Câu hỏi này làm Diệp Thiếu Dương rất bất ngờ, cậu hiện tại chỉ mới chơi tốt [Thống trị vực sâu], [Ảo thuật sư] và [Nữ thần Băng Sương], dù cho cậu chủ động nói "Tui muốn đi đánh chuyên nghiệp" cũng sẽ không ai tin.
Thậm chí người nghe sẽ chỉ cảm thấy cậu trẻ tuổi ngông cuồng, không biết trời cao đất rộng.
Cho nên, Diệp Thiếu Dương trừ lúc đàm phán với đài Kình Ngư khăng khăng đem vào cái điều kiện có liên quan đến tuyển thủ nhà nghề ra thì không có nói với ai khác-------------- cậu muốn đi thi đấu chuyên nghiệp.
Bởi vì với thực lực hiện tại, chưa đủ, nói nhiều cũng vô ích.
Kế hoạch ban đầu của cậu là lấy một vài No.1 toàn quốc, mở rộng bể tướng, chân chính trở thành vị vua ở nhân gian sau đó mới đi tiếp xúc với chiến đội, lúc đó sẽ không còn là "ăn nói ngông cuồng".
Không nghĩ tới ông chủ lại chủ động hỏi trước. Diệp Thiếu Dương chưa vội trả lời cụ thể, hỏi ngược lại: "Anh cảm thấy tui có thể?"
Trì Sóc nói: "Theo tôi quan sát được, thao tác cùng với giác quan của cậu rất tốt, những điều kiện khác có đạt chuẩn hay không vẫn cần kiếm tra sát hạch."
Không phải cứ chơi game giỏi là có thể đi đánh chuyên nghiệp, tuyển thủ thực sự cần trải qua nhiều bài kiểm tra tương quan.
Diệp Thiếu Dương hiếu kỳ nói: "Anh là người trong giới sao?"
Cậu sớm đã hiếu kỳ thân phận thật sự của vị fan đại lão này, lúc đầu chỉ nghĩ là đối phương yêu thích chơi game lại dư tiền, nhưng hôm nay gặp mặt, Diệp Thiếu Dương phát hiện những lý giải cụ thể của đại lão, cùng với phần giới thiệu về Kinh Trập, Hỏa Văn ban nãy, có vẻ không giống là người bên ngoài.
Trì Sóc trầm mặc chốc lát, nghiêm túc nói: "Cậu đoán đúng, tôi là huấn luyện viên của một nhánh chiến đội. Nếu cậu có chủ ý, tôi có thể giúp đỡ."
Nói là huấn luyện viên cũng không phải cố ý lừa gạt Tiểu Bạch, mà là vì thân phận huấn luyện viên có thể dễ dàng khiến người ta bỏ xuống cảnh giác. Bởi lẽ phần lớn chiến đội khi ký kết với tuyển thủ đều rất xem trọng ý kiến của huấn luyện viên. Có rất nhiều huấn luyện viên cũng sẽ theo lẽ đó mà đến nhân gian tìm kiếm mầm non ưu tú, mang về bồi dưỡng.
Quả nhiên, nghe được thông tin này, ánh mắt của Tiểu Bạch lập tức trở nên cung kính: "Chào ngài, ngài làm sao chú ý đến tui? Tui cũng chỉ mới livestream được một tuần."
Trì Sóc giải thích: "Lúc cậu thăng cấp vương giả, trận quyết đấu với A Ngư ca đó tôi có xem video, rất nhiều tuyển thủ đều biết đến. Trận đấu đó cậu chỉ huy rất tốt, vậy nên mới chú ý phòng phát sóng của cậu."
Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Thì ra là vậy."
Thực sự cảm kích quân đội bạn A Ngư ca.
A Ngư ca công khai mắng tuyển thủ chuyên nghiệp đã lâu, thanh danh khẳng định rất xấu. Thời điểm đụng độ đó, cậu chỉ muốn nhanh chóng đánh tới vương giả, nên mới chỉ huy đồng đội ngược gió trở mình, không nghĩ tới một trận đấu đơn giản thế mà được lưu lại, thậm chí còn truyền bá trong vòng tuyển thủ.
