Một tiết học vất vả trôi qua cuối cùng cũng tan học, Mạc Vũ Lý nhìn chằm chằm vào các cô bé Vũ Tuệ và Mộc Lam.
Ba cô bé vừa định lôi kéo tay nhỏ chuẩn bị đi toilet, ở trên hành lang trong trường học, bị Mạc Vũ Lý cản lại.
Cậu nghiêng người dựa vào lan can trên hành lang, thảnh thơi lắc lắc cái tóc của mình, sau đó ánh mắt quyến rũ nhìn về phía ba cô bé: “Các em gái xinh đẹp, anh mời bọn em ăn sô cô la được chứ?”
Nói xong, cậu móc từ trong túi ra, sáng sớm hôm nay đã cố ý đi mua sô cô la sữa đắt nhất ở siêu thị.
Sau đó, rất có lòng đi tới trước mặt của ba cô bé: “Anh đã ăn thử rồi, đây là loại sô cô la ngon nhất đó.”
Vũ Tuệ nhìn sô cô la được đưa tới, đúng là nhãn hiệu ngày thường cô bé thích ăn nhất, nhịn không được nuốt nước miếng.
“Em gái xinh đẹp này, cầm lấy, đây là anh cố ý mua tới để tặng cho bọn em đó.
Không biết tại sao, lúc anh nhìn thấy ba đứa bọn em liền cảm thấy vô cùng thân thiết, rất muốn được chơi chung với bọn em đó!”
Một lần nữa cậu lại đem sô cô la trong tay đưa tới trước mặt ba cô bé.
Cậu nhìn ra được, em gái nhỏ bụ bẫãm vẫn luôn nuốt nước miếng, chắc chắn sẽ nhịn không được mà nhận lấy.
Cậu vẫn luôn luôn tự tin đối với sức hấp dẫn của chính mình.
Có điều, ba cô bé xinh đẹp trước mặt còn chưa có duỗi tay! Đột nhiên ở một bên có một bàn tay béo múp nhanh nhẹn vươn ra, trong nháy mắt liền lấy đi mất ba thỏi sô cô la còn sót lại trong tay cậu.
Mạc Vũ Lý thở phì phò ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Long Bách, Mạc Minh Húc và Long Thiên vẻ mặt đắc ý nhìn cậu.
Long Bách lấy ba thỏi sô cô la trong tay chia cho Mạc Minh Húc và Long Thiên.
“Bạn học mới mời sô cô la, hai người cũng nếm