Ngân Hồ tỏ vẻ rất gato khi chủ nhân bỏ mặc mình, đi "sủng ái" bạn cơ giáp từ trên trời rơi xuống kia, quyết không bỏ qua cơ hội cười trên nỗi đau khổ của người khác.
Arthur bực mình quát:
- Cậu im miệng lại coi!
Trong lòng Arthur cũng có chút thất vọng, có điều y thấy giáp bảo vệ màu xám bạc trông có vẻ cũ kĩ của Mị Ảnh cực kỳ dày, tuy thân mình hơi cồng kềnh, nhưng hai chân hai tay đều rất mạnh mẽ, bàn chân được thiết kế đinh thép đặc biệt, có thể găm chặt xuống mặt đất, giúp gia tăng sức bám trên mặt đất.
Xem ra đây chính là một cơ giáp thiên về phòng thủ.
Không giống với các cơ giáp khác, khoang điều khiển của Mị Ảnh không nằm ở đầu mà là ở phần ngực cơ giáp, phần bụng được trang bị súng trái phá* ion ba nòng, hai tay không có đao ánh sáng hay đao bấm, mà chỉ có hai nắm đấm thép cực kỳ rắn chắc.
Thời gian diễn ra trận đấu rất gấp rút, gần như không có thời gian để Arthur suy tính thêm gì khác, y nhanh chóng trèo lên cơ giáp, ngồi vào khoang điều khiển, khởi động kết nối tinh thần lực.
Gần như cùng lúc đó, Gritte cũng khởi động Cuồng Bưu của mình.
Mị Ảnh và Cường Bưu cùng nhảy vào trong hồ, trận đấu đã bắt đầu!
Bởi vì trước đó Arthur không hề biết hôm nay sẽ có trận đấu cơ giáp người thật nên sự hiểu biết của Arthur về Mị Ảnh mới dừng lại ở lần thăm dò lúc trước, chỉ biết nó là một cơ giáp cấp B, còn tới khi y ngồi vào khoang điều khiển mới biết rõ những tham số cụ thể của nó.
Nhưng mà, sau khi ngồi vào trong khoang điều khiển cơ giáp và kết nối tinh thần lực, nhìn thấy tham số của Mị Ảnh xong, y không thể không thấp giọng mắng đồ lừa đảo!
Thường thì tuy tên của cơ giáp không nhất thiết phải liên quan tới tính năng đặc biệt của nó, nhưng phải đến tám mươi, chín mươi phần trăm là vậy.
Cho nên khi biết tên cơ giáp này là Mị Ảnh, Arthur đã nghĩ rằng tên cũng như máy, đặc điểm nổi trội của nó chính là tốc độ.
Cơ giáp Ngân Hồ cấp A của Arthur trừ việc là cơ giáp có trí năng rất cao ra, đặc điểm lớn nhất của nó là nhẹ nhàng linh hoạt, sức tấn công cực mạnh, đặc điểm này có thể giúp Arthur phát huy toàn bộ sở trường của bản thân.
Đối với cơ giáp mà nói, tốc độ và giáp bảo vệ thường có tỉ lệ nghịch với nhau, trừ phi sử dụng hợp kim sinh vật vô cùng đắt đỏ, nếu không, muốn cơ giáp có tốc độ nhanh thì không thể không hi sinh độ dày của lớp giáp bảo vệ để giảm bớt sức nặng của cơ giáp; trái lại, nếu muốn gia cố tính năng phòng thủ, nhất định phải tăng cường độ dày của giáp bảo vệ.
Cơ giáp nặng nề đương nhiên không thể di chuyển nhanh chóng được.
Nhưng mà tuy tổng tham số của bạn nhỏ Mị Ảnh này lên tới 19 điểm, trong đó giáp bảo vệ và lực tấn công đều đạt 8/10, nhưng tốc độ...!mẹ nó chứ, chỉ có 3/10 thôi! Cơ giáp có chỉ số tốc độ 3/10 thì tên là Mị Ảnh làm cái quái gì chứ?! Rõ ràng là chơi y mà! Lúc này Arthur chỉ muốn ngửa mặt lên trời gào to hai chữ lừa đảo thôi! UvU
Càng khiến Arthur điên tiết hơn là, Cuồng Bưu của Gritte là cơ giáp thiện về tốc độ, tốc độ nhanh tới mức khủng bố với tham số 9/10.
Cũng có nghĩa là, nếu thực hiện cùng một động tác, tốc độ của Cuồng Bưu nhanh gấp ba lần Mị Ảnh, cũng có nghĩa là, Cuồng Bưu nhà người ta đấm Mị Ảnh nhà mình ba đấm, Mị Ảnh chỉ kịp đánh trả nó một đấm! Cho dù một đấm kia của Mị Ảnh có lực sát thương cao hơn đi chăng nữa, với tốc độ né tránh linh hoạt của đối phương, Mị Ảnh vẫn sẽ đấm trượt!
