B-kun bị trẹo chân rồi.
Tình trạng còn khá là nghiêm trọng nữa.
A-kun đau lòng muốn chết.
A-kun chủ động chăm sóc cho B-kun.
A-kun còn phát hiện B-kun ở trọ một mình.
A-kun nói cho cha mẹ chuyện này.
Càng nói càng thấy đau lòng cho B-kun.
Nằm trên giường A-kun đột nhiên nghi ngờ bản thân sao lại cảm thấy đau lòng cho người mà hồi trước mình rất ghét cơ chứ.
Nghĩ rồi nghĩ A-kun lại nghĩ tới sao trước kia mình lại ghét B-kun đến vậy.
Hồi Cấp 2 A-kun chưa quen B-kun.
Thành tích của B-kun vẫn luôn đứng đầu khối.
Cha mẹ A-kun tuy cũng chẳng biết B-kun, nhưng ngày nào cũng so sánh cậu với B-kun.
B-kun giỏi thế nào, A-kun kém ra sao.
Vì thế A-kun bắt đầu ghét B-kun.