Chương 390: Hy Vọng
Tác giả: Slaydark
Khi cả gia tộc họ Siêu đang liều mạng chiến đấu với tàn hồn Xà Thần thì bên dưới cấm địa, Dương, Hoài Bão và Siêu Tuế Trị cũng bắt đầu đổ máu trong cuộc chiến với thanh niên bí ẩn.
Trước đội quân đá hùng hậu của đối thủ, Dương phải gọi ra đội quân âm binh để đối kháng trong khi Hoài Bảo cũng dùng Quốc Toản Thánh Kì để phát động linh trận đối kháng.
Siêu Tuế Trị dù hơn cấp nhưng cũng chật vật đối kháng gã thanh niên.
Trước thế công mạnh mẽ liên hoàn của Siêu Tuế Trị, gã thanh niên với nguồn lực dồi dào từ đất đá vẫn thản nhiên đứng.
Nhìn thấy Siêu Tuế Trị dần dần suy yếu, gã nói: "Tuổi thọ của linh hồn ngươi đã quá giới hạn, có lẽ ngươi nhờ vào đan dược hoặc thứ gì đó mà kéo dài hơi tàn, nhưng dù linh lực ngươi mạnh hơn ta thì các yếu tố khác như sức bền, độ linh hoạt, mức kiểm soát, tốc độ hồi phục...!tất cả đều suy giảm nghiêm trọng.
Vậy ngươi lấy gì đánh bại ta?"
Đúng như gã thanh niên nói, đạt đến Chúa Tể chân chính thì không có ai kém cỏi, nhưng tuổi già đã khiến Siêu Tuế Trị suy yếu, còn gã thanh niên thì hoàn toàn ngược lại, hắn có sức trẻ cộng tài nguyên đất đá dồi dào.
Giống như một người mạnh hơn nhưng chậm chạp và chỉ đấm được vài cái rồi nằm thở, còn người yếu hơn lại mặc giáp và đấm được cả trăm cái.
Còn Dương và Hoài Bão lại là vấn đề khác, bọn hắn có sát chiêu, nhưng chưa chắc sát chiêu có đủ hạ gã thanh niên hay không, dù hạ được cũng còn phải nghĩ cách xử lý Xà Thần, đó là lí do cả hai tạm thời chờ Siêu Tuế Trị đấu với gã thanh niên để đánh giá sức mạnh của đối thủ.
Nhưng đáng tiếc, đúng như gã thanh niên bí ẩn nói, Siêu Tuế Trị nhờ vào đan dược của Thiên Cơ nên mới duy trì được tuổi thọ, linh hồn tuy giữ được sức mạnh nhưng hoàn toàn thoái hóa, không đủ sức khiến gã thanh niên phải chiến đấu nghiêm túc.
Kết quả là sao một hồi chiến đấu long trời lở đất, Siêu Tuế Trị trúng một đấm trực tiếp từ gã thanh niên, bay ngược đập vào vách đá rồi gục xuống.
Dương và Hoài Bão nhìn Siêu Tuế Trị rồi nhìn nhau, sau đó Hoài Bão nói: "Ngươi ngăn tên này, ta đi bắt Xà Thần?"
Nghe Hoài Bão nói, Dương định gật đầu đồng ý, nhưng nghĩ lại tên thanh niên này có khả năng còn kinh khủng hơn Xà Thần cho nên Dương lắc đầu nói: "Ngươi cản thằng này đi, thằng này yếu mà, Xà Thần nguy hiểm hơn nên để ta bắt cho!"
Hoài Bão suy nghĩ, nếu để Dương đánh Xà Thần, lỡ nó đấm chết queo con rắn thì mình lấy gì mà húp, nhưng nếu để nó ngăn thằng chơi đá này, nếu nó ngăn thiếu nhiệt tình làm thằng chơi đá xổng ra, đi tiếp viện cho Xà Thần thành hai đánh một thì Hoài Bão cũng dễ bề toi mạng.
Lưỡng lự mất một giây, nghĩ kĩ thì mạng mình quan trọng hơn mạng con rắn, cho nên Hoài Bão đành đồng ý với Dương, nhưng kèm theo lời căn dặn: "Nhớ giữ mạng Xà Thần lại cho ta!"
