Mặc kệ trước đó Kỳ Minh Viễn và Vivi có quan hệ gì, cô không thể che giấu chuyện Vivi chính là Phương Ái Vi, cô muốn nói cho Kỳ Minh Viễn biết, cô tìm được chị của mình rồi.
"Được, lát nữa anh đến ngay.
" Giờ phút này Kỳ Minh Viễn đang rất lo lắng cho cô vợ nhỏ của mình, nghe giọng của cô vừa nãy chắc là đã khóc rất đau lòng, anh phải nhanh chóng đi đến bên cạnh cô, hỏi cô rổ cuộc là bị làm sao!
"Cô đi đi, tôi không muốn gặp bất cứ ai!" Vivi thấy Lăng Tử Yên cúp điện thoại liền bắt đầu đuổi người.
"Vì một người đàn ông, có đáng giá không? Hôm qua tên cặn bã kia đối xử với chị thế nào? Chị Yên đối xử với chị thế nào? Chị ấy coi chị là chị ruột nên mới lo lắng cho chị như vậy, chị lại đối xử với chị ấy như thế, chị thấy mình có lương tâm không?" Hứa Minh Ưu thực sự không nhìn nổi thái độ của Vivi đối với Lăng Tử Yên hôm nay.
"Cô đi đi, tôi không cần cô quan tâm, cũng không cần cô lo lắng cho tôi!" Vivi nhìn về phía Lăng Tử Yên: "Trước đây chúng ta là người xa lạ, về sau cũng là người xa lạ, cô sống hay chết không liên quan gì đến tôi, tôi sống hay chết, cũng chẳng liên quan đến cô!"
Lăng Tử Yên nghe Vivi nói lời cắt đứt quan hệ như vậy, trong lòng rất buồn, nhưng nghĩ đến chuyện cô ấy vừa mới thất tình đến nỗi muốn tự tử, tâm trạng của cô ấy khó tránh khỏi có chút quá khích, dù sao Lăng Tử Yên cũng là giáo viên tiểu học, rất có kiên nhẫn với mọi người, bèn nói với Vivi: "Được, nếu như chị không muốn em ở lại đây, vậy thì em đi về trước, nhưng chị phải bảo đảm với em, không thể làm tổn thương bản thân nữa, nếu không em cứ luôn ở bên cạnh chị không đi!"
Mặc dù cô không mong muốn để Kỳ Minh Viễn nhìn thấy Vivi, nhưng mà so với tính mạng của Vivi, cô không sợ để Kỳ Minh Viễn gặp Vivi, cô chỉ có một người chị gái như vậy, cô muốn chị ấy phải sống thật tốt, không thể để chị ấy xảy ra chuyện người ý muốn nữa.
"Được, tôi bảo đảm với cô được chưa? Cô đi đi, để tôi một mình yên lặng một lát!" Vivi nhìn Lăng Tử Yên.
nước mắt đã rơi lã chã.
Lăng Tử Yên biết cô ấy cần ở một mình một lúc, cũng gật đầu với cô ấy: "Em đi đây, chị cố gắng nghỉ ngơi, ngày mai em quay lại thăm chị, nếu cần gì chị