“Em sẽ có con, đừng suy nghĩ lung tung, chúng ta đều rất khỏe mạnh, chúng ta nhất định sẽ có con!” Kỳ Minh Viễn ôm cô nói.
“Lỡ như không thì sao?” Cô giống như đang bị lời nguyền ấy ám vậy, luôn lo lắng rằng mình không có con, ”Lăng Tuyết Lan nguyền rủa em, con của cô ta cũng nguyền rủa em, em rất sợ hãi, nghe nói thai nhi không có cơ hội chào đời oán khí rất nặng, con của Lăng Tuyết Lan nhất định sẽ theo ám em! "
“Tử Yên!” Giọng Kỳ Minh Viễn đột nhiên trở nên nghiêm trọng, anh buông Lăng Tử Yên ra, hai tay ôm lấy gương mặt của cô, vẻ mặt rất nghiêm túc, rất kiên quyết nói với cô: “Em là đang suy nghĩ lung tung bậy bạ thôi, nghe anh nói đi, em rất là khỏe mạnh, anh cũng khỏe mạnh, cho nên chúng ta chắc chắn sẽ có con, em nói cho anh biết, có phải bây giờ em đang muốn có con không?"
"Em! " Lăng Tử Yên bị anh hỏi, cô chỉ là sợ mình không có con, nhưng hiện tại cô không muốn có con, cô mới hai mươi hai tuổi, thanh xuân tuyệt vời phía trước chưa hưởng được bao nhiêu, cô định chờ đến khi hai mươi lăm tuổi rồi mới sinh con!
“Trả lời anh, em có muốn có con không? Nếu em muốn, anh sẽ không áp dụng biện pháp tránh thai nữa!” Vẻ mặt của anh rất nghiêm túc, cũng không có biểu hiện nói dối một chút nào.
“Tạm thời em vẫn chưa muốn!” Lăng Tử Yên nói lời thật lòng: “Em muốn đợi đến khi hai mươi lăm tuổi rồi mới sinh con!”
Khi cô và Chung Khải Trạch dự định kết hôn, cô cũng lên kế hoạch như thế.
“Vậy chúng ta sẽ tiếp tục sử dụng biện pháp an toàn!” Kỳ Minh Viễn mỉm cười ôm lấy cô một lần nữa.
“Em vẫn còn sợ!” Lăng Tử Yên biết, bản mình là sợ không nói được lời nào, nhưng loại cảm xúc này vẫn vây lấy cô, khiến cô rất sợ hãi, lo lắng bản thân không thể sinh con.
“Hay vầy đi, bây giờ chúng ta dậy, đi đến khoa sản phụ kiểm tra triệt để trước, anh cũng đến khoa nam kiểm tra, hửm?” Kỳ Minh Viễn biết chỉ cần bệnh viện đưa cho cô một câu trả lời khẳng định thì cô sẽ yên tâm ngay.
“Được!” Lăng Tử Yên gật đầu, đối với người nghi ngờ sức khỏe của mình, bỏ tiền ra kiểm tra chính là bỏ tiền ra mua sự an tâm!
“Nào, dậy thôi, chúng