Lý Chí Nguyên nói rằng cảm giác rất tốt, nhưng cảm giác của Trịnh Quan Ngữ lại hoàn toàn rối tung.
Y mang tâm tình phức tạp kéo Lý Chí Nguyên đến một phòng trống khác, xoắn xuýt nhăn nhó: "Đạo diễn Lý, phim này chú vẫn tìm người khác đi."
Lý Chí Nguyên vô cùng thất vọng: "Tại sao? Cậu không thích bộ phim này à?"
"Cháu...! Không phải lúc ấy cháu chỉ nói thử thôi sao." Trịnh Quan Ngữ cà lăm bắt đầu kiếm cớ, "Với thật ra hôm nay cháu đến tìm chú người đại diễn của cháu không biết, cháu..."
"Ài, Quan Ngữ!" Lý Chí Nguyên bắt đầu vẽ màu hồng cho y, "Chú biết cậu băn khoăn nhiều, nhưng vai Cao Tiểu Vũ trong phim này là diễn chính, chú phóng mắt trong toàn giới nghệ sĩ chỉ có kỹ thuật diễn của cậu là đảm đương được! Cậu phải tin chú, chú sẽ dốc hết tâm huyết quay cho cậu thật tốt, năm đó cậu quay "Phút chốc" cũng do dự mãi đấy thôi, nhưng kết quả thì sao? Chẳng phải chúng ta nhận thưởng đó sao? Có phải chú cho cậu một mở đầu tốt không? Cho nên mới nói hai chúng ta rất có duyên, cậu nhất định phải đóng phim của chú, cậu không thể bởi vì..."
Nghe hồi lâu nhưng cả cuộc trò chuyện Trịnh Quan Ngữ đều hoảng hốt, trong đầu chỉ tua đi tua lại nụ hôn vừa rồi.
Trịnh Quan Ngữ cảm thấy nụ hôn đó xem như là nụ hôn đầu tiên của y.
Đó là lần đầu tiên y hôn với nam, còn là hôn người y phải lòng.
Nói thật, lúc hôn tay Minh Tranh y đã có phản ứng.
Cả cuộc nói chuyện Trịnh Quan Ngữ đều thất thần, do dự nhưng vẫn hỏi: "Minh Tranh kia...!là Yến Mậu nhét vào?"
Lý Chí Nguyên liếc nhìn y: "Cậu hỏi cái này làm gì?"
"Tò mò."
Nếu chỉ là một diễn viên nhỏ bình thường thì tuyệt đối sẽ không thể thuận lợi trở thành nam một của Lý Chí Nguyên.
Nhưng xem ý của Lý Chí Nguyên hôm nay, nhân vật này của Minh Tranh có lẽ đã được định rồi.
Điều này chỉ cho thấy rằng chắc chắn có người đứng sau nâng đỡ.
Ngoại trừ Yến Mậu thì còn có ai có thể nhét người vào đoàn phim của Lý Chí Nguyên? Nhân vật Trần Chu là vai diễn nhiều người chưa chắc đã có cơ hội thử vai được một lần, còn cậu ta lại dễ dàng lấy được.
"Phải hay không quan trọng lắm à?" Lý Chí Nguyên đáp mơ hồ, "Nếu chú nói không có yếu tố Yến Mậu thì là nói dối, có một số việc cậu cũng phải hiểu.
Nhưng, hình tượng của Minh Tranh rất tốt, cậu ấy rất hợp với nhân vật Trần Chu này, cậu chỉ cần biết vậy là được.
Cậu cũng biết chú, nếu quả thật không hợp thì có kề dao lên cổ chú cũng không cần!"
Điều này thì đúng.
Trịnh Quan Ngữ thở dài một hơi.
Lý Chí Nguyên thử thăm dò: "Cậu không muốn diễn đối đáp với người mới à?"
Trịnh Quan Ngữ lắc đầu: "Không, cháu...!cháu sợ cháu diễn không tốt."
Y hàn huyên với Lý Chí Nguyên hồi lâu cuối cùng vẫn bất đắc dĩ gọi cho người đại diện.
Cuộc gọi diễn ra rất lâu.