Dù Arthur có chỉ số tinh thần lực lên đến 480 cũng đến bất lực với một cơ giáp chậm chạp tới mức này, chẳng khác nào anh hùng không có đất dụng võ! Huống chi đây là lần đầu tiên y phối hợp với Mị Ảnh, xét về độ ăn ý chắc chắn thua xa Gritte và Cuồng Bưu.
Vậy nên ngay từ khi trận đấu bắt đầu, Arthur đã hoàn toàn ở thế yếu, gần như bị đánh tới mức không kịp đỡ!
Rõ ràng Gritte cũng phát hiện tốc độ là tử huyệt của Mị Ảnh, gần như gã hoàn toàn phát huy thế mạnh về tốc độ của cơ giáp, vây lấy Mị Ảnh như gió lốc, tấn công đủ mọi góc độ, tay trái nắm đấm, tay phải cầm đao, liên tục tấn công Mị Ảnh như vũ bão.
Arthur ngồi ở khoang điều khiển trong ngực Mị Ảnh, trơ mắt nhìn đối thủ đấm một phát trúng mặt, ngay sau đó, thanh đao sắc bén quét qua vai trái Mị Ảnh.
May mà Mị Ảnh có lớp bọc thép cực kỳ chắc chắn, hơn nữa trong tay đối phương không phải là đao ánh sáng làm từ hợp kim ion, nếu không phát đao này rất có thể sẽ chém đứt cánh tay trái của Mị Ảnh.
Arthur không thể không điều khiển Mị Ảnh gắng sức trốn tránh, vùi cả thân máy và khoang điều khiển vào trong nước để giảm thiểu phần nào sức tấn công mãnh liệt của đối phương.
Nắm đấm thép của Gritte đập thẳng vào thân cơ giáp, toàn bộ khoang điều khiểu chấn động kịch liệt.
Arthur cảm thấy dạ dày trào ngược, muốn ói vô cùng, y gắng sức tìm khoang cứu sinh trong cơn choáng váng.
Có điều, y dùng tinh thần lực dò xét khắp nơi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng khoang cứu sinh đâu.
Cuối cùng, y không nhịn nổi nữa, chửi ầm lên:
- Chết tiệt! Mẹ nó chứ, thiết kế kiểu quái gì vậy? Sao đến cả cái khoang cứu sinh cũng không có hả?!
Mị Ảnh vẫn luôn lặng thinh từ đầu tới giờ bỗng lên tiếng, giọng nói cứng nhắc của máy móc có phần lạnh lùng kiêu kì:
- Mặc dù học viện quân đội Tạ Luân không phải trường học nổi tiếng gì, nhưng từ trước tới nay chỉ có anh hùng chết trận, không có kẻ hèn tháo chạy!
Arthur đã buồn nôn tới mức sắp ngất, thảo nào khoang điều khiển của cơ giáp khác đều ở đầu, khoang điều khiển của Mị Ảnh lại ở ngực.
Thiết kế như vậy quả thực đảm bảo tính vững chắc của khoang điều khiển, nhưng cũng vì lẽ đó nên không thể sử dụng khoang cứu sinh.
Giáp bảo vệ vững chắc, thân máy cồng kềnh, lòng bàn chân được thiết kế đinh sắt để cố định trên mặt đất, tất cả những thiết kế này đều nói lên rằng chạy chính là chết! Nói cách khác, quấn lấy kẻ địch tới cùng, nếu không hạ gục được kẻ địch, bản thân mình cũng sẽ toi đời!
Những cú đấm của Cuồng Bưu ngày càng hung ác hơn, Arthur có thể tưởng tượng, Gritte đang ngồi trong khoang điều khiển của Cuồng Bưu, trong lòng là mối hận khó phai, vừa cười ác độc vừa tấn công y một cách điên cuồng, có xu thế không giết chết y sẽ không bỏ qua! Năng lượng lớp giáp bảo vệ của Mị Ảnh đã bắt đầu báo động đỏ, gần như đứng không vững, có thể ngã xuống bất cứ lúc nào...!
Chẳng lẽ hôm nay ông đây phải chôn thây ở nơi này, toi mạng cùng với cơ giáp lừa đảo này, táng mạng trong hồ nước lạnh như băng này sao?
Trong nháy mắt, Arthur nhớ tới gương mặt nghiêm nghị của cha, nhớ tới lời dặn dò tha thiết trước lúc chia xa của thượng tướng Otto, và cả bóng dáng thoáng qua của Francois vừa rồi...!
Không, mình không thể chết được!
Mục tiêu ở ngay phía trước rồi, tất cả những hi sinh, tất cả những cố gắng, tất cả niềm hi vọng của Liên Bang đều được gửi gắm trong trận chiến này! Không thể gục ngã khi chỉ cách vạch đích một bước chân được!
Mình nhất định, nhất định không được chịu