Ninh Thành ngày 1 tháng 5, thời tiết chút không ổn định.
Sau mấy ngày liên tục đổ mưa, rốt cuộc thì cũng trời quan mây tạnh, ánh mặt trời xuyên qua tán lá sum sê soi xuống mặt đất.
Giáo viên lớp 10-1 và lớp 10-2 của khối mười trường chuyên THPT hợp ý với nhau, hẹn chơi một trận bóng rổ.
Người xem đứng đầy hai bên sân.
Văn Diên lôi kéo bạn tốt Thời Nhiễm đi đến dưới bóng cây, mắt cô chung thủy nhìn chằm chằm sân bóng rổ, chán ghét nói: “Trận đấu có công bằng đâu, thành viên số lượng thì ngang nhau, nhưng bên lớp 10-1 lại có năm Alpha vượt trội như vậy, khó coi hết sức.”
Alpha của lớp 10-1 gắt gao áp chế Alpha bên lớp 10-2, chỉ có Giang Hoài Vũ là một Beta gắng gượng vượt qua lớp lớp vòng vây.
“Đúng vậy, đúng vậy.” Thời Nhiễm luôn miệng hùa theo, lấy khăn giấy ướt đưa cho Văn Diên, “Chim nhỏ, gen của cậu kiểm tra có kết quả gì chưa?”
Còn hơn hai tháng nữa là kết thúc, phần lớn học sinh đã phân hóa hết rồi. Lớp 10-2 còn mỗi Văn Diên chậm chạp không chút động tĩnh, giáo viên chủ nhiệm đề nghị cô đi kiểm tra, vì thế cuối tuần cô đi bệnh viện làm kiểm tra sức khoẻ thuận tiện làm kiểm tra gen.
Đem khăn ướt đắp lên cổ, Văn Diên đưa đầu nhìn Thời Nhiễm nghe răng cười: “70% là Beta nha ~”
“Làm Beta vui vẻ như thế sao?” Thời Nhiễm không thể hiểu được, “Phương diện và năng lực của Beta đều rất bình thường mà.”. truyện teen hay
Văn Diên không cho là đúng: “Mình cảm thấy bình thường rất tốt.”
Thời Nhiễm nghiêng nghiêng đầu nhìn Văn Diên.
Văn Diên ngày thường rất được, đường nét ngũ quan tươi sáng, làn da trắng lạnh, mũi cao, mí mắt mỏng, đồng tử màu đen thuần túy, khi nhìn vào đôi mắt ấy phản phất một sự lãnh đạm xa cách.
“Nếu cậu phân hóa thành Omega, khẳng định có thể đánh bại Quý Tinh Dao đó.”
Khoảng thời gian trước, đám học sinh âm thầm bình chọn tân hoa hậu giảng đường, vốn là Thời Nhiễm và Quý Tinh Dao đều là người ở vạch xuất phát, không phân cao thấp, nhưng Thời Nhiễm phân hóa thành Alpha, Quý Tinh Dao phân hóa thành Omega, vì thế danh hiệu hoa hậu giảng đường tất nhiên rơi xuống đầu Quý Tinh Dao.
“Không cần.” Văn Diên liếc Thời Nhiễm một cái, “Mình cũng không muốn trải qua kỳ phát tình.”
“Cũng phải.” Thời Nhiễm nhún vai, “Nghe nói Omega phát tình cực kỳ khó chịu luôn.”
Văn Diên một lần nữa đem tầm mắt nhìn xuống sân bóng rổ, nói: “Tuy rằng Beta rất bình thường, nhưng sẽ không chịu ảnh hưởng của tin tức tố, rất an toàn, hơn nữa, cũng giống như cậu ấy.”
“Cậu nói Giang Hoài Vũ hả?” Thời Nhiễm nhìn theo tầm mắt của cô. “Cậu thật sự thích cậu ấy à?”
“Ừm.” Văn Diên nghiêng người dựa sát vào Thời Nhiễm nhỏ giọng nói, “Mình chuẩn bị chờ trận bóng rổ kết thúc sẽ đến tỏ tình với cậu ấy.”
Có người ném bóng rổ 3 điểm, xung quanh vang lên tiếng hét có đê-xi-ben cao chói tai.