Nếu như vậy, hẳn đã có không ít huấn luyện viên chú ý đến cậu.
Ông chủ là người hành động nhanh nhất, đã tới giai đoạn lén lút gặp mặt.
Diệp Thiếu Dương hỏi: "Vậy nên ngài tặng tui nhiều quà, PK với tui, rồi hẹn gặp tui, chính là để xác nhận xem tui có thích hợp với thi đấu chuyên nghiệp hay không?"
Trì Sóc thản nhiên thừa nhận: "Không sai."
Diệp Thiếu Dương lúc này triệt để buông xuống cảnh giác.
Huấn luyện viên đi tìm người có thiên phú, tự mình tiếp xúc, đây là tình huống rất bình thường.Nếu đối phương đã thẳng thắn thừa nhận, Diệp Thiếu Dương cũng không cần giấu diếm: "Tui đã 21 tuổi, nếu chuyển qua thi đấu chuyên nghiệp, ngài cảm thấy có kịp không?"
Trì Sóc có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Tiểu Bạch.
Ánh mắt nam sinh rất thẳng thắn, thanh âm trẻ trung, căn bản không có âm sắc trầm của Alpha, Trì Sóc còn tưởng rằng Tiểu Bạch chỉ mới khoảng 18 tuổi, vừa phân hóa xong, không ngờ đã 21 tuổi.
21 tuổi mới tiếp xúc E-sports, quả thật có chút trễ.
Phần lớn mọi người đều bắt đầu huấn luyện từ độ mười mấy, đến 21 tuổi đã là chủ lực ở các chiến đội lớn.
Nhưng, cũng không phải không thể.
Đánh giá một tuyển thủ chuyên nghiệp, không thể chỉ dựa vào tuổi tác.
Trì Sóc nhìn về phía cậu, ngữ khí ôn hòa: "Chỉ cần nguyện ý, 21 tuổi vẫn kịp."
Nhận được câu trả lời hợp ý, Diệp Thiếu Dương không khỏi nở nụ cười: "Vậy à?"
Trì Sóc nói: "Thi đấu chuyên nghiệp chủ yếu dựa vào thiên phú năng lực, có người đánh nhiều năm, biểu hiện vẫn không cải thiện. Cũng có người, vừa ra mắt năm đầu đã cầm lấy FMVP."
Diệp Thiếu Dương gật đầu tán đồng: "Cũng đúng."
Ánh mắt Trì Sóc rất bình tĩnh, nghiêm túc nhìn vào mắt Tiểu Bạch nói: "Muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, cần phải thông qua một số kiểm tra, ví dụ như tốc độ phản ứng, thị lực, tốc độ tay, tôi có thể dẫn cậu đi kiểm tra, cậu cũng có thể biết rõ hơn khả năng của chính mình."
"Nếu như không có thiên phú trở thành tuyển thủ, cậu vẫn có thể tiếp tục làm streamer. Với phong cách này của cậu, nhất định có thể trở thành đỉnh lưu trong giới streamer."
"Nhưng nếu như, cậu có thiên phú..."
"Cậu có thể có thêm một lựa chọn, thử đến cảm nhận sân khấu phía xa kia."
Trì Sóc quay đầu, nhìn về phía sân khấu chính giữa.
Diệp Thiếu Dương cũng thuận theo ánh mắt của anh nhìn qua---------
Phòng cách âm lớn ở trên sân khấu, tuyển thủ hai đội đang thực hiện những bước chuẩn bị cuối cùng.
Có người đang uống nước điều chỉnh trạng thái, có người tụ lại cùng huấn luyện viên thương thảo chiến thuật, đoạn thời gian nghỉ ngơi trước ván đấu quyết định, bọn họ cần phải tranh thú, bởi vì ván đấu sắp tới, có ý nghĩa quan trọng đối với số phận của chiến đội ở mùa giải này.
Căng thẳng, kích thích, chưa tới thời khắc cuối cùng, không ai có thể đảm bảo được kết quả.
