Buổi chiều gần tan học, chủ nhiệm lớp đột nhiên tới chiếm một chút thời gian.
Tháng đầu tiên của lớp 12 trôi qua rất nhanh, cuối tuần đã chuẩn bị đợt thi thử đầu tiên. Hôm nay là thứ sáu, cô muốn xin chút thời gian của cả lớp để giảng thêm bài về bài thi. Vốn đã tính là xin tiết thể dục để dạy, nhưng khi ấy lại đột nhiên có việc, cô cũng không thể phân thân nổi, vì vậy chuyển thành tan học.
Tiếng chuông tan học đã kêu, trong lớp yên lặng nghe chủ nhiệm giảng bài. Đối với chuyện kéo dài tiết học này ai cũng không thích, nhất là hôm nay là thứ sáu. Mặc dù trong lớp có nhiều hoc sinh thích ầm ĩ, nhưng không biết tại sao, chủ nhiệm lớp nhìn như yếu đuối lại có thể trấn áp bọn họ.
Chu Hựu Hựu an vị dựa vào ghế ngay cạnh cửa sổ, lơ đãng nhìn ra ngoài sẽ thấy Phó Lâm đứng ở hành lang.
Anh quay lưng lại với cô, bóng lưng cao gầy, vai rộng eo hẹp.
Hà Thiến Tử cũng nhìn thấy Phó Lâm, đưa tay đẩy Chu Hựu Hựu một cái, “Chờ cậu à?”
Chu Hựu Hựu khẽ ừ.
Từ khi bắt đầu kì học, Phó Lâm vẫn kiên trì đưa cô về nhà bất chấp mưa gió. Nhà hai người ngược hướng, sau khi anh đưa cô rồi mới về nhà sẽ rất phiền phức, Chu Hựu Hựu đã khuyên anh vài lần, nhưng anh vẫn khăng khăng làm theo ý mình.
Hơn nữa, trước khi khai giảng vài ngày, Chu Hựu Hựu đi đường vẫn cảm thấy sau lưng mình có người, cô quay đầu lại không thấy ai. Tính đã nhát gan, còn nghe nói dạo này có biến thái cướp giật gì đó, cho nên cô cũng đành để anh đưa về.
“Hộ hoa sứ giả này quá đủ tư cách!” Hà Thiến Tử cảm khái một tiếng, “Lâm Thịnh còn không đưa tớ về nhà.”
Chu Hựu Hựu lại đưa mắt ra ngoài nhìn, lúc này anh cũng lơ đãng quay đầu, ánh mắt hai người giao nhau.
Phó Lâm cười với cô một cái, sau đó lại dựa vào lan can nói chuyện với người khác. Anh và mấy nam sinh lớp bốn thường chơi bóng cùng nhau, quan hệ cũng không tệ lắm.
Tình bạn của nam sinh tới rất nhanh, chỉ cần một trận bóng đã có thể kết bạn. Không giống với nữ sinh, thường không thích chơi với bạn lớp khác, cũng không hiểu tại sao.
Chu Hựu Hựu đang định quay đầu nhìn bảng, đột nhiên thấy một nữ sinh chạy tới bên người Phó Lâm, tầm mắt của cô cũng dừng lại.
Phó Lâm đang trò chuyện hăng say với người bên cạnh, không phát hiện có người tới gần, ngược lại là nữ sinh kia, lại tiến thêm một bước, đưa tay chọc cánh tay anh.
Phó Lâm liếc mắt, khẽ nhíu mày.
Chu Hựu Hựu không nghe được bọn họ nói gì, vội vã quay đầu nhìn bảng, làm như không thấy. Trong dư quang còn nhìn được nữ sinh đưa một phong thư cho Phó Lâm.
Hà Thiến Tử bên cạnh lại không an vị kéo tay áo Chu Hựu Hựu, thấp giọng, “Trời ạ trời ạ, có nữ sinh tỏ tình với Phó Lâm nhà cậu kìa!”
Chu Hựu Hựu đè tay Hà Thiến Tử lại, ý bảo cô không được nói.
Chủ nhiệm lớp cách không xa, tất nhiên nhìn thấy Hà Thiến Tử nói chuyện, vì vậy nhắc nhở, “Một lát nữa là xong rồi, bài thi này rất quan trọng, hai ngày cuối tuần các em phải học cho kỹ.”
Chu Hựu Hựu nhịn không được đưa mắt ra nhìn tình huống bên ngoài.
Phó Lâm không nhận lá thư, hai tay đặt trong túi quần, không biết nói gì với nữ sinh mà khiến cô bé cúi đầu, khuôn mặt uể oải.
Nam sinh bên cạnh đụng bả vai Phó Lâm, cười nói vài câu, giống như đang trêu đùa.
Phó Lâm quay đầu, thấy Chu Hựu Hựu đang nghiêm túc nghe giảng.
Nói hết hơn hai mươi phút, chủ nhiệm vừa cho về, một đám đông vội vàng cầm cặp sách chạy ra khỏi lớp.
Chu Hựu Hựu cũng theo bọn họ ra ngoài, cô đi tới bên cạnh Phó Lâm, thấp giọng, “Đi thôi.”
Thời gian tan học đã sớm qua, trong trường thưa thớt người, hai người đi song song ra khỏi cổng trường, anh rất tự nhiên cầm lấy cặp sách của cô.
Ngồi trên xe buýt, Chu Hựu Hựu thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn anh, muốn nói lại thôi.
Thật ra, cô rất muốn hỏi xem có phải cô bé vừa rồi đưa thư tình cho anh phải không, tuy rằng điều này đã rất rõ ràng.
Cũng muốn hỏi anh từ chối thế nào.
Nghĩ tới những chuyện này, cũng không hiểu sao trong lòng lại vui vẻ, giống như anh bây giờ đã là bạn trai mình, ai cũng không thể cướp mất. Vì thếm cô đặt tay lên đùi, lén lút nhích lại gần anh.
Phó Lâm thuận thế cầm tay cô, “Em lạnh sao?”
Chu Hựu Hựu lắc đầu.
“Tay lạnh như vậy.” Nói xong cũng kéo cánh tay còn lại của cô qua, truyền nhiệt độ cho cô.
Chu Hựu Hựu