“Ở Bệnh viện nhân dân số một, em trước tiên đừng nói cho người trong nhà biết, mấy ngày tới bọn trẻ Minh Húc làm phiêm vợ chồng các em rồi” Lục Khải Vũ nói ngắn gọn cho anh ta về những gì đã xảy ra qua điện thoại.
€ó điều lại che giấu chuyện Long Thiên trúng độc.
“Vâng ạ, anh, anh yên tâm đi, em nhất định sẽ chăm sóc bọn trẻ Minh Húc thật cẩn thận, chúc mừng các anh nhé, trời xanh không phụ người có lòng, Long Thiên và Long Bách rốt cuộc cũng chấp nhận lấy các anh rồi”
Tự đáy lòng anh cảm thấy vui mừng cho anh trai “Ù!” Lục Khải Vũ không có gì nữa, cúp điện thoại đi.
Đã ba giờ sáng rồi, anh ngồi trên hành lang trong bệnh viện, mỏi mệt nhắm hai mắt lại Trong đầu không tự giác hiện ra hình ảnh lần đầu tiên nhìn thấy Mạc Hân Hy.
Khi đó, anh vẫn không biết cô chính là cô nữ sinh năm đó kia.
Còn cho rãng cô là vì Khải Dã mới cố ý tới nhà họ Lục làm đầu bếp bánh ngọt.
Không biết Hân Hy khi đó thấy bản thân là loại tâm tình như thế nào?
Nghĩ đến đây, khoé miệng Lục Khải Vũ không tự chủ nhếch lên một nụ cười hạnh phúc.
€ó đôi khi duyên phận thực sự là một điều tuyệt vời.
Sáng sớm, không đến sáu giờ, Lục Khải Dã rời giường chuẩn bị lái xe đến khu chung cư Ánh Sao chăm sóc các cháu trai, cháu gái của mình.
Bọn họ hiện tại vẫn còn sống trong căn hộ có hai phòng ngủ nhỏ của Lục Khải Vũ gần đại học Bắc Đại.
Bố mẹ Lưu Cửu Nhạ sợ ảnh hưởng đến tình cảm của đôi vợ chồng mới cưới bọn họ, sau khi xuất viện sau, họ đã thuê một căn hộ một phòng ngủ ở một khu chung cư cách đó không xa.
Hiện tại, anh và Lưu Cửu Nhạ mỗi người ở một căn phòng.
Vì sợ đánh thức Lưu Cửu Nhạ, anh tay chân nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, chuẩn bị lặng lẽ đi ra ngoài.
Nhưng, Lưu Cửu Nhạ lại vừa đúng lúc từ nhà vệ sinh đi ra.
“Sớm như vậy mà anh đi đâu thế? Chẳng lẽ là chỗ Mộng Mịch đó xảy ra chuyện gì hay sao?” Mộng Mịch mà Lưu Cửu Nhạ nhắc tới chính là nữ minh tinh hết thời, mất kiểm soát cơ thể sau khi sinh con.
Lục Khải Dã sửng sốt một chút: “Không phải, chị dâu của anh bị thương,