại thôi.
Trong suốt buổi học, đầu óc của hai người luôn suy nghĩ về đối phương, một người cố gắng để thân thiện còn một người lại có ý né tránh.
Hết tiết, Kim Ngưu và Thiên Bình thở nhẹ, mọi người từ trong lớp túa ra hết.
-Bye Kim Ngưu, tớ phải đi dạy học đây, chúc cậu may mắn!
Song Ngư đi ngang đập vào vai Kim Ngưu một cái rồi đi mất.
Anh chàng liếc Ngư một cái như trách móc: “Làm gì mà đánh đau vậy!” rồi nhìn qua Thiên Bình, trong lớp bây giờ chỉ còn có hai người thôi, bây giờ có lẽ là thời điểm thích hợp để nó với cô ấy! Kim Ngưu mở miệng định nói nhưng Thiên Bình đã nói trước anh:
-Tớ xin lỗi…
-Tớ đã nói là không cần phải xin lỗi mà!-Kim Ngưu cười hiền.
-Vậy…chúng ta vẫn là bạn chứ!-Thiên Bình hỏi.
-Ừm, là bạn!
*****************
Tại nhà Sư Tử, Song Ngư đang được một trận cười ha hê vì bộ dạng hiện giờ của Sư.
Chả là lúc nãy khi đi về, vì bị Song Ngư kéo đi nhanh quá mà anh chàng Sư Tử bị vấp mặt vào bậc thềm và hậu quả là cái mặt của Sư giờ trông chẳng khác nào một con gấu trúc Nam Mĩ…và hiện giờ thì nó đã chuyển thành gấu đỏ trong mì gấu đỏ rồi!
-Nè, mặt anh sao vậy? Sốt à?-Song Ngư đưa tay sờ lên trán Sư làm mặt anh đã đỏ rồi nay càng đỏ thêm.
“Không phải sốt, cũng tại cô ấy cười dễ thương như vậy…m…mình đang nghĩ cái quái gì vậy?”
-Ờ...hình như tôi bị sốt đó! Hôm nay cho tôi nghĩ học một bữa nha!-Sư Tử liền tương kế tựu kế.
-Được, cho anh nghĩ, nhưng có một điều kiện, anh phải chời trò công chúa cầu vồng với tôi! He he...
Không đợi Sư Tử trả lời, Song Ngư kéo tay anh lại ti vi.
Game công chúa cầu vồng là trò chời mà Song Ngư đã yêu thích ngay từ lúc con bé cho nên lúc nào cô cũng đem theo băng game bên mình.
Cô rút băng bỏ vào mày và ngồi chờ.
-Nè! Mắc gì tôi phải chơi trò con gái chứ!-Sư Tử nhiệt liệt biểu tình.
-Ở đây ai lớn hơn hả? Tôi là cô giáo đó! Biết chứ?
“Hứ, cô giáo quái dị!”-Sư Tư nghĩ thầm trong bụng.
-Ten ten ten tèn, chào mừng bạn đã trở lại, xin mời đăng nhập!-Tiếng nói game vọng ra làm Sư Tử giật mình, anh quay đầu lại thì thấy Song Ngư đang ngồi gõ tên, cái gì mà công chúa Song Ngư cute chứ! Nhảm nhí!
-Tôi đăng kí cho anh luôn nha! Để xem nào…hm, công chúa Sư Tử cute, vậy được đấy!
-Cái gì, không được, tôi không muốn!
Sư Tử vội phản đối nhưng Song Ngư đã nhanh tay gõ vào hàng chữ “công chúa Sư Tử cute” và nhấn enter.
Trò chơi bắt đầu, trên màn hình hiện ra khung cảnh cầu vồng lấp lánh, Song Ngư ở trong game đang mặc bộ đồ công chúa màu xanh và đứng ở bậc thứ sáu – tức là màu cam, còn Sư Tử thì mặc bộ đồ màu hồng, đứng ở bậc thấp nhất – màu tím.
Anh bực bội quay mặt qua chỗ khác, không đời nào anh lại thèm đi chơi cái trò con gái này…nhưng, năm phút sau…
-Oa, trò này hay quá đi!-Sư Tử ngồi bấm liên tục.
-Thế, tôi đã bảo anh mà!-Song Ngư cũng không khác Sư Tử là mấy.
Thế là hai người ngồi cặm cụi miệt mài…chơi game đến tận chín giờ mà không hay, lúc bấy giờ, Song Ngư đã đạt đến tầng cao nhất của cầu vồng - tầng thứ bảy.
Trò chơi kết thúc, Song Ngư thắng và được nâng danh hiệu lên thành nữ hoàng, tất nhiên là chỉ có ở trong game.
-Ha ha ha, vui quá đi!...Mà mấy giờ rồi vậy?
-Mười!
-Bảy giờ mười phút hả? Vẫn còn sớm chán…
-Mười giờ rồi!
-Mười giờ hả? Vẫn còn s…cái gì, mười giờ rồi hả?
Song Ngư hét lên, cô lập tức nhìn vào cái đồng hồ đeo tay của mình, bây giờ đã là mười giờ một phút.
Thôi tiêu đời cô luôn rồi, giờ này tối quá làm sao mà về nữa.
Song Ngư bất chợt khóc ré lên.
Sư Tử thấy vậy hốt hoảng hỏi cô làm gì mà khóc.
Song