“Cái gì?” Thời Nhiễm tưởng bản thân nghe nhầm, “Cậu định ở trước mặt Giang Hoài Vũ ——“
Văn Diên che miệng Thời Nhiễm, vẻ mặt khẩn trương mà nhìn bốn phía, phần lớn người đều chú ý về sân bóng, số ít người đắm chìm vào nhóm nhỏ của chính mình.
Một chút áp lực còn chưa kịp hạ xuống hết lại lần nữa dâng lên, Văn Diên chạm đến ánh mắt của nữ sinh cách mình vài bước.
—— Chử Y Hàm ——
Ba chữ này lập tức hiện ra trong đầu Văn Diên.
Tuy không phải một lớp, cũng chưa từng nói quá một câu, nhưng Văn Diên biết cô ấy, đại khái là cả trường đều biết cô ấy.
Trên bức tường vinh dự ở dưới lầu, tên người này lặp lại tần suất cực cao, có thể xếp thành một vòng.
Họ đưa mắt nhìn nhau, Chử Y Hàm mặt không chút thay đổi mà đi qua các cô, Văn Diên rũ mắt không nhìn người này, buông lỏng tay che miệng Thời Nhiễm.
“Cậu muốn bịt chết mình hả?” Thời Nhiễm hở hổn hển, ánh mắt nhìn bóng lưng Chử Y Hàm, “Đó không phải tiểu học thần của 10-1 sao? Cậu ấy không nghe thấy đúng không?”
Văn Diên lắc đầu: “Không biết.”
Cái liếc mắt khi nảy của Chử Y Hàm quá mức bình tĩnh lại đặc biệt ngắn ngủi, giống như là trong lúc lơ đãng nhìn thoáng qua. Cô không biết Chử Y Hàm từ đầu ở đó hay vừa vặn đi ngang qua, cũng không biết Chử Y Hàm có nghe thấy mình cùng Thời Nhiễm nói chuyện không.
“Chắc là không có nghe thấy.” Thời Nhiễm đặt tay lên vai Văn Diên trấn an “Nghe thấy được cũng không có gì đâu, thiên tài ưu tú giống như cậu ấy chính là nhân vật không có ham muốn trần tục, không có hứng thú bát quái đâu.”
“Tốt nhất là không có nghe thấy.” Văn Diên tức giận mà đánh Thời Nhiễm, “Đều tại cậu hết!”
Tự biết mình đuối lý, Thời Nhiễm liên tục giải thích cho đến khi Văn Diên hết giận, nói tránh đi: “Lần trước nghe một Omega bên lớp 10-3 nói ngửi thấy tin tức tố của tiểu học thần đó, mùi rất dễ ngửi ~”
“Là mùi gì?” Văn Diên không có phân hóa, không nghe được tin tức tố.
“Không biết.”
“……”
Đối diện với vẻ mặt không nói nên lời của Văn Diên, Thời Nhiễm tỏ vẻ bản thân rất vô tội: “Cậu ấy không nói gì, chỉ bảo dễ ngửi thôi.”
Văn Diên lười phản ứng, đưa mắt nhìn xuống sân bóng, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng của Chử Y Hàm, vô thức bị hấp dẫn.
Người nọ đứng ở sát mép bóng râm, cúi đầu không biết đang nhìn cái gì. Ánh mặt trời vàng óng chiếu trên mặt đất đúng lúc đem cô ấy với các nữ sinh đang trò chuyện vui vẻ xung quanh tách ra, giống như phân cách giữa khung cảnh bên ngoài náo nhiệt và bên trong cô độc.
Tiếng còi chợt vang lên, nửa trận đấu đã xong, điểm số không được tốt lắm. Nam sinh 10-2 vịn đầu gối thở phì phò, sắc mặt thật sự không tốt, nhất là Giang Hoài Vũ.
Văn Diên muốn rút lui: “Tình huống này có phải không thích hợp tỏ tình không?”
“Chơi bóng không được như ý muốn thì được dịp tình trường đắc ý thôi!” Thời Nhiễm chỉ cho cô vài chiêu, “Cậu đi mua cho cậu ấy chai nước, chờ trận đấu kết thúc đưa nước cho cậu ấy lại an ủi cổ vũ cậu ấy sau đó thuận thế bắt lấy cậu ấy luôn!”
