Ngày 3 tháng 4, chiến đội Thiên Hoàn đến thành phố Băng Hà sớm để chuẩn bị.
Lúc trước thi đấu ở bảng B cũng có ngày đấu ở Băng Hà, khi đó vẫn đang là mùa đông, cả nội thành nơi nơi đều là tượng băng óng ánh, ngày thi đấu kết thúc còn rơi tuyết lớn.
Hiện tại đã là tháng 4, xuân về hoa nở, đường phố vạn vật đều toát ra sức sống, cây cối đâm chồi.
Trình Tinh mỗi lần đến địa điểm thi đấu đều hưng phấn quay video, Diệp Thiếu Dương không hứng thú với thưởng thức cảnh sắc, ngồi ở trong xe ngủ.
Xe đến khách sạn, Trì Sóc thấp giọng gọi cậu: "Đến nơi rồi, dậy thôi."
Diệp Thiếu Dương vuốt mặt mơ màng tỉnh lại. Trì Sóc tiện tay cầm luôn balo trên giá để hành lí của cậu, lúc đeo lên vai, Diệp Thiếu Dương mới từ từ đứng lên, cùng Trì đội xuống xe.
Bình thường bọn họ ra ngoài thi đấu chỉ khoảng 2 tới 3 ngày, hành lý rất đơn giản, chỉ có một bộ quần áo để đổi, áo ngủ và đồ vệ sinh cá nhân, lần này mang thêm thiết bị ngoại vi.
Diệp Thiếu Dương lười xếp vali, mỗi lần đi đều bỏ hết đồ vào balo.
Trì Sóc thường hay giúp cậu mang hành lí, Diệp Thiếu Dương ngày trước làm đội trưởng cũng sẽ giúp đồng đội giữ đồ đạc, đối với hành vi "trợ giúp" này của Trì Sóc lại không nghĩ nhiều.
Mọi người vào sảnh lớn, đang chờ quản lí làm thủ tục nhận phòng, bên cạnh có tiếng cười sảng khoái vang lên: "Trì Sóc, thật trùng hợp, mọi người cũng mới đến hả?"
Là đội trưởng Nguyệt Ảnh – Từ Trác.
Trì Sóc quay lại, nhìn thấy cả chiến đội Nguyệt Ảnh cũng tay xách nách mang đi tới.
Từ Trác đi phía trước, bước nhanh tới chỗ Trì Sóc, cùng bạn cũ ôm một cái.
Hai vị đội trưởng là bạn bè nhưng các đội viên khác lại không quá thân thuộc, chỉ khách sáo chào hỏi.
Diệp Thiếu Dương phóng tầm mắt tới chỗ Tạ Vi Vũ, đối phương cũng đang nhìn cậu. Hai người đụng tầm mắt nhau, Tạ Vi Vũ khẽ mỉm cưới, chủ động đưa tay ra: "Liệt Dương, chào cậu."
Diệp Thiếu Dương bắt tay: "Chào cậu."
Đây là lần đầu tiên Diệp Thiếu Dương nhìn thấy Tạ Vi Vũ ở khoảng cách gần. Tạ Vi Vũ là một Beta nam, người thật dễ nhìn hơn so với ảnh tuyển truyền rất nhiều, ngũ quan tương đối ôn hòa, đem lại một cảm giác là người rất lễ phép, tính cách lại hướng nội, bắt tay xong không nhiều lời, tự giác trở về vị trí cũ.
Câu lạc bộ Dao Quang bỏ rơi hắn, nâng người mới, đại khái là bởi vì cảm thấy tuyển thủ như hắn khó nổi tiếng?
Hắn tham dự phỏng vấn sau thi đấu sẽ căng thẳng, rất nhiều câu hỏi của phóng viên chỉ biết trả lời: Ừm, đúng, không sai...
Nhưng trên thực tế, trạch nam hướng nội không giỏi giao tiếp trong vòng điện cảnh như Tạ Vi Vũ rất nhiều.
Từ Trác ở bên cạnh hỏi: "Ngày mai mấy cậu lấy đội hình gì? Nói đi để tôi cấm."
Trì Sóc nói: "Có thể tiếp tục ban JG của tôi."
Từ Trác cười ha ha nói: "Cậu đoán xem huấn luyện viên nhà tôi muốn Ban cái gì nhất?"
Trì Sóc nghi hoặc: "Ban gì?"
Từ Trác liếc nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: "Thiên Hoàn – Liệt Dương, tiễn Mid nhà mấy cậu lên được ô cấm là tốt nhất, ha ha ha."
Diệp Thiếu Dương: "..."
Vị Từ đội này cũng dám nói ghê.
Nhưng mà cũng nhìn ra được mối quan hệ giữa hắn và Trì Sóc thật sự rất tốt, có thể đùa giỡn mà không cần kiêng dè.
Quản lí hai đội làm xong thủ tục, mọi người còn chưa kịp lên phòng lại gặp mấy gương mặt quen thuộc.
Là chiến đội Kinh Trập – đám người Phương Chính Thanh, Tạ Viễn.
Từ Trác chào hỏi: "Lão Phương, mấy cậu cũng tới rồi!"
Phương Chính Thanh đeo kính râm, bước đi mang theo phong thái của đại minh tinh.
Tạ Viễn mỉm cười, chào hỏi Từ Trác, Trì Sóc: "Kinh Trập tuần này cũng thi đấu ở Băng Hà, ngay sau trận đấu của mấy cậu."
Phương Chính Thanh tháo kính xuống, vừa ngáp vừa nói: "Mấy cậu bắt đầu thi đấu lúc 7 giờ tối đúng không? Nhanh cái tay lên, đừng có kéo tới ván Quyết thắng."
