“Không chia.” Kỳ Minh Viễn dang tay ôm lấy người vợ bé bỏng rồi hôn nhẹ lên môi cô: “Em đừng mơ sẽ chia phòng ra ngủ riêng với anh.”
“Không chia ra ngủ riêng cũng được nhưng anh phải đồng ý với em một điều kiện.” Lăng Tử Yên cũng biết là bây giờ chia ra ngủ riêng là điều không thể vì đã là vợ chồng thì phải ngủ chung một phòng chứ.
Nếu mẹ chồng đến đây thấy hai người họ ngủ riêng thì chẳng phải sẽ càng chán ghét cô hay sao?
Cho nên chia ra ngủ riêng cũng chỉ là một cái cớ thôi.
“Em nói trước đi.” Kỳ Minh Viễn cũng không muốn sẽ đồng ý với Lăng Tử Yên một cách mù quáng được.
Người vợ bé bỏng này bị anh gây sức ép hai đêm liền nên đã nổi nóng rồi đây mà, cho nên ngay cả chuyện ngủ riêng cũng nói ra được.
Nhưng Kỳ Minh Viễn cũng không thể dung túng cho cô làm càn như thế.
“Bây giờ em vẫn còn chưa nghĩ ra, đợi hôm nay sau khi em đến trường sẽ suy nghĩ cẩn thận chu đáo rồi buổi tối chúng ta sẽ cùng nhau bàn tiếp nha.” Lăng Tử Yên cố ý nói với giọng nói ngoa nguýt và giận hờn rồi cô đưa tay lên nhéo nhéo hai bên má của Kỳ Minh Viễn làm ra vẻ ghét bỏ: “A, mặt đơ như khúc gỗ vậy.
Xúc giác của anh quá kém rồi.”
“Được, anh sẽ đợi cho đến tối nay.” Kỳ Minh Viễn nắm lấy hai bàn tay nhỏ bé của cô để nựng nựng khuôn mặt của chính anh rồi chớp mắt hỏi: “Bây giờ đã không còn sớm nữa bã xã à, em không muốn dậy sao?”
“Á.” Lúc này Lăng Tử Yên mới nhớ ra là cô còn phải đến trường nữa nên làm bộ đẩy Kỳ Minh Viễn ra để đứng lên nhưng anh đã bế cô đứng dậy như bế một đứa trẻ rồi.
“Không việc gì phải vội, bây giờ vẫn còn sớm mà.
Trên đường đi cũng không có nhiều xe cộ qua lại, chúng ta lái xe nhanh một chút cũng sẽ không sao đâu.” Nói xong anh liền hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô rồi hai người nhìn nhau ngọt ngào say đắm.
Họ cùng nhau đi xuống giường đến phòng vệ sinh đánh răng, rửa mặt, chải tóc và thay quần áo.
Rồi họ lại tiếp tục cùng nhau đi xuống lầu, đến phòng bếp làm bữa sáng rồi sau khi ăn xong lại cùng nhau đi ra cửa.
Nhưng khi họ vừa lái xe ra đến vườn hoa thì nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc đang chạy đến.
“Đó không phải là xe của trợ lý đặc biệt Hàn sao?” Lăng Tử Yên ngạc nhiên nhìn thấy chiếc xe đang ở bên cạnh họ.
“Anh Kỳ đưa cô Lăng đến trường à?” Hàn Thiệu Huy mở cửa kính xe chào hỏi Kỳ Minh Viễn.
“Thiệu Huy à, đi đâu sớm vậy?” Kỳ Minh Viễn chớp chớp mắt với Hàn Thiệu Huy, dường như là đã biết được chuyện gì đó.
“À, đem bữa sáng đến cho Thanh Nhã.” Hàn Thiệu Huy không hề giấu giếm mà trái lại còn vui vẻ báo tin cho Kỳ Minh Viễn biết: “Tối hôm qua tôi và Thanh Nhã đã