Rừng Âm Dương xào xạc dưới những bước chân hành quân đầy khí thế của lực lượng lãnh đạo kí túc xá chữ Thiên.
Đi đầu là chủ tịch kí túc xá chữ Thiên, một nhân tài nổi bậc với thực lực đã đạt đến cấp Đế.
Theo sau chủ tịch ngoài phó chủ tịch còn có những nhân tài xuất chúng nhất, đa số đều đã đạt cấp đại vương từ lâu, chỉ chờ cơ hội thích hợp là có thể đột phá.
Với tài lực của gia tộc, những nhân tài này hoàn toàn có thể nhờ vào lượng linh tinh dồi dào để đột phá, nhưng Thiên Cơ quy định học viên không được dùng linh tinh vì gây ảnh hưởng đến quá trình đào tạo, cho nên họ chỉ có thể tích trữ linh tinh, chờ thời điểm tốt nghiệp có thể lấy ra dùng.
Nhưng không cần đột phá Linh Đế thì lực lượng này cũng đã đủ sức săn bắt Đế thú cấp thấp.
Ngoài lực lượng chiến đấu, kí túc xá chữ Thiên còn tung lực lượng phụ trợ để tản ra khắp khu vực để tìm kiếm dấu vết kẻ bị truy nã.
Khi đội lãnh đạo kí túc xá chữ Thiên tìm đến nơi phó chủ tịch bị gấu dữ xé quần thì có một tên tìm kiếm chạy đến và báo cáo đã tìm được hang gấu.
Lúc này bọn Dương đang chờ đợi người ký túc xá chữ Thiên kéo đến.
Muốn chắc chắn có một suất tiến vào Thiên Cơ Cảnh, bọn Dương cần phải là những nhân tài dưới ba mươi tuổi nổi bậc nhất ở cả ngoại viện và nội viện.
Để làm được điều này trong vòng một tháng thì chỉ làm nhiệm vụ là chưa đủ vì lượng nhiệm vụ có giới hạn, dù thừa sức làm nhưng không có nhiệm vụ để làm thì cũng chẳng hơn gì những người yếu hơn.
Còn về điểm thi, để tránh bị nghi ngờ nên bọn Dương buộc phải hoàn thành kì thi với điểm số không vượt trội quá xa so với mặt bằng chung.
Hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ và điểm thi tốt nhất, đây có lẽ là hai yếu tố để Thiên Cơ chọn người theo Trịnh Thiên Minh tiến vào Thiên Cơ Cảnh, nhưng chắc chắn một điều rằng bên trong nội viện sẽ có những người cấp bậc cao hơn và được ưu ái hơn, cho nên bọn Dương mới nghĩ cách tạo ra một cơn địa chấn để vừa đủ khiến Thiên Cơ chú ý mà lại không để lộ thân phận thật sự.
Riêng về lớp cải trang thì bọn Dương không quá lo bị lộ, vì mỗi lần Thiên Cơ Cảnh biến động là gần như toàn bộ cấp Chúa Tể trở lên của Thiên Cơ đều sẽ phải tập trung lực lượng để trấn giữ khu vực quanh lối vào.
Lại nói về lối vào Thiên Cơ Cảnh, theo lịch sử, lối vào Thiên Cơ Cảnh luôn luôn xuất hiện ở thời điểm trong khoảng hai đến ba năm sau khi Địa Tâm Cảnh khai mở, nhưng người tiến vào bằng lối vào này sẽ gặp phải những vật cản khủng khiếp với tỉ lệ bỏ mạng gần như tuyệt đối.
Chính vì vậy mà người ta cho rằng cái gọi là lối vào xưa nay không phải lối vào thực sự mà chỉ là đường chết, còn lối vào thực sự cần phải có chìa khóa, chính là Địa Tâm Đồ.
Cũng vì điều đó nên Dương và Thích Đông quyết tâm giành được một suất tiến vào Thiên Cơ bằng lối vào thật, còn Hoài Bão không rõ điều này, nhưng hắn biết Dương và Thích Đông là hai thằng sợ chết nên đi theo tụi nó sẽ là đường an toàn nhất.