Vòng bảng giai đoạn hai mỗi thứ bảy và chủ nhật có ba trận đấu, 3 giờ chiều, 7 giờ tối và 9 giờ tối.
Thi đấu thường quy vẫn thể chế BO3, nếu 2:0 lập tức có thể kết thúc, nhưng nếu như 1:1, thì phải đấu thêm một ván Quyết thắng. Ở tình huống bình thường, mỗi ván đấu nửa giờ, bắt đầu lúc 7 giờ có thể kết thúc trước 9 giờ. Đám người Phương Chính Thanh vào trận sau đó, đánh phải tới 11 giờ tối mới xong.
Chỉ có điều, kiểu thi đấu liên tục như thế, nếu có điều gì ngoại lệ, ví dụ như Thiên Hoàn và Nguyệt Ảnh giằng co dữ dội, đánh 2 tiếng không xong, vậy thì Kinh Trập sẽ phải đợi lâu và rất lâu...
Từ Trác hạ thấp giọng: "Nhớ không nhầm thì lần này đối thủ của Kinh Trập là Dao Quang?"
Phương Chính Thanh nhíu mày: "Ông lại định nói cái gì?"
Từ Trác cười đùa: "Ông đừng có mà thua nha, thua sẽ bị hắc lên hotsearch đó."
Phương Chính Thanh giả vờ thâm sâu, đẩy đẩy kính nói: "Ông thấy tụi tui có thể thua hả?"
Diệp Thiếu Dương đứng không xa, vừa hay nghe cả đoạn đối thoại.
Xem ra, tiếng tăm của Dao Quang năm nay không tốt, chuyện bọn họ lén lút chơi chiêu, mua thủy quân hắc Tạ Vi Vũ và Diệp Thiếu Dương mọi người đều biết rất rõ ràng.
Trì Sóc nhìn Diệp Thiếu Dương nói: "Đi thôi."
Từ Trác ở bên cạnh gọi với: "Gì mà đi, không tám thêm mấy câu?"
Trì Sóc nhàn nhạt nói: "Lên sân thi đấu tám."
Từ Trác nói: "Vậy cậu nhớ tắm rửa cái cổ sạch sẽ, tôi sẽ tới lấy đầu cậu!"
Tính cách lão Từ phóng khoáng, luôn thích đùa giỡn. Trì Sóc cũng không ngại, phất tay với hắn rồi dẫn các đội viên đi trước.
Phòng của Diệp Thiếu Dương ở đối diện Trì Sóc, là phòng một người.
Trì Sóc đưa balo trên vai cho cậu, hòa nhã nói: "Nhớ nghỉ ngơi sớm."
Diệp Thiếu Dương tiếp nhận balo, thuận miệng nói: "Kinh Trập và Dao Quang gặp nhau ở bảng S, hình như là trận đấu ngay sau chúng ta, vậy mình có ở lại xem không?"
Trì Sóc hỏi: "Cậu muốn xem không?"
Diệp Thiếu Dương: "Muốn chứ, xạ thủ mới của Dao Quang có vẻ năng lực không tệ đâu, tui muốn xem thử hắn đối đầu với đường dưới của Kinh Trập thì có chống đỡ nổi không."
Trì Sóc suy nghĩ một chút, đáp: "Được thôi, tôi nói một tiếng với quản lý và tổ huấn luyện viên, sau khi thi đấu xong chúng ta ở lại hậu trường xem trận của Kinh Trập rồi mới về khách sạn."
Có Trì Sóc đứng ra nói, huấn luyện viên sẽ dễ đồng ý hơn, Diệp Thiếu Dương mỉm cười: "Cám ơn Trì đội."
Trì Sóc nhếch khóe môi: "Không cần cám ơn. Trận đó tôi cũng muốn xem. Cậu về phòng nghỉ ngơi đi, tranh thủ ngủ sớm chút."
Diệp Thiếu Dương xoay người mở cửa phòng: "Trì đội ngủ ngon."
Ngày hôm sau, tập thể ngủ thẳng giấc tới trưa, tinh thần sảng khoái, sau đó lại đến phòng họp ở khách sạn kết nối laptop, tiện tay đánh vài trận giữ cảm giác tay.
Sau khi ăn tối, bọn họ đi bộ tới trung tâm E-sports thành phố Băng Hà ở gần đó.
Hiện trường đông đúc tấp nập, chỗ ngồi chật kín.
Diệp Thiếu Dương còn nhớ lần đầu đến sân thi đấu này, trên hàng ghế khán giả chỉ có khoảng 50% số ghế được lấp đầy, ngày hôm nay, thế mà lại hết chỗ, các loại poster, băng rôn đủ màu, náo nhiệt như buổi biểu diễn của các minh tinh.
Ngày thi đấu hôm nay đều là các chiến đội cực kỳ nổi tiếng đấu đá, đặc biệt là hai trận chiều và tối, đều bao hàm những đội tuyển lọt vào tứ kết năm trước, chẳng trách khán giả lại đông đúc náo nhiệt như thế.
Diệp Thiếu Dương đi cùng các đồng đội đến hậu trường chuẩn bị.
Rất nhanh sau đó, màn hình lớn chiếu tới hai vị bình luận viên chính thức quen thuộc.
"Các bạn khán giả thân mến, đây là Trung tâm E-sports thành phố Băng Hà, nơi sẽ diễn ra tuần thi đấu thứ nhất, vòng bảng hai, thi đấu thường quy S10 của giải đấu chuyên nghiệp game Chiến Thần! Tối nay sẽ có hai trận so tài, 7 giờ tối giữa Thiên Hoàn và Nguyệt Ảnh bảng A, 9 giờ tối giữa Kinh Trập và Dao Quang bảng S!"
"Hai đội tham gia trận