Trận thi đấu này kéo dài tới 4 tiếng, thời điểm kết thúc đã là 11 giờ. Quản lý Đường Xán dẫn mọi người ra xe, không trực tiếp về gaming house mà dừng lại ở một nhà hàng buffet hải sản nổi tiếng.
Lâm Phong cười nói: "Thời gian này mọi người luyện tập cực khổ, bữa khuya này tôi khao!"
Tiếng hoan hô nhiệt liệt vang lên trong xe, nhóm tuyển thủ lần lượt xuống xe, đi đến phòng đã đặt trước, kết quả, nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.
Khúc Giang lập tức vui vẻ chạy tới: "Lão Nhiếp, A Ninh!"
Tống Vũ Ninh nói: "Hôm nay coi chung kết đúng lúc mọi người tập hợp ăn uống, cũng lâu rồi không gặp mấy cậu."
Trì Sóc đi tới chào hỏi hai người, lão Nhiếp cười híp mắt nói: "Trì đội không định giới thiệu một chút sao, thành viên mới của đội í?" Trì Sóc quay lại nhìn Diệp Thiếu Dương đang ở bên cạnh, giới thiệu: "Đây là streamer Tiểu Bạch, tên thật là Diệp Thiếu Dương."
Lão Nhiếp đưa tay ra: "Chào cậu!"
Diệp Thiếu Dương cùng hai thành viên cũ bắt tay chào hỏi. Weixin sớm đã kết bạn, nhưng đây vẫn là lần đầu gặp mặt. Bọn họ đối xử với Diệp Thiếu Dương thật sự rất nhiệt tình, lúc trước còn xoát mấy vạn quà tặng cho cậu trong phòng livestream.
Hai người bọn họ sau khi giải nghệ đã rời khỏi gaming house, lão Nhiếp ở lại Đế Đô làm streamer. A Ninh muốn về quê nhà mở cửa hàng chuyên kinh doanh các sản phẩm điện tử và thiết bị chơi game, cuộc sống sau khi về hưu của họ cũng khá thú vị.
Huấn luyện viên Lâm nhìn các tuyển thủ hưng phấn vui vẻ, mỉm cười đi vào, nói: "S9 đã kết thúc, chuyện quá khứ cứ để nó qua đi, đêm nay mọi người thoải mái thả lỏng tâm tình, ăn hết mình, dù gì cũng là huấn luyện viên mời!"
Mọi người tấp nập đi lấy đồ ăn, Diệp Thiếu Dương bưng một dĩa hải sản về bàn, mang bao tay lên, vừa lột tôm vừa nói: "Tiếp đến Băng Hồn và Kinh Trập sẽ phải tham gia giải đấu Quốc tế đúng không?"
Huấn luyện viên Lâm gật đầu: "Ừa, mỗi năm Quán Quân và Á Quân khu Hoa Quốc đều phải đi."
Diệp Thiếu Dương có chút ngạc nhiên: "Mỗi khu thi đấu đều có 2 tấm vé sao?"
Huấn luyện viên Lâm nói: "Quy mô không giống nhau, tiêu chuẩn cũng sẽ không giống. Bắc Mỹ, Hoa Quốc, châu Âu, Hàn Quốc và Đông Nam Á có số lượng tuyển thủ tương đối nhiều, mỗi năm sẽ cấp cố định hai tấm vé cho hai đội tuyển. Quán Quân mùa giải trước thuộc khu thi đấu nào thì sẽ cấp cho khu đó thêm một tấm vé. Châu Phi, Mỹ La tinh có số lượng tuyển thủ tương đối ít, mỗi năm chỉ có một vé, tổng lại đã là 13. Còn 3 tấm vé sẽ thi đấu giành lấy."
Trì Sóc nghe tới đó, thấp giọng bổ sung: "Mấy vị trí ngoài ngạch đó sẽ thi đấu giành suất vào tháng 11, tất cả chiến đội thuộc các khu thi đấu khác nhau đều có quyền báo danh như nhau, cần dùng tiền để tham dự, cạnh tranh rất kịch liệt."