Bởi vì hoạt động thi đấu bóng rổ, giáo viên cũng không quản học sinh của mình trong giờ học đi mua đồ, Văn Diên nghĩ nghĩ cảm thấy biện pháp này khả thi: “Đi thôi.”
“Mình muốn đi WC.” Thời Nhiễm ôm bụng, “Một mình cậu đi đi, tiện thể giúp mình mua dán cách trở* nha.”
“Được.”
Sau khi đi đến căn tin, Văn Diên cầm một chai nước cùng một miếng dán cách trở, đi nhanh đến quầy tính tiền, cô nhìn nhìn cừu nhỏ mềm mại manh manh trên miếng dán cách trở.
Trên kệ hình như còn một cái có hoa văn hình mèo ragdoll.
Tuần trước gia đình Thời Nhiễm mới mua con mèo ragdoll.
Văn Diên lại quay trở lại.
Trước kệ hàng, Chử Y Hàm đang cầm miếng dán cản trở họa tiết mèo ragdoll cuối cùng.
Có lẽ ánh mắt của Văn Diên quá mức trực tiếp. Chử Y Hàm nghiêng người đưa mắt nhìn qua, hai người đối mặt, liếc mắt nhìn nhau.
Văn Diên lần đầu tiên nhìn rõ bộ dạng của Chử Y Hàm, không phải như vừa nảy thoáng nhìn trên sân bóng rổ, cũng không phải ảnh chụp trên tường vinh dự được lát gạch men.
Chử Y Hàm đường nét khuôn mặt phi thường ôn hòa, làn da trắng trẻo sạch sẽ, ngũ quan tinh xảo xinh xắn, là khuôn mặt điển hình khiến người ta nổi lên ý muốn bảo vệ.
Nhất là ánh mắt kia, hình dạng vô cùng xinh đẹp, đồng tử màu sắc nhạt, giống như hổ phách phát sáng, dịu dàng trong suốt.
Chử Y Hàm rời tầm mắt, đảo qua chai nước trên tay Văn Diên, dừng lại trên tay phải đang cầm miếng dán cách trở.
Ánh mắt này, nói không chừng đối phương thích miếng dán trong tay của mình.
“Cậu ơi.” Văn Diên thăm dò hỏi, “Có thể đổi với mình cái này không?”
“Được.” Chử Y Hàm rất sảng khoái đáp lời.
Văn Diên nhìn cô ấy duỗi tay, mắt sáng rực lên.
Miếng dán cách trở được kẹp giữa ngón trỏ và nhón giữa, ngón tay trắng nõn thon dài, giống như sợi hành, nhìn rất đẹp.
Văn Diên là một người cuồng tay, cô đối với Giang Hoài Vũ có hảo cảm cũng là bởi vì Giang Hoài Vũ có một đôi tay rất đẹp.
Liếc mắt thưởng thức, Văn Diên nhận lấy miếng dán cách trở: “Cảm ơn.”
Chử Y Hàm: “Không cần khách khí.”
Trao đổi xong, Văn Diên nhẹ nhàng bước đến quầy thu ngân trả tiền, cô quay đầu lại nhìn, Chử Y Hàm còn ở ngay đó, cúi đầu giống như đang nhìn hoa văn trên miếng dán cách trở.
Từ căn tin bước ra, Văn Diên không quay về sân bóng rổ mà đi WC của sân vận động tìm Thời Nhiễm.
Trường chuyên THPT là trường học mô hình hỗn hợp, WC phân chia kỹ càng, không chỉ phân nam nữ mà còn phân ABO, vì tiết kiệm không gian nên WC nam nữ được đặt so
le mỗi tầng lầu. Nhà vệ sinh nữ ở tầng hai của sân vận động.
Văn Diên lên lầu hai đi ngang qua hai cô gái đang đi xuống.
Một cô gái đang chỉnh lại tóc mái nói: “Ây, vừa mắt đó.” Nữ sinh kia trêu trọc, “Vừa mắt thì theo đuổi, phóng ra tin tức tố của cậu làm cho cậu ấy điên cuồng.”
