Huấn luyện buổi chiều tạm dừng ở đó, tối tiếp tục với tổ hợp song phi, lần này, đội 2 theo sự sắp xếp của huấn luyện viên đổi sang hệ thống độc đội của Kinh Trập chứ không tiếp tục với hệ thống thiêu đốt của Hỏa Văn nữa.
Tuy rằng uy lực không thể nào sánh bằng Phương Chính Thanh.
Nhưng từ thông số sau trận đấu có thể thấy được, song phi có thể đánh lại độc đội, hiệu quả không tệ, chỉ cần Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương có thể kịp thời liên thủ giết Phương Chính Thanh trước.
Sau khi đánh thêm hai ván, huấn luyện viên Lâm bắt đầu phục bàn các thao tác chi tiết của cả buổi hôm nay, nhìn lại độ ăn khớp khi phối hợp giao tranh của cả hai đội, tìm ra được không ít vấn đề, hắn lần lượt giải thích tình huống của từng cá nhân.
Bận rộn tới tận 0 giờ đêm, huấn luyện viên Lâm mới thả mọi người đi ngủ, chuẩn bị cho việc tập huấn ngày mai.
Diệp Thiếu Dương đi cùng Trì Sóc trở lại phòng 301.
Hai người trên danh nghĩa là bạn cùng phòng nhưng trên thực tế, bọn họ không có ảnh hưởng gì tới nhau, mỗi người tự có phòng ngủ riêng biệt. Mỗi ngày huấn luyện xong đều rất mệt mỏi, trở về tới nơi cũng không ai còn sức lực tán gẫu, Diệp Thiếu Dương theo thói quen nói một câu "Trì đội ngủ ngon", sau đó quay người đi về phòng ngủ.
Bật đèn lên, không thấy tiểu Bạch trên ghế sofa, Diệp Thiếu Dương tìm thêm một lần, dưới gầm giường cũng không nốt. Cậu vội vàng chạy ra hỏi: "Trì đội, anh có thấy tiểu Bạch không?"
Trì Sóc đứng ngay cửa phòng ngủ, thần sắc nghiêm túc chỉ vào đầu giường.
Diệp Thiếu Dương thuận theo nhìn vào liền thấy một bé mèo Ragdoll đang dựng thẳng đuôi, nhảy disco trên giường của Trì Sóc, nhảy lên gối lăn một vòng thật thoải mái.
Giường ngủ của Trì Sóc một mảnh ngổn ngang, cứ như là có trộm vừa vào nhà.
Diệp Thiếu Dương: "..."
Trì Sóc: "..."
Diệp Thiếu Dương hướng vào phòng nói: "Tiểu Bạch, sao nhóc lại vào phòng của Trì đội, đi ra nhanh lên!"
Tiểu Bạch oan ức liếc nhìn Diệp Thiếu Dương: "Meo?"
Chỗ này không phải địa bàn của tui sao?
Nó không chịu xuống, móng vuốt víu thật chặt gối đầu của Trì Sóc, quyết không tha.
Diệp Thiếu Dương không thể làm gì khác hơn là tiến vào trong, ôm nó xuống.
Đây là lần đầu tiên Diệp Thiếu Dương đi vào phòng ngủ của Trì Sóc. Từ rèm cửa sổ cho đến ga trải giường đều là màu xám, cả căn phòng đem lại cảm giác tương đối lạnh, không có những món đồ trang trí dư thừa, sạch sẽ gọn gàng. Hương vị nhàn nhạt của trúc xanh bao quanh, cũng chính là mùi tin tức tố của Trì Sóc, rất thơm.
Diệp Thiếu Dương đi nhanh tới ôm lấy tiểu Bạch, kết quả, tiểu Bạch lại nghịch ngợm nhảy tới trên bàn, chốc lại nhảy xuống bệ cửa sổ, Diệp Thiếu Dương đuổi theo một vòng, cuối cùng bắt được nó ở góc tường.