Thiên Hoàn cũng có thể tham gia, nhưng lão Nhiếp và A Ninh vừa mới giải nghệ, đội hình mới chưa đủ ổn định, cũng không cần thiết phí một mớ tiền này đi chịu tội, cho nên là bọn họ xem như bỏ qua mùa giải này.
Lão Nhiếp chen miệng nói: "Quán Quân Thế Giới năm ngoái là FLD của Bắc Mỹ đúng không? Năm nay bọn họ có 3 suất tham dự."
Khúc Giang cười nói: "Chiến đội FLD không nghe tiếng tăm gì, đột ngột trở thành một con ngựa ô ở mùa giải trước, quét sạch toàn bộ những chiến đội từng đoạt Quán Quân."
Tần Nhất Chúc cảm khái: "Hàng năm có biết bao nhiêu giải đấu lớn nhỏ, sinh ra thêm một vài chiến đội xuất sắc. Ngược lại bọn họ cũng không có đoạt đucợ tư cách tham dự giải đấu Thế Giới năm nay, lật xe ở quý sau rồi!"
Diệp Thiếu Dương nghe bọn họ tán gẫu, không khỏi hồi tưởng lại kiếp trước.
LOL chung kết Thế Giới, phần lớn là Trung – Hàn quyết đấu. Thế nhưng nơi này không giống, Bắc Mỹ, châu Âu, Nhật Hàn,... các nước phát triển thể thao điện tử rất đồng đều, rất có năng lực, Quán Quân mùa giải trước đến từ Bắc Mỹ, có thể thấy nội lực của khu thi đấu này có bao nhiêu đáng sợ.
Quốc nội đã thi đấu với hàng hàng lớp lớp cao thủ, Quốc tế lại càng có nhiều sói dữ rình vây.
Giấc mơ vô địch Thế Giới này xem ra khó thực hiện hơn cậu nghĩ rất nhiều. Nhưng mà, có khiêu chiến thách thức mới có động lực tiến bộ. Nếu mục tiêu kia quá dễ dàng đạt được, vậy thì nó sao còn có thể là mục tiêu lớn được.
Lâm Phong thấy Diệp Thiếu Dương cúi đầu trầm tư, mỉm cười nói: "Thiếu Dương, cậu không cần tự đặt áp lực lớn, lần đầu thi đấu mà, mùa giải tiếp theo đặt mục tiêu nho nhỏ là được --------- đánh vào được thi đấu quý sau, mọi chuyện cứ từ từ phát triển."
Diệp Thiếu Dương: "..."
Lần đầu thi đấu sao? Không đâu, cậu đã thi đấu hơn bốn năm, còn đánh tới chung kết tổng toàn cầu. Bí mật này không thể nói cùng ai, bởi vì trong mắt tất cả mọi người, cậu vẫn là "người mới", cần phải được chiếu cố nhiều hơn.
Diệp Thiếu Dương cười gật đầu: "Được, chúng ta bắt đầu từ những thành tựu nho nhỏ."
Mọi người trở lại gaming house sau khi đã ăn uống no sau, mỗi cá nhân tự mình về phòng ngủ.
Ngày kế tiếp không có nhiệm vụ huấn luyện, Lâm Phong gọi mọi người vào phòng hội nghị tỉ mỉ phục bàn lại trận chung kết tổng S9, phân tích cả 5 ván đấu giữa Kinh Trập và Băng Hồn.
Mọi người đều nghe vô cùng nghiêm túc.
Sau khi phục bàn xong, huấn luyện viên Lâm nói: "Từ mấy trận này có thể thấy được tầm quan trọng trong phối hợp giữa các đội viên. Mỗi một tuyển thủ của Băng Hồn xét riêng đều không thuộc trình độ hàng đầu trong liên minh, nhưng 5 người bọn họ vững vàng kết nối, rất ăn ý, đây cũng là một trong những điểm mấu chốt để bọn họ giành lấy Quán Quân."
