Thiên hà rung chuyển, ngàn vạn vì sao rơi rụng và lần lượt nổ tung báo hiệu một hồi tận thế đang đến gần, tuy chỉ là một thiên hà mô phỏng nhưng cảnh tượng khủng khiếp này vẫn khiến những thiên tài chứng kiến phải khiếp sợ.
Giữa thiên rung địa chuyển, Dương bất lực nhìn cánh tay mình đang dần vụn vỡ thành bụi phấn, cảm giác tựa như đưa tay vào máy xay thịt khiến hắn đau đớn đến nỗi không thể kêu la và cũng không thể thở nổi.
Hoài Bão và Sùng Hạo cũng chịu cùng kết quả, dường như mất đi sự bảo vệ của Thiên Địa Thần Trận đã khiến cơ thể và linh hồn bọn hắn không kiểm soát nổi lượng linh lực khổng lồ nên kết quả sẽ là vỡ tung như một quả bóng căng đầy.
Trước thất bại đã định, Dương nhận ra những gì Thục Trinh nói là đúng, chỉ Thiên Địa Thần Trận thì không thể giết được Nham, nhưng trong khoảnh khắc cái chết cận kề thì bọn Dương vẫn không hiểu Khởi Nguyên là gì, có thật sự là một chương của Thiên Thư hay còn ý nghĩa nào khác, và Khởi Nguyên có khả năng gì mà giúp bọn hắn hạ được một kẻ từng đạt đến đẳng cấp Tối Thượng như Nham?
Sau một hồi rung lắc, thiên hà bắt đầu xoáy mạnh như một cơn bão khổng lồ, tất cả tinh tú bị cuốn vào vòng xoáy và dần tụ lại ở khu vực trung tâm, cũng là nơi bọn Dương đang nằm.
Vì ngân hà này là hư ảo và tất cả linh lực đều tập trung vào bọn Dương nên những người khác không chịu nhiều tác động, tuy nhiên bọn họ biết sẽ thật sự rất khủng khiếp nếu có một ngày nhìn thấy cảnh này trên bầu trời.
Tất cả ánh sáng đều tích tụ vào bọn Dương tạo thành một vùng sáng trắng chói lóa.
Nham nhìn cảnh này và cười lạnh: "Kết thúc!"
Nói xong, Nham lướt vào luồng sáng.
ẦM!!!
Ngay khi Nham bước vào, vùng sáng đột ngột nổ tung, vụ nổ khiến cho tất cả những tinh tú hư ảo vỡ vụn rồi bắn khắp không gian.
Sau vụ nổ, những mảnh tro bụi lại tích tụ và hình thành những hành tinh, những ngôi sao mới, quá trình này như được tua nhanh, thiên hà dần dần tái lập và lại trở thành một vòng xoáy vĩ đại.
Mà ở trung tân vòng xoáy, ba người bọn Dương cũng đã hoàn toàn hóa thành tro bụi, những mảnh vụn cơ thể, linh hồn và vật dụng của ba người bọn hắn bị cuốn vào vòng xoáy và đang hòa lẫn vào nhau hình thành một vòng xoáy hỗn độn.
"Khởi nguyên của vạn vật chính là hỗn mang."
Một giọng nói hư hư thực thực bất ngờ vang lên, cơ thể mờ ảo của Kiếm Linh xuất hiện tại vị trí mà Hoài Bão từng nằm trước đó.
Nham vốn lao vào để phá hủy hoàn toàn Thiên Địa Thần Trận nhưng đã thất bại, hắn nhìn Kiếm Linh và giật mình hỏi: "Ngươi là… linh hồn của Thiên Kiếm! Hay lắm, có muốn cùng ta thống trị thế giới lần nữa?"
Kiếm Linh lắc đầu: "Ngươi xứng sao?"
Nghe thế, Nham cười gằn nói: "Kêu ngạo quá đấy! Giờ ngươi là cái thá gì? Ngươi đâu còn giữ được sức mạnh của quá khứ? Dù kết hợp với Thiên Địa Thần Trận thì ngươi cũng chẳng làm gì được ta."