Diệp Thiếu Dương cúi người xách lên, ôm tiểu Bạch vào lòng, vừa đi ra ngoài vừa lúng túng nói: "Trì đội, ngại quá, không nghĩ tới nó chạy vào phòng anh quậy phá, sau này anh ra ngoài chắc cần phải đóng cửa rồi..."
Tiểu Bạch mở to hai mắt, một mặt vô tội nhìn Trì Sóc.
Trì Sóc sờ sờ đầu bé mèo, hòa nhã nói: "Không sao, tôi không để ý mấy việc này."
Ngược lại nếu là mèo của người khác chạy vào quậy phá, Trì Sóc chắc chắn không chút do dự nào đuổi ra, nhưng đây là mèo của Diệp Thiếu Dương. Có lẽ bởi vì anh rất tán thưởng vị đồng đội này, cho nên, nhìn bé mèo Diệp Thiếu Dương nuôi cũng thấy thuận mắt. Con mèo nhỏ làm loạn lung tung giường ngủ của anh, thế nhưng hiếm thấy, anh lại không tức giận.
Diệp Thiếu Dương nhốt mèo vào phòng mình, cầm cây lăn lông mèo đi ra, nói: "Tiểu Bạch bình thường rụng lông nhiều, lúc nãy cọ tới cọ lui một hồi trên giường anh nhất định là để lại một đống lông, để tui giúp anh dọn dẹp."
Trì Sóc: "Không cần, tôi tự mình..."
Lời còn chưa dứt, Diệp Thiếu Dương đã rất tự nhiên đi vào phòng của Trì Sóc, sau đó vùi người dọn dẹp mớ lông mèo trên giường, còn rất tri kỷ gấp lại chăn, trải ga giường.
Trì Sóc đứng cứng ngắt ở cửa.
Xem DIệp Thiếu Dương cúi người giúp anh dọn dẹp giường ngủ, lỗ tai không khỏi nóng lên.
Không có Alpha nào sẽ sử dụng thuốc xịt ngăn chặn tin tức tố của chính mình ở ngay trong phòng ngủ của bản thân, che giấu mùi của mình với mình? Đương nhiên là không cần thiết. Cho nên trong phòng ngủ của Alpha bình thường đều có lưu lại mùi tin tức tố của bọn họ, cũng là lãnh địa riêng tư của mỗi người.
Phòng ngủ của Trì Sóc, từ trước đến giờ chưa từng có ai vào.
Mười mấy tuổi đã tới Thiên Hoàn, mấy năm qua anh đều ở phòng này, vượt qua lần phân hóa quan trọng nhất thời niên thiếu, kỳ nhạy cảm đầu tiên, cũng từng có những giấc mộng mơ hồ đánh giấu Omega.
Trong phòng ngủ, tràn ngập mùi tin tức tố của anh.
Ngày hôm nay, Diệp Thiếu Dương không chút bận tâm đi vào, giúp anh trải lại ga giường?
Vị Omega này có thể nào có một chút tự giác về bản thân không?
Trì Sóc cứng đờ, không tin nổi nhìn Diệp Thiếu Dương hoàn thành việc làm.
Một lát sau, Diệp Thiếu Dương đã dọn xong lông mèo, trải ga giường, chăn gối chỉnh tề, quay đầu lại nói: "Trì đội yên tâm, tui sẽ trông chừng tiểu Bạch cẩn thận, không để nó chạy loạn như hôm nay nữa."
Trì Sóc: "..."
Diệp Thiếu Dương thấy anh ngẩn người, không khỏi nghi hoặc gọi một tiếng: "Trì đội?"
Trì Sóc lấy lại tinh thần, thính tai ửng hồng, ho nhẹ một tiếng, nói: "Cậu, cậu về phòng trước đi."