Văn Diên quay đầu nhìn hai nữ sinh, thoáng thấy Chử Y Hàm ở lầu một chuẩn bị đi lên.
Rốt cuộc Chử Y Hàm có nghe thấy mình và Thời Nhiễm nói chuyện không?
Không muốn nghĩ nữa, Văn Diên thu hồi tầm mắt, đi đến cửa WC Alpha, hỏi một câu với bên trong: “Thời Nhiễm? Cậu có ở trong đó không?”
Gọi một tiếng nữa, vẫn là không ai trả lời, đoán chừng là không có.
Nghĩ đến sân vận động đông nghịch người, Văn Diên có chút hối hận vì không mang theo điện thoại, muốn tìm người cũng cực khổ.
Mới vừa quay lại, Văn Diên đụng phải Chử Y Hàm đang muốn tiến về nhà vệ sinh Omega.
“Thật xin lỗi.”
Hai giọng nói vang lên cùng lúc, Văn Diên hồi thần: “Là mình đi nhanh quá.”
Chử Y Hàm mày nhăn lại, rất nhanh lại thả lỏng, cô ấy nhấp môi, không nói chuyện.
Hình như là không thoải mái, không biết có phải bị đụng mạnh quá hay không, Văn Diên thu lại ý cười: “Cậu không sao đó chứ?”
“Không có gì đâu.”
Giọng nói Chử Y Hàm vang lên có chút kỳ quái.
Chưa kịp ngẫm nghĩ, tiếng hoan hô ồn ào xa xa truyền đến, Văn Diên đưa tay nhìn đồng hồ.
Trận bóng rổ kết thúc nhanh quá, cô phải mau trở về.
Nhưng mới bước một bước, cổ tay nóng lên, Văn Diên hơi hơi mở to mắt thấy Chử Y Hàm giữ chặt tay mình: “?”
Rất nhanh, Văn Diên đã nhận ra điều không thích hợp, tay của Chử Y Hàm rất nóng, cô không xác định hỏi: “Cậu sẽ không phải là…”
Chử Y Hàm ngẩng đầu một chút, sắc mặt đỏ hồng giống như trái táo chín, môi dưới bị cắn không một chút huyết sắc, đuôi mắt phiếm hồng, ánh mắt mơ màng.
Văn Diên giật mình, khẳng định suy đoán của chính mình, đúng là kỳ phát tình.
Cảm giác nóng bỏng không còn nữa.
Chử Y Hàm buông lỏng tay ra, năn nỉ nói: "Cậu có thể mượn giúp mình thuốc ức chế không?”
Văn Diên biết giọng nói của Chử Y Hàm kỳ quái ở chỗ nào rồi.
Omega trong kỳ phát tình, giọng nói như kéo dài ngọt ngấy, lại mềm mại như kẹo đường, có chút làm người ta choáng váng.
May mà cô không phân hóa mới có thể không bị ảnh hưởng.
“Được, cậu chờ mình một chút.” Văn Diên đi hai bước lại lo lắng trở về, giúp Chử Y Hàm vào WC, đưa nắm tay cửa lạnh băng cho cô ấy, dặn dò nói, “Giữ cửa luôn khóa, ở đây chờ mình.”
Xác định Chử Y Hàm khóa kỹ cửa, Văn Diên mới chạy ra ngoài.
Tới chỗ dì lao công mượn thuốc ức chế Omega, Văn Diên bước thanh trở về WC, gõ gõ cửa: “Mở cửa, là mình nè.”
Cửa mở ra kêu vang một tiếng.
Văn Diên nghiêng người đi vào: “Cậu tự làm nha?”
Chưa dứt lời, Chử Y Hàm nhào vào trong ngực Văn Diên.
Nhìn thấy bộ dạng mềm nhũn của người này, Văn Diên đưa tay khóa cửa, bất đắc dĩ nói: “Quên đi, vẫn là để mình giúp cậu.”
Một lát sau, Văn Diên vô cùng hối hận với quyết định này của mình.
