“Rất ngứa, anh đừng quậy nữa.” Lăng Tử Yên bị anh hôn lỗ tai thì ngứa ngáy khó chịu, vùng vẫy muốn tránh ra.
Nhưng sao Kỳ Minh Viễn có thể đồng ý, tay ôm chặt lấy eo cô, còn muốn xoay người cô lại, hôn lên môi, hài lòng dùng lưỡi mình quấn lấy lưỡi cô dây dưa một lát, mới lưu luyến không rời buông ra.
“Anh xem, thịt xông khói sắp cháy rồi này.” Lăng Tử Yên vội vàng dùng xẻng lật thịt xông khói, may mà anh buông cô ra đúng lúc, nếu không thịt xông khói không ăn được rồi.
“Thì lấy miếng mới!” Kỳ Minh Viễn không để ở trong lòng, một miếng thịt xông khói không là gì đối với anh, có thể hôn vợ mới là quan trọng nhất.
“Lãng phí là đáng xấu hổ, lãng phí là đáng xấu hổ!” Cô vợ nhỏ lật thịt xông khói xong, mới an tâm xoay người lại.
Biết anh có bệnh thích sạch sẽ, cô cố ý kiễng chân lên, dùng bàn tay bóng nhẫy véo mạnh má anh.
Toàn thân người đàn ông này là cơ bắp, cô từng nếm thử thiệt thòi véo eo anh rồi, quả thực không khác gì tảng đá, cho nên cô trừng phạt anh, đều tấn công cổ hoặc má anh.
Kỳ Minh Viễn đứng yên tại chỗ, để mặc bàn tay mềm mại không xương của cô, nhìn như đang cố gắng dùng lực véo gò má mình.
Anh rèn luyện quanh năm, lượng mỡ trong cơ thể rất thấp, gương mặt cũng rất căng, tay mềm của cô véo trên mặt, quả thực như gãi ngứa.
Nhưng khiến anh chịu dày vò, không phải là sức lực cô véo mình, mà là bàn tay véo má anh truyền tới xúc cảm trơn bóng, đàn ông đều không thể chịu được xúc cảm như vậy.
Huống chi khi cô nhích lại gần mình, mùi hương hoa hồng chuyên thuộc trên người cô truyền vào trong hơi thở, khiến ngọn lửa mới bị anh dùng nước lạnh dập tắt, lại cháy trong tro tàn lần nữa.
Nhưng mà cô véo má anh rất nhanh là buông ra, Kỳ Minh Viễn cảm thấy mất mát nhìn cô xoay người, tiếp tục tập trung lực chú ý lên thịt xông khói.
Nhìn bóng lưng nhỏ xinh của cô, đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng giúp anh, trong lòng Kỳ Minh Viễn có kích động muốn khảm cô vào trong cơ thể.
Nhưng anh biết anh không thể, có trời mới biết gần đây mỗi lần anh tới gần cô, tự chủ đều sụp đổ một cấp, cứ tiếp tục như vậy, anh thật sự sợ mình không khống chế được, cưỡng ép muốn cô.
Đây không phải là chuyện Kỳ Minh Viễn muốn làm, anh xoay người cầm chai nước trong tủ lạnh, cũng không quan tâm nước lạnh cỡ nào, trực tiếp vặn chai uống một hớp, dập tắt đống lửa mới dấy lên trong lòng!
“Ôi chao, ai ôi, sao anh lại uống nước lạnh?” Lăng Tử Yên thấy anh không có động tĩnh gì, xem thịt xông khói xong bèn xoay người nhìn anh, vậy mà thấy được sáng sớm người đàn ông này đã uống nước lạnh!
“Khát nước!” Kỳ Minh Viễn nâng chai nước trả lời, anh thật sự khát nước, cần nước đá mới hết khát.
“Làm liều cái gì? Còn có thể lập tức chết khát sao?” Biểu cảm của Lăng Tử Yên hơi nghiêm túc, giống như đang răn dạy đám học sinh của cô, cướp lấy chai nước lạnh trong tay anh, cầm một cái cốc trong ngăn tủ, rót một cốc nước rồi đặt vào lò vi sóng mười giây, lại lấy ra đưa cho anh, nhiệt độ vừa vặn!
Nghe cô oán trách, Kỳ Minh Viễn vô cùng vui vẻ, giọng điệu này của cô không phải là vợ giáo huấn chồng sao? Anh vui sướng đi qua, ôm chặt lấy cô: “Vợ của anh dạy rất phải, sau này anh nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời, em là tốt nhất!”
Cho dù bị dạy dỗ cũng thích thú, Kỳ Minh Viễn cảm thấy mình lập tức trở nên ngây thơ, cũng rất hưởng thụ ngây thơ như vậy!
“Cho anh nước, đến bên ngoài ngồi đi, sẽ có đồ ăn nhanh thôi!” Lăng Tử Yên cầm cốc nước đưa cho anh, đẩy anh đi ra bên ngoài.
Trong lòng Kỳ Minh Viễn cảm thấy ngọt ngào, một tay nhận lấy cốc nước cô đưa tới, một tay kéo tay còn lại của cô, kéo người lại gần hôn lên môi cô: “Vợ, em ăn ngon hơn bữa sáng!”
Dứt lời, anh vươn tay sờ gương mặt đỏ bừng của cô, cười xoay người ra khỏi phòng bếp!
Lăng Tử Yên vươn tay chạm vào gương mặt mình, chỗ này, từ khi anh vào phòng bếp vẫn luôn không giảm xuống.
Khi thịt xông khói đã chín, Lăng Tử Yên dời tầm mắt khỏi bóng lưng anh tắt bếp, cho thịt hun khói lần lượt ra đĩa của mình và anh, bưng ra ngoài!
Ngủ cả một đêm, đánh răng xong hai người đã sớm đói bụng, bữa sáng trên bàn, Kỳ Minh Viễn không khách sáo cầm dao nĩa cắt miếng thịt xông khói cho vào miệng, cảm thấy mùi vị không tệ, lại