Trịnh Quan Ngữ giải thích rõ một năm một mười tình trạng bộ phim, kỳ thật Dương Xu rất vừa lòng với kịch bản và thành viên tổ chức, nhưng cô vẫn có chút không quá yên tâm, nói sau này đi tìm đạo diễn nói chuyện một lần.
Cô hỏi trình độ của bạn diễn thế nào, Trịnh Quan Ngữ nói sơ qua, lượt bỏ phần mình quen biết lúc trước.
Dương Xu nghe xong còn cười, "Đạo diễn Lý muốn chú dẫn người mới à?"
Trịnh Quan Ngữ đáp: "Cũng không hẳn, cậu ấy có người nâng."
Dương Xu hỏi người đằng sau là ai, Trịnh Quan Ngữ do dự, không biết vì sao không muốn trả lời, cuối cùng chỉ nói hình như là tư sản.
Nói chuyện điện thoại xong, Trịnh Quan Ngữ thở dài đi qua tìm Lý Chí Nguyên nói mình muốn về suy nghĩ lại và thương lượng với người đại diện.
Lý Chí Nguyên không thả y đi, nói khó lắm mới đến được một chuyến thì dùng bữa cùng nhau, nói chuyện này thành hay không không quan trọng, tụ tập với nhau đã.
Trịnh Quan Ngữ chỉ có thể đáp ứng.
Trước khi xuất phát, Lý Chí Nguyên bị Minh Tranh chờ bên cạnh chặn lại.
Ông lấy làm lạ bước qua một bên với Minh Tranh.
Minh Tranh do dự rồi nhỏ giọng hỏi: "Đạo diễn, Cao Tiểu Vũ nhất định phải do thầy Trịnh diễn sao?"
Lý Chí Nguyên nhìn cậu đầy khó hiểu: "Trịnh Quan Ngữ làm bạn diễn với cậu chẳng lẽ cậu còn không hài lòng? Địa vị của cậu ấy thế nào cậu biết không!"
"Cháu biết." Minh Tranh vội nói, "Chỉ là cháu cảm thấy có chỗ không thích hợp..."
Hai tên này sao người này còn khó hầu hơn người kia vậy??
Nhưng ông không chọc thằng nhóc này được.
Lý Chí Nguyên hít thở: "Không thích hợp chỗ nào? Cậu còn kén chọn cậu ấy hả?!"
"..." Minh Tranh thở dài, "Được rồi."
Một đám người kéo nhau đến một quán ăn nhà.
Minh Tranh đến hơi trễ, lúc đi vào tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, còn chừa lại một chỗ cho cậu.
Một bữa rượu, các món ăn trên bàn hầu như không được động nhiều.
Bữa này là Lý Chí Nguyên tổ chức cho Trịnh Quan Ngữ, những người khác chỉ là làm nền, Minh Tranh đến chỉ là lịch sự, xem như đến ăn một bữa cơm.
Nhưng không khéo chính là những món gần đó lại là những thứ Minh Tranh không thích ăn.
Cá quế chiên xù, chả tôm giòn, hải sản hấp trứng...!Cậu không ăn cá tôm, đã vậy bàn trong nhà hàng này không phải là bàn quay, cậu cũng không muốn đứng lên gắp thức ăn làm người khác chú ý...
Không có gì để làm nên Minh Tranh chán đến mức nhìn đĩa nấm xào trước mặt Trịnh Quan Ngữ, tự mình thơ thẩn.
Trịnh Quan Ngữ ngồi đối diện Minh Tranh —vẫn luôn lén để ý tới Minh Tranh.
Hết cách rồi, có đôi khi người ta không thể kiểm soát được chính mình.
Trịnh Quan Ngữ quan sát một lúc phát hiện Minh Tranh không ăn cũng không uống rượu, không tham gia vào cuộc nói chuyện trên bàn, nhìn qua rất nhàm chán.
Trịnh Quan Ngữ nhìn các món rồi bắt đầu nhớ lại.
Một tháng ở trong đoàn với Minh Tranh hồi năm trước, Trịnh Quan Ngữ là người thận trọng đương nhiên sẽ muốn biết mọi thứ về người mình thích, khi đó y có hỏi khẩu vị của Minh Tranh, nhớ rằng cậu ghét hải sản, ghét ăn cá, cảm thấy rất tanh...