Kiếm Linh lắc đầu: "Ta không được, nhưng ngoài ta còn có người khác…"
"Ý ngươi là Thiên Thư? Sau Thiên Chiến thì các ngươi cũng què quặt như nhau mà thôi!" Nham cười lạnh nói.
Kiếm Linh lại lắc đầu.
Nham ngạc nhiên hỏi: "Không phải ngươi, không phải Thiên Thư, chẳng lẽ là Thiên hay Vô Thiên?"
Kiếm Linh lại lắc đầu và đáp: "Không! Là một Khởi Nguyên mới!"
Nghe Kiếm Linh nói, Nham giật mình như nhận ra điều gì liền nhìn về phía vòng xoáy tro bụi của cơ thể ba người bọn Dương.
Lúc này dù là mắt thường cũng có thể nhìn thấy vòng xoáy tro bụi kia có những luồng ánh sáng linh hồn đan xen vào nhau, có luồng sáng đỏ, có luồng sáng vàng, lục, lam, trắng, có luồng đen tối còn có luồng lại gần như vô hình.
Có bảy màu sắc đặc trưng của linh hồn gồm đen, đỏ, vàng, lục, lam, trắng và không màu, bảy màu sắc này được gọi là bảy màu sắc khởi nguyên.
Mỗi một linh hồn sinh ra sẽ mang một loại màu sắc trong năm màu cơ bản là đỏ, vàng, lục, lam và trắng.
Ngoài linh hồn mang một trong năm màu cơ bản còn có bốn loại linh hồn màu sắc đặc biệt, thứ nhất là linh hồn không màu, hay còn gọi là Hư Hồn, loại linh hồn này có những khả năng đặc biệt được gọi là thiên phú Tước Đoạt.
Thứ hai là linh hồn màu đen, linh hồn hắc ám, hoặc Hắc Hồn, người mang Hắc Hồn sẽ đồng thời có một thiên phú tên là Thống Trị.
Thứ ba là linh hồn mang hỗn hợp năm loại màu sắc cơ bản đỏ, vàng, lục, lam, trắng, gọi là linh hồn ngũ sắc hay Hợp Hồn, kèm theo đó là thiên phú Sáng Tạo.
Thiên phú của Hắc Hồn, Hư Hồn và Hợp Hồn vô cùng đặc biệt và được xếp vào hàng thiên phú thượng đẳng.
Và loại cuối cùng, loại linh hồn đặc biệt nhất, linh hồn tổng hợp mọi màu sắc của ba loại linh hồn thượng đẳng, linh hồn mang đầy đủ màu sắc khởi nguyên, linh hồn hỗn mang, người có linh hồn hỗn mang cũng mang theo thiên phú mạnh nhất, thiên phú siêu đẳng: Khởi Nguyên.
Nham biết bản thân đang đối diện nguy cơ, liền tung toàn bộ sức lực tạo ra hàng ngàn mũi giáo nhọn bằng dung nham đâm thẳng vào vòng xoáy tro bụi.
Xoẹt… Ầm ầm ầm…
Bọn Ngân Hà, Như Nguyệt, Thiên Kim nhìn thấy cảnh này chỉ có thể thẫn thờ sụp xuống.
"Dù có là gì thì cũng phải chết!" Nham lạnh lùng nói sau đó quay sang nhìn bọn Ngân Hà, hắn đã tiêu hao quá nhiều sức sống và muốn lập tức cướp đi sức sống của các nàng để sớm hồi phục sức mạnh.
Trước những con mồi không còn khả năng chống cự, Nham tự phân tách cơ thể thành nhiều phần, mỗi phần lại hóa thành một người dung nham để chia nhau đi bắt tất cả những người đang có mặt.
Đầu tiên là những người đã xông ra trợ giúp bọn Dương gồm Ngân Hà, Như Nguyệt, Thiên Kim, Long Ngạo, Hồng Trần, Thích Đông, Nghi Tịch…
Trước áp lực tuyệt đối của Nham, bọn Ngân Hà không còn Thần lực không cách nào cử động phản kháng, chỉ có thể chấp nhận kết cục thảm khốc khi từng bàn tay dung nham đỏ rực đưa về phía đầu mình.
