Rời khỏi khối không gian có khuôn mặt người, Dương lòng đầy hoang mang tiếp tục bước qua những khối không gian khác.
Khi đang bước qua một vách ngăn để đến khối không gian tiếp theo thì đột nhiên có gì đó va vào Dương.
Mềm mềm, thơm thơm, với giác quan và phản xạ cực nhanh, Dương lập tức nhận ra thứ vừa va phải hắn.
Bật chế độ diễn xuất, Dương vừa lui lại vừa giơ tay ôm eo cô gái để ngăn nàng khỏi ngã.
Khi Dương lui lại thì cơ thể và gương mặt đẹp mỹ miều của Hồng Trần cũng hiện ra, hai đôi mắt ngạc nhiên nhìn nhau và nhận ra nhau.
Dù chỉ gặp nhau đúng một lần nhưng làm sao Hồng Trần quên được cái thằng dám bửa đàn vào đầu nàng?
Nhưng khác với suy nghĩ của Dương, Hồng Trần không hề tỏ ra thù oán hay giận dỗi mà lại tỏ ra vui vẻ khi gặp Dương, như thể nàng đã muốn gặp hắn từ lâu rồi, thậm chí còn vui vẻ trò chuyện làm quen.
Là một thiên tài xếp hạn chín trên Hùng Vương Bảng nên thông tin về Hồng Trần có rất nhiều, Dương từng tìm hiểu qua và biết được Hồng Trần là một cô nàng yêu âm nhạc và cực kì hạn chế tiếp xúc với nam giới.
Dương tuy dại gái nhưng cũng không ngu đến mức nghĩ rằng Hồng Trần sẽ thích hắn chỉ sau một cú đập vỡ cây đàn như vậy.
Đúng là Hồng Trần tiếp cận Dương có mục đích, hơn nữa nàng cũng không hề che giấu mục đích của mình, sau một hồi trò chuyện, Hồng Trần nói với Dương: "Công tử còn nhớ trận vượt ngục ở Thế Giới Ngầm chứ? Lần đó Hồng Trần nghe tin công tử tham gia vượt ngục nên đã nhận lời trở thành khách mời.
Mục đích chính là để được gặp công tử."
Những lời êm dịu trên đôi môi xinh đẹp của Hồng Trần như đường mật rót vào tai Dương.
Nàng nói tiếp: "Lần đó không kịp mở lời, lần này gặp lại, Hồng Trần muốn xin công tử một chuyện..."
"Chuyện gì? Nếu giúp được ta sẽ giúp!" Sự dịu ngọt của Hồng Trần đủ khiến lòng dạ sắt đá cũng phải tan chảy, nói gì đến lòng dạ gái gú như Dương.
Hồng Trần cười ngọt ngào nói: "Chắc công tử cũng biết Hồng Trần họ Lạc?"
Dương gật đầu.
Hồng Trần nói tiếp: "Công tử có biết truyền thuyết về thần thú khởi nguyên của nước Việt, chim Lạc không? Theo những gì tổ tiên dòng họ Lạc của Hồng Trần ghi chép, chim Lạc khi xưa từng chiến đấu với tử địch và đánh rơi một giọt huyết thống, tổ tiên của Hồng Trần đã hấp thu được giọt huyết thống này và di truyền cho con cháu đời sau."
Dương ngạc nhiên: "Nếu đúng là vậy thì có thể xem họ Lạc của nàng là hậu duệ của chim Lạc rồi!"
Hồng Trần gật đầu: "Nhờ có giọt huyết thống này nên dòng họ Lạc thừa hưởng một phần đặc tính của chim Lạc, một trong số đó là khả năng dùng linh lực hệ Ánh Sáng vượt xa người thường.
Nhưng cũng vì giọt huyết thống này mà họ Lạc không thể sinh nhiều con cháu, mỗi thế hệ chỉ có một đến hai người sinh ra.
Chim Lạc là sinh vật độc nhất vô nhị, có lẽ họ Lạc thừa kế huyết thống của chim Lạc nên cũng thừa kế một phần lời nguyền của sinh vật độc nhất vô nhị."
"Nhưng đó chỉ là truyền thuyết mơ hồ, Hồng Trần vẫn luôn muốn tìm hiểu sự thật về nguồn cội của tổ tiên, cho nên Hồng Trần muốn xin công tử cho phép Hồng Trần xem một thứ..."
Nghe Hồng Trần nói, Dương liền biết thứ Hồng Trần muốn xem của hắn chính là cái thứ cầm rất vừa tay, có thể phóng to khi cần và được dùng để bắn: "Linh Quang Thần Cơ?"
Hồng Trần gật đầu đáp: "Vâng, Hồng Trần tình cờ biết được một bí mật, bên trong Linh Quang Thần Cơ có ẩn giấu một sợi lông chim Lạc, Hồng Trần muốn kiểm tra xem máu của bản thân của phản ứng với lông chim Lạc hay không, điều đó có thể sẽ chứng minh được cội nguồn của họ Lạc."
Dương đồng ý, hắn lấy Linh Quang Thần Cơ ra đặt trước mặt Hồng Trần, so với thần bảo Linh Quang Thần Cơ thì một siêu cấp thánh bảo như Cửu Huyền Cầm của Hồng trần hoàn toàn lép vế cả về khí thế và độ tinh xảo, nhưng trong mắt Hồng Trần lại không hề có vẻ tham lam hay thèm muốn Linh Quang Thần Cơ, điều này chứng minh mục đích của nàng thật sự là để tìm hiểu cội nguồn.
Sau khi lịch sự xin phép Dương và Linh Quang Thần Cơ, Hồng Trần nhỏ một giọt máu từ ngón tay vào Linh Quang Thần Cơ.
Không có gì xảy ra.
Sợ Hồng trần thất vọng, Dương nói: "Chiếc lông này từng ra tay cứu ta trong Địa Tâm Cảnh, có lẽ vì vậy mà cạn kiệt linh lực, hay là khi khác chúng ta gặp nhau để làm lại nhé?"
Hồng Trần gật đầu cảm ơn Dương, trong lòng nàng thì nghĩ cũng có thể là truyền thuyết của tổ tiên nàng không có thật, hoặc vì huyết thống của nàng quá mỏng manh không thể gây ra phản ứng.
Rồi Hồng Trần lẩm bẩm: "Có lẽ nếu là cô ta thì sẽ có phản ứng..."
"Ai cơ?" Dương tò mò hỏi.
Hồng Trần không giấu diếm đáp: "Là chị em cùng cha khác mẹ của Hồng Trần, Lạc Ngân Hà của Cửu Thiên Cung."
"Lạc Ngân Hà? Cửu Huyền Ngân Hà?" Dương ngạc nhiên, hắn chưa từng tìm hiểu về họ của Ngân Hà, báo chí hay hồ sơ thông tin về nàng cũng chưa từng nhắc đến.
Người đời vẫn biết danh hiệu Cửu Huyền ban đầu là của Hồng Trần vì nàng nổi danh cùng siêu cấp thánh bảo Cửu Huyền Cầm.
Về sau Ngân Hà bất phân thắng bại với Độc Hành, nhất chiến thành danh, vốn là Cửu Thiên Huyền Nữ của Cửu Thiên Cung, lại nắm giữ Thiên Dạ Huyền Quang cho nên nhiều người cảm thấy biệt danh Cửu Huyền cũng rất hợp với Ngân Hà.
Tuy Ngân Hà không hề quan tâm đến thứ hạng lẫn danh hiệu, nhưng điều này gây ra một cuộc tranh luận giữa hai phe hâm mộ, cuối cùng để