Mấy ngày sau đó, Arthur tiếp tục đi theo Brand học việc, ngoài việc chăm sóc ăn ở ngủ nghỉ của ngài Nguyên soái, còn phải học cách xử lý những việc của quân bộ, tiếp đãi những nhân vật quan trọng trong giới, rồi thì các quy tắc lễ nghi khi đi cùng ngài Nguyên soái tham dự tiệc vân vân.
Thực ra quá trình học tập cũng là quá trình Arthur tìm hiểu về Francois.
Thân là nguyên soái, Francois thuộc dạng bận đến đầu tắt mặt tối, việc gì cũng tới tay.
Hắn không những phải quản lý cả hệ thống quân sự của cả đế quốc, hơn nữa, với vai trò là lãnh đạo tối cao của quân đội, hắn còn phải tham gia nhiều hoạt động chính trị, giao thiệp với Hoàng gia và giới quý tộc.
Đế quốc gồm hai tầng lớp nắm quyền chính: Tầng lớp sĩ quan (quân đội) do Francois đứng đầu và tầng lớp quý tộc do Hoàng tử Repin đứng đầu.
Hai tầng lớp này trong tối thì đấu đá nhau loạn xạ, đủ các thể loại tranh chấp nhưng ngoài mặt lại tỏ ra rất hoà hợp.
Mà con cáo già xảo quyệt Muller lại lợi dụng điểm này để cân bằng các thế lực của Đế quốc.
Brand phát hiện Arthur là một "học trò" rất thông minh, anh ta gần như không cần lặp lại những điều đã nói lần thứ hai, hơn nữa y còn "học một biết ba", nhanh chóng nắm bắt được trọng tâm công việc.
Vốn dĩ sợ năm ngày không đủ để hoàn thành việc bàn giao, cơ mà hình như Brand lo thừa rồi, bởi đến chiều ngày thứ tư, Arthur đã học xong hết mọi thứ rồi! Brand hài lòng vỗ vỗ vay Arthur, nói đùa:
– Arthur, chúc mừng cậu đã thuận lợi xuất sư! Từ nay về sau ngài Nguyên soái nhờ cả vào cậu vậy!
Arthur vỗ vỗ ngực, đáp với vẻ đầy tự tin:
– Báo cáo Trưởng quan, thuộc hạ đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ!
Brand thấy trời còn sớm, Francois lại bị Hoàng đế gọi vào cung bàn chuyện, bèn đề nghị:
– Ngài Nguyên soái chắc phải tối mới về, chúng ta tới phòng huấn luyện rèn luyện chút không?
Bốn ngày nay Arthur tập trung toàn bộ lực chú ý vào chuyện học tập làm "bảo mẫu toàn thời gian", hoàn toàn không có thời gian rèn luyện cơ thể, y cảm thấy cả người sắp mốc meo cả rồi! Brand vừa hay nói lên nỗi lòng y, thế là hai người cùng nhau đến phòng huấn luyện.
Phòng huấn luyện nằm trên tầng 40 của tòa nhà quân bộ là nơi chuyên dụng của Francis, cơ sở vật chất bên trong đương nhiên thuộc top đầu, nhưng đây không phải là điểm nổi bật nhất.
Đặc điểm lớn nhất của phòng huấn luyện này là nó là một phòng chiến đấu trọng lực có thể mô phỏng nhiều môi trường hành tinh khác nhau như môi trường siêu trọng lực, môi trường không trọng lực vân vân....!Người tham gia huấn luyện phải tiến hành chiến đấu không vũ trang cũng như điều khiển cơ giáp trong các môi trường trọng lực khác nhau.
Điều này là thử thách rất lớn về kĩ năng chiến đấu và khả năng thích ứng của người tham gia huấn luyện.
Arthur và Brand cởi quân phục, mặc quần áo huấn luyện màu trắng rộng rãi lên người.
Brand tung chân đạp lên không một cú, nhướn mày cười nói:
– Arthur, tôi thấy kĩ năng chiến đấu cận chiến lúc tốt nghiệp của cậu đạt điểm tuyệt đối, hay là chúng ta đấu một trận thử coi sao?
Đương nhiên Arthur không sợ Brand, y không từ chối mà mạnh dạn ôm quyền:
– Rất sẵn lòng, xin chỉ giáo!
Mấy ngày nay y bị Brand "hành hạ" đến thê thảm, chịu tổn thương nghiêm trọng về mặt tinh thần, nhất định phải mượn cơ hội lần này "trả" đủ Brand, tiện thể phát tiết sự buồn bực trong lòng một thể.