----------- cậu yêu thích, không phải là cái sân khấu này sao?
Dù cho sống lại một lần, quyết tâm vẫn chưa từng thay đổi.
21 tuổi thì làm sao? Chỉ cần nguyện ý, tất thảy đều không muộn.
Diệp Thiếu Dương thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Trì Sóc: "Cám ơn sự tán thưởng của ngài, tui có thể đi cùng ngài kiểm tra, xem thử chính mình có thiên phú hay không. Nhưng mà có mấy việc tui cảm thấy nên nói rõ ràng trước."
Diệp Thiếu Dương dừng một chút, nghiêm túc nói: "Tui không thể chắc chắn sẽ gia nhập chiến đội của ngài."
Cậu muốn lấy cúp Vô địch Thế giới.
Nên, không chỉ chiến đội lựa chọn cậu, cậu cũng sẽ chọn ngược lại chiến đội------- cậu nhất đinh chọn một chiến đội có tiềm lực đạt Quán quân, chứ không phải tùy tiện gia nhập một chiến đội hạng 2 lãng phí thời gian.
Trì Sóc rất thưởng thức sự thẳng thắn này, gật đầu nói: "Đương nhiên, chuyện lựa chọn đội ngũ, phải là chủ ý của bản thân cậu."
Ánh đèn sân khấu lớn lại sáng lên, hình ảnh quay trở về bàn bình luận.
Bình luận viên Du Du kích động nói: "Chào mừng các bạn đã quay trở lại! Tuyển thủ song phương đã chuẩn bị kỹ càng, ván đấu quyết định sắp bắt đầu, chúng ta hãy tập trung vào màn ảnh lớn!"
Minh Vũ: "Quy tắc thi đấu dành riêng cho ván quyết định ở quý sau là thả Ban, hai đội có thể lấy tướng thuận tay nhất."
Du Du: "Chúng ta cùng mong đợi đội hình của họ-----------"
Ván quyết định thả Ban, mở khóa toàn bộ tướng, song phương 10 vị tuyển thủ đồng thời chọn tướng, hơn nữa còn có thể chọn trùng lặp. Loại thể chế thi đấu này, Diệp Thiếu Dương đã gặp qua, có lúc có hệ thống đội hình nào đó đặc biệt mạnh, xuất hiện cả tình huống song phương chọn đội hình y hệt nhau bước ra PK.
Nhưng hôm nay, Kinh Trập cùng Hỏa Văn chọn không giống nhau.
Kinh Trập lấy ra độc đội, Phương Chính Thanh cầm [Nhãn tình Xà Vương], Tạ Viễn cầm [Độc thuật sĩ]- song độc pháp sư, trong đó [Độc thuật sĩ] lên trang bị tốc đánh vật lí đi đường xạ thủ, hiệu suất đẩy trụ cũng rất cao, phối hợp cùng SP [Hắc ám tế ti] có tấm chắn hút máu, toàn bộ đội ngũ đặc biệt rất thịt, kết xuất cũng đủ mạnh, không dễ bị nhằm vào.
Chiến đội Hỏa Văn lấy ra một đội hình mà Diệp Thiếu Dương chưa thấy bao giờ------- đội trưởng Chu Chu cầm [Nữ thần Liệt Diễm], JG cầm [Cạm bẫy thợ săn], xạ thủ cầm [Chuyên gia pháo đài], Diệp Thiếu Dương tỉ mỉ nhớ lại kỹ năng của cả ba tướng, nhìn về phía Trì Sóc: "Là một trận địa sao?"
Trì Sóc thấp giọng nói: "Đúng thế. Nữ thần Liệt Diễm rải đám cháy trên mặt đất, kẻ địch trong phạm vi sẽ bị trạng thái thiêu đốt tấn công, HP sẽ bị cấu rỉa từ từ; cạm bẫy thợ săn có thể mai phục trong phạm vi lớn, khóa chặt kẻ địch bên trong bẫy; chuyên gia pháo đại ở trong vị trí bí mật bắn phá."
Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Nghĩa là kẻ địch nửa bước