Dương vỗ ngực bành bạch khẳng định: "Yên tâm! Để ta lo!"
"Để ngươi lo mới đáng lo!" Hoài Bão trừng mắt nói, hắn lấy tượng Xà Thần ra ném cho Dương rồi quay người về phía gã thanh niên, trạng thái Ma Vũ giải trừ.
Mất đi sự kết hợp của Tề Thiên Ma Tôn, Hoài Bão trông suy yếu thấy rõ, nhưng lúc này, hắn thầm nói: "Kiếm Linh, giúp ta lần này!"
"Được!"
Kiếm Linh đáp lại, đồng thời, linh hồn của Kiếm Linh nhập thẳng vào tim Hoài Bão, kích hoạt trạng thái kiếm tâm, tạo cho Hoài Bão một nguồn linh lực mạnh mẽ.
Đồng thời, ánh mắt Hoài Bão nhắm lại rồi mở ra, biến đổi thành ánh mắt khác hẳn, sau lưng hắn mơ hồ hiện lên hình dáng một sinh vật trông như một người cây to lớn.
Thần Ma Vô Lệ - Mộc Tinh Biến.
Hư ảnh mộc tinh sau lưng Hoài Bão mọc ra những rễ cây cắm sâu vào đất và hút lấy dinh dưỡng trong đất, khiến đất đá xung quanh hang động nhanh chóng trở nên khô cằn nứt nẻ.
Đội quân đất đá của gã thanh niên cũng bị cắm rễ, cơ thể chúng trở nên khô cằn nên không còn sự kết nối, dù chỉ di chuyển một bước cũng dễ dàng tan rã.
Nhìn hư ảnh mộc tinh sau lưng Hoài Bão, gã thanh niên tỏ ra ngạc nhiên: "Trước là ma lực, sau là tàn hồn ác thần Xương Cuồng, càng lúc ngươi càng cho ta nhiều lí do để giết ngươi!"
Dứt câu, cơ thể gã thanh niên hư hóa thành một người đá, đất đá lại tích tụ khiến cơ thể hắn trở nên cao lớn vượt bậc, với cơ thể nặng nề, vậy mà hắn có thể giậm chân lao như tên bắn về phía Hoài Bão và tung đấm.
Mộc Tinh cắm rễ nên Hoài Bão không thể di chuyển, nhưng hắn không lo lắng mà giơ tay ra, cánh tay hắn được rễ cây bao bọc thành một tấm khiên cản và chụp lấy nắm đấm của gã thanh niên, đồng thời, Phong Vân kiếm bay vút lên, được một rễ cây phóng theo quấn lấy rồi đem mũi kiếm cắm thẳng vào đầu gã thanh niên bí ẩn.
Phập!
Mũi kiếm vô hình cắm xuyên qua đầu gã thanh niên, đồng thời, cánh tay còn lại của gã thanh niên cũng kịp tung một đấm vào mặt Hoài Bão.
Binh!
Miệng Hoài Bão tóe máu còn cái đầu đá của gã thanh niên nứt toát rồi rã ra, nhưng sau đó một cái đầu đá khác lại mọc lên kèm theo một vệt máu trên mặt.
Trong trạng thái hư hóa, gã thanh niên đã kịp dùng một lớp đá thay thế vị trí đầu mình trong khoảnh khắc, nhưng vết chém mang theo sức mạnh của Xương Cuồng vẫn kịp tạo ra một vết thương trên mặt gã.
Mà lúc này, rễ từ cơ thể Hoài Bão lan ra bám vào khắp người gã thanh niên, tìm cách hút dinh dưỡng từ cơ thể gã.
"Muốn ăn cả ta sao?" Gã thanh niên lạnh lùng nói, đồng thời, linh lực tích tụ vào một khối đất đá phía trên Hoài Bão.
Một cột đá khổng lồ mang theo linh lực hùng hậu mọc ra và giáng xuống đầu Hoài Bão.
ẦM!
Một cú giã kinh thiên động địa, nhưng từ sau lưng Hoài Bão, thân cây phóng ra một tán cây xum