Xoẹt!
Chợt một âm thanh xé gió vang lên, cả bọn giật mình nhìn quanh nhưng không có gì xảy ra.
Ngay sau đó, âm thanh kì lạ này lại liên tục xuất hiện: Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Khi chuỗi âm thanh kia chấm dứt, những cơ thể phân thân của Nham lần lượt đứt đôi và hóa thành tro tàn vì mất đi khả năng hồi phục.
Bọn Ngân Hà vẫn ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng khi các nàng giật mình nhìn lại thì thấy có một người đã đứng giữa các nàng và cơ thể chính của Nham từ lúc nào không hay.
Người này mặc áo choàng đen tạo thành từ linh lực giống như hoàng bào và đế y, mái tóc hắn bạc trắng buông dài đến eo, cơ thể hắn cường tráng nhưng cũng rất gọn gàng, không ẻo lả thư sinh cũng chẳng quá vai u thịt bắp.
Kẻ này có gương mặt anh tuấn yêu dị, ánh mắt đen láy vừa toát lên khí chất trí tuệ lại vừa có tinh quái vừa có ngang tàng.
Những người có mặt khi nhìn thấy gương mặt của kẻ này đều trợn mắt ngạc nhiên, hắn mang gương mặt có phần giống Dương, nhưng cũng rất giống Hoài Bão và Sùng Hạo, tựa như đây là gương mặt kết hợp những ưu điểm của cả ba người.
Nhìn nhân vật lạ vừa mới xuất hiện, Kiếm Linh đứng từ xa thở dài và lẩm bẩm: "Nhà vua mới, kẻ cướp mới và nghệ sĩ mới, hy vọng các ngươi sẽ không đi theo vết xe đổ của thế hệ trước…"
Lúc này, sinh vật vừa mới xuất hiện bắt đầu nhận thức mọi thứ xung quanh, hắn biết bản thân là sự hòa tan cả linh hồn và cơ thể của ba người Dương, Hoài Bão và Sùng Hạo.
Hắn nắm giữ tri thức và thừa kế tính cách của ba người nhưng không có những ký ức riêng tư của họ.
Sự dung hợp này khiến thể chất của hắn mạnh bằng thể chất của ba người cộng lại, linh hồn hắn cũng thừa hưởng mọi năng lực của linh hồn cả ba người.
Vì là sự hòa trộn từ ba người bọm Dương nên hắn cũng lấy tên của ba người làm tên mình, Dương Bão Hạo.
Một sinh vật mang linh hồn hỗn mang!
Ngay cả Nham cũng tỏ ra khiếp sợ, hắn biết linh hồn hỗn mang có ý nghĩa gì, những kẻ mang linh hồn hỗn mang là những kẻ có tiềm năng đạt được sức mạnh hủy diệt thế giới!
Nhưng Dương Bão Hạo không phải linh hồn hỗn mang thật sự mà chỉ là sự kết hợp tạm thời của bảy màu sắc khởi nguyên nhờ Thiên Địa Thần Trận.
Sự kết hợp này không hoàn hảo và có nhiều bất ổn.
Lúc này Thiên Địa Thần Trận bất ổn làm cơ thể của Dương Bão Hạo đột ngột tan rã.
Giữa trán hắn, Tam Phẩm Liên Hoa tự động lóe sáng hiện ra và phủ lên cơ thể hắn một lớp hoàng niệm vàng rực để giúp hắn ổn định cơ thể.
Nham liền nhân cơ hội này để điên cuồng tấn công, hắn phóng vút lên cao rồi tự hóa cơ thể thành một trận mưa thiên thạch điên cuồng đổ xuống Dương Bão Hạo.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Khi những đòn đánh điên cuồng kết thúc, khói bụi dần tan đi, nơi Dương Bão Hạo đứng trước đó giờ đây lại hiện ra hình ảnh một cái chuông lớn cao hơn đầu người, trên thân chuông tỏa ra sắc vàng lấp lánh.