Đang ngồi chờ đợi thì chợt có tiếng mãnh thú gầm rống, bọn Dương nhận ra là tiếng của con gấu khổng lồ, liền vội vã tìm đến.
Lúc này con gấu đang đứng chắn cửa hang, bao vây nó là lực lượng mạnh nhất của kí túc xá chữ Thiên, phía sau là đội bảo vệ và những người đi theo.
Hang của con gấu được che giấu rất kĩ trong khu vực nguy hiểm nên xưa giờ ít ai phát hiện, có thấy cũng không dám động vào.
Nhưng lần này thì khác, lực lượng ký túc xá chữ Thiên quá mạnh, một Linh Đế và hơn mười Linh Vương đỉnh cấp, dù con gấu là Đế thú hung tợn cũng không dám manh động.
Chủ tịch kí túc xá chữ Thiên bước ra với tư thái hết sức uy dũng, gã nhìn con gấu cao bằng cả tòa nhà và nói: "Đế thú thì sao? Động đến vợ ta thì dù Đế thú cũng phải vào thế đú!"
Nói xong, linh lực cấp Đế của gã toát ra mạnh mẽ khiến không khí xung quanh nóng rực lên.
"CHỦ TỊCH UY DŨNG! CHỦ TỊCH UY DŨNG!" Đám đông hâm mộ liền hô vang khẩu hiệu để trợ uy.
Thật ra nếu đơn độc một chọi một thì gã chủ tịch nào dám bước ra, sở dĩ hôm nay gã tự tin là vì đằng sau còn có một lực lượng hùng mạnh hỗ trợ.
Con gấu cũng biết điều này, nó không ngán gã chủ tịch nhưng nó phải đề phòng những kẻ đánh lén.
Được đám đông tung hô làm tăng khí thế, lại thấy con gấu tỏ ra e sợ mình, gã chủ tịch càng thêm tự tin, gã giơ ngửa bàn tay về phía con gấu và nói: "Nhưng với bản tính nhân từ, ta cho ngươi một cơ hội! Quỳ xuống, trở thành thú cưng của ta, mọi lỗi lầm của ngươi sẽ được vợ chồng ta tha thứ!"
"Đúng vậy!" Phó chủ tịch tỏ ra rộng lượng gật đầu tán đồng.
Tất nhiên con gấu sẽ không dễ gì khuất phục, nó hung tợn gầm lên: "CÚT!!!"
Khí thế khiếp người từ con gấu phóng ra khiến mọi thứ xung quanh như bị hất tung, ngay cả gã chủ tịch cũng hơi nghiêng người ra sau, nhưng gã lập tức trấn tỉnh lại và lấy ra một thanh đao lấp lánh ánh vàng kim.
"Đó là Huỳnh Long Đao! Chủ tịch lấy Huỳnh Long Đao ra rồi!" Có người phấn khích gào lên, theo sau đó là những tràng hô vang câu khẩu hiệu "chủ tịch uy dũng".
Huỳnh Long Đao, cũng có thể gọi là Hoàng Long Đao, một trong ba mươi hai siêu cấp thánh bảo, cùng với Ô Long Đao trong tay Đoạn Tuyệt và Xích Long Đao trong tay Sùng Hạo kết thành bộ Tam Thần Đao nổi danh của triều đình Tây Sơn lừng lẫy một thời.
Một người hâm mộ trung thành lên tiếng kể: "Nghe nói sau khi triều Tây Sơn sụp đổ thì Huỳnh Long Đao rơi vào tay gia tộc của chủ tịch và góp công đưa gia tộc của chủ tịch trở thành gia tộc phụ thuộc hàng đầu của Thiên Cơ.
Bản thân chủ tịch với tài trí tuyệt đỉnh nên đã sớm trở thành người thừa kế Huỳnh Long Đao và luôn mang nó bên người."
Người khác nhìn lưỡi đao lấp lóe ánh vàng, mắt mơ hồ ao ước nói: "Siêu cấp thánh bảo đó! Sánh ngang với Ô Long Đao của Nhất Đao Đoạn Tuyệt và Thái Cực Kiếm của Nhất Tiếu Thiên Minh,