Tuy rằng khóa sinh lý ở trường có dạy sử dụng thuốc ức chế thế nào, nhưng cô là Beta, trước giờ chưa từng dùng qua, không quen tay, hơn nữa Chử Y Hàm trong cơ thể chịu ảnh hưởng khát khao tình dục, luôn quấn lấy người cô, cô căn bản không tìm thấy cơ hội thích hợp để tiêm vào.
Bên cổ đột nhiên ẩm ướt, môi lưỡi ướt át của cô gái lướt qua, Văn Diên da đầu tê dại.
“Đừng liếm nơi đó!”
Cố hết sức đẩy người ra, thuốc ức chế trên tay rơi xuống dấy, lăn đến trước cửa.
Văn Diên đối mặt với đôi mắt ngập nước của Chử Y Hàm, cơn tức tiêu tan một nữa, cô thở dài nhận mệnh, xoay người nhặt thuốc ức chế lên.
Đứng dậy ngay thẳng, Chử Y Hàm bò đến phía sau cô, Văn Diên sợ cô ấy liếm vội vàng mở miệng: “Cậu ngoan một chút, tiêm cho cậu xong mình còn phải đi tỏ tình mà.”
Chử Y Hàm dừng lại một chút, Văn Diên nghĩ cuối cùng cô ấy cũng an phận.
Giây tiếp theo, Văn Diên phát hiện Chử Y Hàm không phải an phận mà càng quá phận. Chử Y Hàm trực tiếp cắn vào sau gáy cô!
Cổ họng Văn Diên không khống chế được gào thét.
Kỳ phát tình của Omega thật sự quá là đáng sợ!
Tranh thủ thôi!
Văn Diên hung hăng chịu đau tiêm chuẩn sát thuốc ức chế vào cổ tay Chử Y Hàm.
Chử Y Hàm cắn cô quá mạnh.
Trong nháy mắt cảm giác đau đớn ở nơi bị cắn theo máu và kinh lạc lan ra khắp cơ thể.
Văn Diên đau đến mức nước mắt rơi lạch cạch, cô cảm thấy giác như bị Chử Y Hàm cắn chết.
Không chỉ có đau còn nóng rát. Như là bị ném vào trong lò luyện, làn da bị xé rách, sức lực toàn thân xói mòn.
Trong lúc hoảng sợ Văn Diên ngã vào cái ôm mềm mại.
Có người nói nhỏ bên tai, nói gì đó Văn Diên nghe không rõ, ý thức cô trở nên mơ hồ.
Trước khi mất ý thức, Văn Diên ngửi được mùi thơm từ bốn phía khắp cơ thể, giống như không khí sau trận mưa ẩm ướt, mùi cỏ xanh tươi mát bao bọc lấy mùi hoa thơm ngào ngạt.
Như băng đá ngày hè, lò sưởi ngày đông, làm cho người ta thấy vô cùng thoải mái.
_______________________________
Tác giả có điều muốn nói: Ngao, vẫy vẫy tay, có ai không?
Điều chỉnh lại văn, nguyên bản hai vị nữ chính tình cảm chậm nhiệt, không thể nhanh như thế yêu nhau, cùng một chỗ, vì yêu vỗ tay**
Thời gian cập nhật mỗi tối chín giờ không gặp không về.
Có việc hoặc khi phải điều chỉnh số lượng từ để lọt bảng V sẽ xin phép.
Tiếp theo chuyên mục sách dự thu《 Người Tình Hai Mặt 》Lưu lại đi không thì lạc mất ~
_
______________________________
* Miếng dán cách trở, thật ra mình thấy nhà dịch khác dùng là cách trở thiếp. Nguyên văn là 阻隔贴 - Trở Cách Thiếp. Thiếp ở đây có nghĩ là dán. Nó dùng để ngăn tin tức bị lộ ra ngoài. Mình vì muốn truyện mình edit nó thuần việt một tẹo nên dùng miếng dán cách trở, mình đắn đo khá nhiều với từ này, không biết có nên dùng như thế hay không. Nhưng cuối cùng vẫn quyết định dùng, có điều nó nghe không hay như cách trở thiếp nhỉ.
** Vì yêu vỗ tay, nguyên văn là 为爱鼓掌. Nó có nghĩa là have s*x đó.
Truyện convert hay :
Chí Tôn Tu La