"Đại Hồng Chung?" Những người có mặt đều có kiến thức về 12 Thần Bảo nên lập tức nhận ra lai lịch của cái chuông, một trong 12 Thần Bảo, trấn tự chi bảo của Thiên Không Tự, Thiên Mụ Đại Hồng Chung.
Thích Đông trợn mắt nhìn cái chuông rồi quay sang nhìn Nghi Tịch và thấy nàng cũng đang trừng mắt nhìn mình, Thích Đông nhe răng cười trừ và nói: "Mô phật! Đệ biết trước có ngày này nên đã giao chuông cho hắn phòng thân.
Xin sư tỷ hãy tin lời bốc phét thật lòng của đệ."
Tất nhiên Nghi Tịch không tin rồi, nàng nghi ngờ chắc là Thích Đông không tự mình dùng chuông được nên giao cho Dương để thử nghiệm.
Sự thật gần đúng như vậy, sau cuộc chiến Vượt Ngục ở Thế Giới Ngầm, Thích Đông xác định Dương có khả năng sử dụng nhiều Thần Bảo nên đã giao Đại Hồng Chung đã ngụy trang thành một cái chuông nhỏ để giao cho Dương, một mặt là tìm cơ hội chỉ Dương cách dùng, một mặt là để phòng ngừa trường hợp bị Thiên Không Tự đưa người đến tìm Thích Đông đòi chuông.
Chuông bay lên để lộ bên dưới là cơ thể của Dương Bão Hạo lần nữa tái tạo..
Tuyệt đối không để Dương Bão Hạo ổn định sức mạnh, Nham biến một tay thành đại đao lao đến chém một chém khủng khiếp vào Dương Bão Hạo.
ẦM!
Vết chém của Nham khiến đất trời đỏ rực, nhưng mà cú chém đủ sức chẻ đôi cơ thể một vị Thần đó lại bị Dương Bão Hạo dễ dàng dùng một tay ngăn lại.
Lúc này, một tay chặn lấy lưỡi đao của Nham, tay còn lại của Dương Bão Hạo đã cầm sẵn Linh Quang Thần Cơ dạng súng nhắm thẳng vào giữa trán Nham rồi bóp cò.
ẦM!
Tiếng súng nổ vang, một viên đạn ánh sáng bắn khỏi họng súng, viên đạn này có màu sắc đỏ rực của Chiến Quang và mang theo hào quang lấp lánh của Thiên Cực Thánh Quang, hai loại dị quang mạnh nhất này cũng đã dung hợp thành một trở thành Thiên Chiến Cực Quang.
Phát đạn xoáy mạnh trên trán Nham rồi tan biến, để lại trên trán Nham một lỗ máu, tuy không sâu nhưng lại rất chậm hồi phục.
Ngay sau khi trúng phát súng, Nham giật mình lui lại ngay khi phát hiện ra có ba thanh kiếm cấp độ thần bảo đang đồng loại đâm về phía hắn từ ba hướng khác nhau, ba thanh kiếm đó là thần kiếm Chấn Thiên, ma kiếm Nghịch Thiên mà Tiên kiếm Phong Vân.
Một mình sở hữu ba thanh thần kiếm, Dương Bão Hạo khiến những thiên tài Hùng Vương Bảng dù toàn con ông cháu cha nhưng cũng phải lé mắt thèm thuồng.
Nhưng đó không phải tất cả những gì hắn có.
Khi Nham lui lại, Sắc Mệnh Chi Bảo Ấn được Dương Bão Hạo ném về phía Nham và tỏa ra chín con rồng vàng rực rỡ khổng lồ cùng nhau vây chặt lấy Nham.
Từ trên cao, một bức tượng rùa cõng bia đá nện thẳng xuống đầu Nham khiến cơ thể hắn vỡ tung tóe rồi hóa thành hàng trăm phân thân dung nham.
Nhưng khi những phân thân này nổi lên, Vĩnh Lăng Bi tỏa ra hào quang đỏ