Huấn luyện viên Lâm dừng một chút, đảo mắt một vòng: "Thiên Hoàn trong những ngày huấn luyện vừa qua cũng có một số vấn đề, ví dụ như khi Trì Sóc và Thiếu Dương xuống gank đường dưới, AD – SP bắt không kịp tiết tấu. Đặc biệt là Trình Tinh, trong giao tranh không theo kịp mọi người."
Trình Tinh lập tức cúi đầu.
Huấn luyện viên Lâm nói tiếp: "Sắp tới, chúng ta sẽ luyện thêm một vài đội hình đặc biệt. Hệ thống song C chẳng hạn, để Trình Tinh tự mình gánh vác trách nhiệm kết xuất của một xạ thủ thực sự; ngoài mặt liên động Mid – JG nhưng thực chất lại thiên hướng JG C hoặc Mid C, các loại đội hình này đều phải thử nghiệm, có như vậy thì chúng ta mới có đủ nguyên liệu, tổ chức nhiều loại chiến thuật hơn."
Trì Sóc dứt khoác gật đầu: "Không thành vấn đề, chúng tôi đều sẽ nghiêm túc thực hiện."
Huấn luyện viên Lâm nói tiếp: "Ngày 20 tháng 11 sắp tới, chúng ta có hẹn với chiến đội FNO Bắc Mỹ, mọi người chuẩn bị trước. Đấu luyện thôi, thắng thua không quan trọng, chủ yếu là phát hiện càng nhiều vấn đề của đội ngũ."
Mọi người liên tiếp gật đầu, ra vẻ đã rõ.
Kết thúc họp, Trình Tinh rũ đầu đi theo mọi người, Diệp Thiếu Dương thấy biểu cảm đau khổ của hắn, không khỏi mỉm cười vỗ vai thiếu niên: "Bị huấn luyện viên phê bình nên khó chịu sao?"
Trình Tinh đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Em hình như là gánh nặng của mọi người?"
Diệp Thiếu Dương hòa nhã nói: "Phối hợp còn tách biệt, cũng không phải là ý cậu muốn, có thể là vì tốc độ của tôi và Trì đội khá nhanh. Thực tế muốn có được độ thống nhất, mỗi người đều phải tìm được điểm rơi thích hợp, quá nhanh, quá chậm đều không được."
Trình Tinh sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, không nghĩ tới Dương ca sẽ an ủi hắn.
Diệp Thiếu Dương: "Không cần quá áp lực đâu, chúng ta từ từ điều chỉnh."
Trình Tinh thở phào nhẹ nhõm, cười gật đầu: "Em sẽ tận lực!"
Trì Sóc nhìn hình ảnh này, tâm tình lại phức tạp.
Thiếu Dương đang giúp anh dạy đồ đệ?
Sau khi đến phòng huấn luyện, Trì Sóc ngồi bên cạnh Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: "Thiên phú của Trình Tinh thật ra không tệ đâu, chỉ là khuyết thiếu kinh nghiệm, thi đấu hơi bốc đồng. Tại thời điểm không nên chết ngã xuống, tại thời điểm nên xông lên lại do dự không quyết."
Diệp Thiếu Dương nói: "Dù sao cậu ấy cũng còn nhỏ tuổi, anh muốn cậu ấy lập tức biến thành một tuyển thủ thành thục là không thể nào. Kiểu gì cũng cần ít thời gian, để cậu ấy từ từ quen."
Trì Sóc gật đầu: "Ừm, sau này huấn luyện ghim đường dưới, cho bọn họ cơ hội tập làm quen với nhịp điệu của chúng ta."
Diệp Thiếu Dương: "Được, để Trình Tinh đổi qua mấy xạ thủ thiên về late game xem sao."
Một lời đã định, những lần huấn luyện tiếp theo, Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương tận lực