Tác giả: Slaydark
"Siêu Ngụ Kiên, 100 điểm."
Dương thở phào nhẹ nhõm khi biết những gì vừa xảy ra chỉ là ảo giác, trước đó hắn đã xem nhẹ Luyện Tâm Đài, bị cuốn vào mà không hề nhận ra.
Nhưng tại sao Dương đạt 100 điểm?
Cái gọi là thử thách đạo đức chỉ là một cách gọi do Siêu gia đặt ra, còn thứ mà Luyện Tâm Đài thử thách thật sự là bản tâm con người, Luyện Tâm Đài sẽ dựa vào đó mà tạo ra thử thách để kiểm tra khả năng giữ vững bản tâm của một người.
Có mấy ai trong lúc nóng giận mà giữ được cái đầu bình tĩnh? Có mấy ai lòng mang thù hận mà dễ dàng buông tha? Phút cuối, Dương buông bỏ thù hận, nhặt lại tổ vật để tìm cách cứu nhà họ Siêu, đó là lí do Luyện Tâm Đài ngừng thử thách hắn.
Trong lịch sử nhà họ Siêu, trường hợp người thử thách trước Luyện Tâm Đài mà giữ quả cầu thủy tinh không vỡ là điều cực hiếm khi xảy ra, hầu hết các trường hợp, không sớm thì muộn quả cầu đều sẽ vỡ tan vì Luyện Tâm Đài liên tục tăng mức độ thử thách cho đến khi quả cầu vỡ mới thôi.
Mà lần này, có đến hai người chiến thắng thử thách.
"Siêu Thụ Đức, 100 điểm."
Thử thách của mỗi người sẽ không giống nhau, nhưng về độ khó sẽ tương đương nhau, trường hợp bằng điểm thỉnh thoảng vẫn xảy ra và được phán là hòa.
Trong trường hợp này, kết quả hòa đồng nghĩa với việc vòng thi thứ hai có hai người đồng hạng nhất.
Điều này đối với ban giám khảo không có vấn đề gì, bởi đây là cuộc thi tuyển chọn nhân tài chứ không phải cuộc thi xem ai giỏi hơn.
Lúc này, các thí sinh khác vẫn đang lần lượt tỉnh dậy sau khi quả cầu trên tay bị vỡ.
Không có thêm kì tích nào phát sinh.
Bữu Trí là người duy trì được lâu nhất, trước khi thi, hắn nhờ quan hệ mà sớm biết được đề thi nên đã uống cà phê để giữ đầu óc tỉnh táo sáng suốt.
Nhưng cuối cùng quả cầu của Bữu Trí vẫn vỡ.
Mở mắt ra nhìn xung quanh và thấy tất cả thí sinh khác đều đã tỉnh, bao gồm cả Ngụ Kiên và Thụ Đức, Bữu Trí mừng rỡ đứng bật dậy giơ nắm tay lên cao để khẳng định ngôi vô địch xứng đáng sau một cuộc chiến tâm lý vất vã.
"Siêu Bữu Trí, 87 điểm, hạng 2."
"Phải vậy chứ!" Siêu Bữu Trí đắc thắng gào lên, nhưng thấy khán giả nhìn mình bằng ánh mắt khó hiểu, hắn chợt nghĩ lại lời thông báo: hạng 2.
"Tại sao lại là hạng 2?" Bữu Trí khó hiểu hỏi, rõ ràng không ai duy trì lâu bằng hắn cơ mà?
Nhìn Bữu Trí bằng ánh mắt thương hại, giám khảo giải thích: "Luận về điểm số thì điểm của ngươi xếp hạng hai, nhưng luận về thành tích thì ngươi chỉ đứng thứ ba, vì có hai người cùng đạt 100 điểm."
"Hai người 100 điểm? Sao có thể như vậy?" Bữu Trí khó tin hỏi, rồi hắn nghi ngờ nhìn sang Thụ Đức, Thụ Đức đang ngồi điềm đạm với quả cầu rạn nứt nhưng chưa vỡ trên tay.
"Người còn lại chẳng lẽ..." Bữu Trí nhìn sang Dương, lúc này Dương đang thử trò xoay quả cầu trên ngón tay, xoay thế nào quả cầu rơi xuống đất nứt thêm một mảng nhưng vẫn không vỡ.
