Sau kì nghỉ này là đến lúc kết thân đi học, phải nói rằng thời gian trôi nhanh quá. Ngày về, nhà nội ra tới tận sân bay để tiễn. Nhã vẫn bưng cái khuôn mặt đi đưa đám đấy ra tiễn, phải đến khi ba mắng mới chịu cười miễn cưỡng. Ông nội dặn dò vài thứ, nhưng cứ nhắc mãi:
– Đeo nhẫn vào rồi thì đừng có mà xa nhau đấy.
– Cháu biết rồi – Khang cười ôm tạm biệt ông.
Lên máy bay thì vẫn đứa nào tính nấy, cơ mà hôm nay Trang không ngủ mà dành thời gian cho chuyện khác. Có vẻ nhỏ với Hải đã thân nhau rồi, xem cách chụp hình đôi rồi cười nói kìa. Hải thậm chị còn có mấy cử chỉ âu yếu như lấy khăn lau mồ hôi cho bạn nữa. Hân thì gục đầu lên vai Phong nhắm mắt ngủ ngon lành, thi thoảng liếc sang nhìn tư thế ngủ kì lạ của cô, cậu cười rồi chỉnh hộ.
Riêng nó thì ngồi chăm chú làm gì đấy cả buổi, Khang nhiều khi muốn tỏ ra quan tâm âu yếu mà bị khước từ hoài nên đành lấy sách đọc cho bỏ chán. Cơ mà… Cứ thích chọc nhỏ thôi. Thỉnh thoảng lại với tay qua phá đồ thì bị nó đánh vài cái, ấy thế mà mặt dày chỉ cười cười.
Về đến nhà thì nó nằm vật ra giường ngủ quên trời đất. Lúc này Khang đem quà nhà nội gửi qua. Cô Tú vui vẻ nhận đồ, thấy cậu nhóc mắt còn nhìn vào nhà tìm kiếm ai đó thì liền nói:
– Nó trên phòng đấy. Lên đi.
Được phép thì mặt như bắt được vàng tưng tưng chạy lên lầu. Linh ngồi xem phim, thấy Khang mất hình tượng chỉ vì quá yêu chị gái ” Tầm thường” của mình nên chỉ biết chép miệng lắc đầu:
– Còn đâu nét lịch lãm…
Khang lên tới cửa phòng, gõ vài cái nhưng không thấy ai trả lời bèn đẩy cửa đi vào. Hơi ngạc nhiên khi thấy Ly nằm sấp trên giường, quần áo chưa thay, dép đi nhà vẫn đang mang, vali để bên cạnh. Tính lên ôm cái chào hỏi rồi về, ai ngờ gặp cảnh này. Hắn nhẹ nhàng tiến lại, chỉnh lại thế nằm cho nó, kéo chăn lên rồi hôn lên trán thay lời chào tạm biệt. Cơ mà… Sao nhìn yêu thế, Khang véo mũi nó đến khi nhỏ lắc đầu vì không thở được mới thả ra, miệng nở nụ cười thỏa mãn.
Hân mệt mỏi xếp lại quần áo thì mẹ nhẹ nhàng gõ cửa xin đi vào mặc dù đang mở toang. Cô chỉ liếc mắt nhìn mà không bận tâm, Cô Nga tiến lại bên giường, ngồi xuống và xếp đồ hộ con gái nuôi, lúc này Hân mới hết một hơi, nói:
– Bà muốn gì?
– Mẹ chỉ muốn giúp con xếp đồ thôi.
– Tôi đâu cần thiết, bà với tôi đâu cùng thế giới. Xuống nhà và tiếp tục đóng bộ phim của mình đi. Bố tôi thích xem lắm.
– Hân… Mẹ biết… Mẹ – Bà từ tốn nắm nhẹ tay của cô
– Thôi – Hân kéo tay mình lại – Bà xuống ngay đi.
Mẹ kế nghe thế thì liền hít một hơi nói thẳng vào vấn đề:
– Ba con