Đúng rồi, một đống cá tôm bày trước mặt chắc chắn là cậu chẳng muốn ăn rồi.
"Cho tôi hai dĩa đó đi." Trịnh Quan Ngữ chợt mở miệng nói, "Ài, có thể đưa cá với tôm cho tôi không? Tôi muốn ăn."
Y nói muốn ăn, người bên cạnh vội vàng đứng lên đổi đồ ăn trước mặt Minh Tranh qua cho y.
Đây thật sự là một động thái không cần thiết, Trịnh Quan Ngữ biết nhưng y vẫn muốn làm vậy.
Giữa không gian ăn uống linh đình, Trịnh Quan Ngữ thầm lắc đầu cười nhạo mình trong lòng làm chuyện thừa thãi.
Theo đuổi bày tỏ thì sao, có một số việc...!không có kết quả là không có kết quả.
Người bị mắc kẹt chỉ có mình y.
Khi nhìn lên lần nữa thì bắt gặp ánh mắt từ phía đối diện...
Trịnh Quan Ngữ lại cúi đầu.
Tiệc rượu này, Lý Chí Nguyên chỉ nói là muốn ôn chuyện cùng y chứ không đề cập đến chuyện muốn Trịnh Quan Ngữ làm nam chính.
Trong bữa tiệc cơ bản chỉ nói về những giai thoại trong giới và chuyện hai người họ cùng làm phim với nhau...
Nếu Trịnh Quan Ngữ không biết gì về Lý Chí Nguyên, có lẽ y sẽ tin thật là đạo diễn Lý chỉ muốn dùng một bữa cơm với y.
Có lẽ Lý Chí Nguyên đang muốn lấy lùi làm tiến.
Kéo y đến bữa tiệc này như muốn cố ý khoe khoang đội sản xuất này giỏi đến mức nào...
Trịnh Quan Ngữ nhìn đám người trước mặt, được rồi, y thừa nhận đội của Lý Chí Nguyên quả thật rất có năng lực, rất làm người ta động lòng, nhất là đội quay chụp phim nhựa này...!Những người này hầu như đều là tiền bối có trình độ chuyên môn sâu, có một đội thế này, chất lượng phim chắc chắn sẽ rất tốt.
Nói không động lòng là giả, bất kỳ một diễn viên có tham vọng nào cũng sẽ rung động vì đoàn đội này.
Qua ba lần rượu, Trịnh Quan Ngữ không nhịn được lặng lẽ hỏi Lý Chí Nguyên: "Ngoài cháu ra, Cao Tiểu Vũ còn suy xét ai không?"
Lý Chí Nguyên nhìn y, nhích lại gần nói: "Trang Siêu, Cao Nhất Tuân, nhưng người đầu tiên chú tìm là cậu."
Ò.
Trịnh Quan Ngữ nói trong lòng, hóa ra là họ.
Đều là phái thực lực cả.
Cao Nhất Tuân còn là bạn cùng trường, hai người cùng tuổi, quan hệ cũng được.
Nhưng dựa theo sự hiểu biết của Trịnh Quan Ngữ với Cao Nhất Tuân, y cảm thấy mấy năm nay anh ta sẽ không nhận phim.
Vợ của Cao Nhất Tuân vừa sinh con gái năm ngoái, con còn nhỏ, anh ta lại là người rất coi trọng gia đình nên sẽ không có thời gian để đóng phim.
Còn Trang Siêu kia...
Trịnh Quan Ngữ chỉ vừa nghĩ đến đã giật khóe môi.
Khí chất của Trang Siêu hay thay đổi, có sự dẻo dai mềm mại, rất nhiều đạo diễn thích dùng anh ta.
Thật ra thực lực của Trang Siêu cũng khá tốt, chỉ là...
Đời sống riêng tư của anh ta quá quá quá quá hỗn loạn, đó là một người rất biết chơi, chơi cả nam lẫn nữ.
Lúc trước Trịnh Quan Ngữ cũng bị anh ta quấy rối nhiều lần...
Trịnh Quan Ngữ tưởng tượng cảnh Trang Siêu và Minh Tranh hôn thử....!Nếu diễn cảnh hôn hôm nay....
Cứu.
Y không muốn Minh Tranh diễn cảnh hôn với người khác.
Trịnh Quan