Diệp Thiếu Dương vẫn chưa đi ra, tận tâm tận lực mà quét mắt một vòng, cảm thấy không còn lông mèo bị bỏ sót, lúc này mới đi tới trước mặt Trì Sóc, cười nói: "Được, Trì đội cũng nghỉ ngơi sớm chút. Ngủ ngon."
Diệp Thiếu Dương nghênh ngang rời đi.
Để lại một pho tượng Trì Sóc cứng đờ tại chỗ cũ.
Omega trải giường cho Alpha, loại hình ảnh này anh chỉ mới thấy trên TV, thông thường, chỉ khi đã là phu thê mới có thể làm loại việc thân mật này.
Diệp Thiếu Dương lại là như thế nào? Chạy vào phòng anh giúp dọn dẹp giường ngủ?
Trì Sóc càng nghĩ, bên tai lại càng đỏ.
Là bởi vì anh từng đánh dấu Diệp Thiếu Dương nên theo bản năng, Diệp Thiếu Dương sẽ sinh ra phản ứng ỷ lại?
Dựa vào kiến thức sinh lý lúc đi học, Omega sau khi bị đánh dấu sẽ kìm lòng không đặng mà sản sinh ra ấn tượng tốt đối với Alpha đã đánh dấu mình, đồng thời cũng yêu thích tin tức tố của vị Alpha đó.
Lúc nãy, Diệp Thiếu Dương tiến vào phòng không hề có phản ứng khó chịu nào, hiển nhiên là hài lòng với mùi tin tức tố bên trong.
Trong đầu Trì Sóc có chút rối loạn.
Anh không thể nào phán đoán được, Diệp Thiếu Dương là "không câu nệ tiểu tiết", cảm thấy chuyện này không đáng kể, hay là bởi vì đã từng bị đánh dấu qua, cho nên sinh ra cảm giác yêu thích đối với anh?
Khụ, tốt nhất là không phải yêu thích.
Mùa giải tới rất quan trọng, không thể có bất kỳ sai lầm nào, anh và Diệp Thiếu Dương còn phải phối hợp nhiều lần, nếu để tình cảm cá nhân xen lẫn vào sẽ ảnh hưởng tới phát huy, phán đoán trong thi đấu.
Trì Sóc tỉnh táo suy nghĩ một hồi, ôm tâm tình phức tạp đi vào phòng tắm.
Ở phòng ngủ cách vách, Diệp Thiếu Dương bởi vì "mèo nhà mình làm phiền người ta, nên phận con sen cần phải thanh lý lông mèo hộ", hoàn toàn không bổ não được nhiều như vậy.
Cậu thoải mái ngâm nước nóng trong phòng tắm, căn bản không hề có ý thức "Omega vào phòng ngủ của Alpha trải giường" thì có gì sai trái.
Đều là anh em với nhau, trải hộ cái giường thì có làm sao?
Ngủ cùng cũng không đáng kể.
Miếng dán ngăn chặn tin tức tố sắp dùng hết, thứ đồ này đắt hơn nhiều so với băng keo cá nhân, lại cần phải dán mỗi ngày, hôm nay sử dụng đã là miếng cuối cùng. Diệp Thiếu Dương tắm rửa xong liền đặt giao hàng, mua một lần 5 hộp, gửi tới gaming house chiến đội Thiên Hoàn.
Sáng hôm sau, Trì Sóc vừa rời giường đã thấy Diệp Thiếu Dương ôm mấy cái hộp đi vào ký túc xá, anh tưởng rằng đó là đồ cho mèo, định đi qua hỗ trợ, kết quả, vừa qua tới liền thấy năm hộp miếng ngăn chặn tin tức tố.
Trì Sóc: "... Có cần nhiều như vậy không?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Mỗi ngày một miếng, nhanh hết lắm, mua một lần vậy trữ cho tiện."
Cậu đã quen với việc mỗi ngày đều cần dán miếng ngăn chặn xong mới ra khỏi cửa được,