Lời nói của anh ta khiến Lý Minh ngơ người: “Bố ruột của Mộc Tháp chính là cậu Long Anh Vũ”
“Long Anh Vũ ư! Mẹ nó! Đường đường là người của nhà họ Mộ mà làm chuyện mất mặt thế kia à, dám đoạt cháu của tôi, anh ta ở đâu, tôi phải tìm anh ta tính sổl” Bố Lục giận mặt đỏ tía tai, xăn tay áo lên.
Hai vợ chồng của Lý Minh cũng ngơ ngác, đây là chuyện gì thế?
“Đúng đấy, quá không biết xấu hổ rồi.
Mộc Tháp là con cháu của nhà họ Lục chúng ta đấy.
Này Khải Dã, chuẩn bị xe đi, chúng ta phải đi gặp anh ta nói chuyện cho ra lẽ” Mẹ Lục và bà cụ Lục cũng tức giận không kém.
Đầu năm nay, gặp qua người ham tiền, gặp qua người vì phụ nữ hay quyền lực mà lừa đảo người khác nhưng lần đầu tiên nghe nói có người nhận con người khác làm con mình.
Lục Khải Dã cực kì tức giận, từ lúc nào mà cháu của nhà họ Lục lại trở thành con trai của Long Anh Vũ chứ.
Nếu để cho anh hai và chị dâu biết được, chắc chẳn họ sẽ tức hộc máu.
Mấy người lớn trong nhà bị cơn tức làm mờ lí trí, ngược lại, Long Thiên và Mạc Minh Húc lại rất tỉnh táo.
Bọn họ chia ra một người giữ chặt bố Lục, một người giữ chặt Lục Khải Dã.
“Ông ơi, dì Triệu Hồng còn chưa nói địa chỉ hiện tại của Mộc Tháp cho chúng ta biết thì sao chúng ta có thể đi tìm?” Giọng nói non nớt của Mạc Minh Húc vang lên làm mấy người lớn đang điên tiết đã bình tĩnh trở lại.
Bố Lục nhìn về phía hai vợ chồng: “Hai người nhìn thấy Mộc Tháp ở chỗ nào?”
Hai vợ chồng Lý Minh vẫn còn choáng váng nhưng có thể trả lời câu hỏi.
“Này, mọi người có ý gì hả? Chúng tôi nhìn bản báo cáo kết quả xét nghiệm chứng minh Mộc Tháp là con trai của cậu Long Anh Vũ đấy!” Lý Minh lựa lời mà cẩn thận nói chuyện.
“Bản báo cáo? Bản báo cáo gì?” Nhóm người nhà họ Lục nhíu mày.
“Là cậu Long Anh Vũ và Mộc Tháp nhà chúng tôi đến cơ quan tối cao Hà Thành làm bản báo