Bữu Trí vẫn chết đứng trong tư thế ăn mừng chiến thắng.
Hắn chịu đựng thử thách đầy gian khổ để quả cầu càng lâu vỡ càng tốt, còn thằng kia đến đây làm gì? Chơi bắn bi sao?
Bữu Trí nghiến răng ken két, tức muốn đái ra quần mà không làm gì được...
Siêu Ngụ Kiên lần nữa chiến thắng, điều này khiến cho những người có cái nhìn sáng suốt bắt đầu tin rằng Ngụ Kiên có tài năng thật sự, còn những kẻ ghen ăn tức ở và a dua thì vẫn bịa ra và chia sẻ những thuyết âm mưu để chứng minh chiến thắng của Ngụ Kiên là gian lận.
Trên khán đài, Siêu Đao Ái ngồi cùng vài người bạn, vốn đến cổ vũ cho Kích Thu, nhưng nhìn thấy Siêu Ngụ Kiên lần nữa tỏa sáng rực rỡ, trong lòng không khỏi khó chịu.
Ngồi bên cạnh, một cô bạn khều Đao Ái và hỏi: "Ngụ Kiên lại thắng kìa! Hắn chắc suất đi Thiên Cơ rồi! Hắn lợi hại vậy mà sao ngày xưa mày đá hắn đi theo Kích Thu vậy?"
Đao Ái cắn răng không đáp, lúc Ngụ Kiên bị truy nã, nàng chỉ muốn xóa đi quá khứ yêu đương cùng hắn vì sợ vạ lây, giờ Ngụ Kiên quật khởi, nàng càng muốn xóa đi quá khứ kia vì sợ bị cười chê.
Giờ đây ai cũng thấy Ngụ Kiên vượt xa Kích Thu, đấy là chưa kể Kích Thu lớn hơn Ngụ Kiên hẳn mười tuổi.
Ngồi ở một vị trí khác, nét mặt vợ chồng gia chủ Thống Thanh cũng không hề dễ chịu.
Thống Thanh siết chặt nắm tay, tài năng của Ngụ Kiên bộc lộ khiến lão thấy quyền lực của mình bị đe dọa hơn bao giờ hết.
Chưa biết vòng cuối thế nào, nhưng thành tích mà Ngụ Kiên đạt được thậm chí đã sánh ngang với những thiên tài xuất chúng nhất lịch sử gia tộc, đấy là chưa kể Ngụ Kiên chỉ mới mười chín tuổi, tương lai cực kì tươi sáng.
Còn lão, lão đã quá già, cấp độ hiện tại có lẽ đã là cực hạn của lão, hơn nữa lão cũng không có con nối dõi, đừng nói là phe đối lập, ngay cả phe ủng hộ cũng sẵn sàng thay thế lão khi tìm được ứng viên thích hợp.
Nếu Ngụ Kiên có thể lấy lòng phe ủng hộ lão thì e rằng cái ghế của lão liền mất.
Lão phải ngăn chặn Ngụ Kiên bằng mọi giá.
Nhưng làm thế nào? Giết? Lão từng thấy qua khả năng của Ngụ Kiên, để có thể âm thầm giết Ngụ Kiên trong lãnh thổ gia tộc mà không để lại tiếng động hay dấu vết là không thể nào.
Lão không thể ra tay với Ngụ Kiên, nên phải tìm cách khiến Ngụ Kiên mắc sai lầm thân bại danh liệt.
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng lão cũng chỉ nghĩ được một cách khả thi nhất, vẫn là mỹ nhân kế.
Thống Thanh nhìn sang Tích Thi và phát hiện ả cũng đang nhìn lão, hai người phát hiện ra đối phương có cùng một suy tính với mình.
Tích Thi sẽ ra tay, ả buộc phải làm vậy để giữ thân phận gia chủ phu nhân cao quý, cũng là để Siêu Tịnh Nghiên mất cơ hội thăng hoa thành chị ruột của gia chủ tương lai.
Đêm đó, viện lý do điều tra về chuyện căn nhà và bàn thêm một vài vấn đề cơ mật, Thống Thanh lại gọi Dương đến nhà lão.
Nhưng Dương cũng viện lý do chuẩn bị cho vòng thi cuối cùng nên không đến.
Thật ra Dương cũng rất muốn đến xem trò mèo của vợ chồng gia chủ, nhưng còn một vòng thi