Mạc Hân Hy chưa từng yêu ai, về phương diện tình cảm, cô và Lý Duy Lộc cũng giống hệt nhau. Cô cẩn thận suy nghĩ lại thật kỹ những cách thức mà hot boy họ Lục đã dùng để từ chối những cô gái si mê mình ở trường đại học. Cô cảm thấy ý tưởng của Lý Duy Lộc cũng khá khả thi.
Sau khi giải quyết xong chuyện này, cô đã nhắc nhở Lý Duy Lộc: “Anh đã liên hệ với anh cả chưa? Chỗ bọn họ bố trí thế nào rồi? Ngày mai nhất định phải bắt được dì Mai, lần này nếu như còn để bà ta chạy mất, vậy thì e rằng sau này càng khó bắt hơn.”
Lý Duy Lộc tự vỗ ngực mình: “Chuyện này thì em cứ việc yên tâm, anh và anh cả đã sắp xếp ổn thỏa từ lâu rồi. Tối nay tổ chuyên án của bọn họ sẽ bắt đầu sai người đi giám sát ở bến xe, tuyệt đối sẽ không xảy ra bất kỳ sai sót gì.”
“Được, vậy ngày mai em sẽ đợi tin tốt từ các anh.”
Mạc Hân Hy ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, bây giờ có lẽ đã khoảng sáu giờ chiều.
“Lý Duy Lộc à, đã có ai tới trường mẫu giáo đón Minh Húc và Vũ Tuệ chưa?”
“Yên tâm đi, chị dâu đã đặc biệt tới Hà Thành để chăm sóc cho lũ nhỏ rồi.”
“Chị dâu tới rồi sao, tới khi nào vậy? Sao em lại không biết gì cả!”
Vợ chồng Lý Duy Phúc có ơn cứu mạng đối với mẹ con Mạc Hân Hy. Năm đó, Minh Húc và Vũ Tuệ cần tiền gấp để được điều trị trong phòng chăm sóc đặc biệt. Hai vợ chồng họ không nói lời nào, lấy ra toàn bộ số tiền tích cóp bao năm cho cô. Mấy năm nay, họ cũng luôn chăm sóc Vũ Tuệ và Minh Húc như con ruột của mình. Ân tình sâu nặng này, Mạc Hân Hy cả đời này sẽ không bao giờ quên.
“Thanh Vy ra nước ngoài rồi, chị dâu ở nhà một mình rảnh rỗi không có việc gì làm. Nghe nói em muốn tới nhà họ Lục để chăm sóc Tư Nhã, chị ấy sợ Minh Húc và Vũ Tuệ không có người trông nom, vậy nên đã chủ động tới đây. Em cứ yên tâm tới nhà họ Lục đi.”
Thanh Vy là con gái của Lý Duy Phúc, năm nay thi đỗ vào một ngôi trường đại học ở nước ngoài, tới tháng ba sẽ ra nước ngoài.
“Anh hãy nói với chị dâu, khi nào có thời gian rảnh em sẽ tới thăm