Brand là một Alpha điển hình: cao to vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, thoạt trông đầy sức mạnh, liếc cái là biết anh ta là một võ sĩ được huấn luyện nghiêm ngặt.
So với anh ta, Arthur thanh tú hơn nhiều, thể chất bẩm sinh của Beta kém hơn Alpha, đặc biệt là về sức mạnh, nhưng Arthur lại có những kỹ năng độc đáo của riêng mình.
Y biết sức mạnh thể chất của mình chắc chắn kém hơn Alpha tứ chi vốn phát triển tốt, vì vậy y có ngón nghề và kĩ xảo của riêng mình để bù đắp những chỗ thiếu sót ấy.
Với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, thể lực của con người đã vượt qua giới hạn của vật lý học, trong chiến đấu thực tiễn của quân đội hiện đại, đánh cận chiến chỉ là một kỹ thuật đơn giản để đánh bại kẻ thù.
Phần lớn binh sĩ đều được rèn luyện về tốc độ và sức mạnh, nhưng về mặt kĩ thuật lại thiếu sót rất nhiều.
Arthur mất rất nhiều thời gian tìm đọc và nghiên cứu võ thuật phương đông của trái đất cổ, bao gồm: Thái cực quyền, khí công, Taekwondo, Karate, Muay Thái vân vân.
Những võ thuật cận chiến này vỗn đã bị đào thải, nhưng Arthur phát hiện những môn võ này không những có thể giúp y bù đắp thiếu sót về thể lực, thậm chí còn có thể mượn lực của đối phương, lấy yếu địch mạnh, từ đó dành chiến thắng một cách dễ dàng.
Sau nhiều năm tìm tòi ngâm cứu, Arthur đã học được cách kết hợp nhuần nhuyễn những tinh tuý của môn võ thuật phương đông này lại với nhau, loại bỏ những phần không cần thiết, cuối cùng kết hợp chúng thành một bộ kỹ năng cận chiến phù hợp với mình.
Từ lúc theo học học viện quân sự, Brand luôn là sinh viên xuất sắc, bao nhiêu năm qua anh ta chưa từng lơ là việc rèn luyện, bởi vậy Brand vô cùng tự tin với khả năng cận chiến của mình, muốn nhân dịp này thử kiểm tra năng lực của Arthur, ai ngờ trận đấu vừa bắt đầu đã bị ăn quả đắng!
Đầu tiên, Brand tung ra một cú đấm nặng nề, rõ ràng quả đấm nên nện thẳng xuống vai trái Arthur, nào ngờ vào lúc anh ta sắp tiếp xúc với cơ thể Arthur, y mềm dẻo như con trạch, khéo léo tránh thoát, đoạn lập tức trả đòn, tay trái y nắm chặt cổ tay Brand, mượn lực khủng khiếp từ cú đánh của chính Brand, đánh ngược lên người anh ta.
Động tác của Arthur nhanh như chớp, Brand chưa kịp phản ứng đã ngã sõng soài ra đất!
Brand nổi giận đùng đùng, nhổm người bật dậy ngay tắp lự:
– Đệt! Lần này do tôi sơ ý, lại lần nữa!
Trong suốt mười phút đồng hồ tiếp theo, Brand lao tới Arthur hết lần này đến lần khác giống như Đôn-ki-hô-tê lao vào cối xay gió, nhưng lần nào anh ta cũng bị Arthur đánh bại trong vòng ba chiêu, không bị ngã sấp thì bị quật ngựa, hoặc bị đánh bật về.
Nếu không phải vì Arthur nương tay thì Brand đã không bò dậy được từ lúc nãy rồi!
Arthur lại nhẹ nhàng quật ngã Brand thêm phát nữa, lần này ý bẻ quặt hai tay Brand ra sau khiến anh ta không sao nhúc nhích được.
– Sao hả? Có muốn đánh nữa không? – Arthur khống chế Brand, vừa cười vừa hỏi.
Brand đỏ bừng vì giận, tức hết cả cái bụng, đang định bật lại thì nghe thấy tiếng vỗ tay vang lên từ phía ngoài cửa.
Arthur và Brand nhìn về phía đó: Ồ, là ngài Nguyên soái! Hoá ra vừa rồi bọn họ đánh đấm quá nhập tâm, đến mức không phát hiện Francois đã trở lại từ bao giờ, còn đứng quan sát họ một cách thích thú qua tấm kính trong suốt của phòng huấn luyện.
– Nguyên...!Nguyên soái!
Brand sững sờ gọi, thầm nghĩ không biết ngài Nguyên soái đã đứng đây xem bao lâu rồi, cảnh mình bị quật cho sấp mặt đã bị ngài Nguyên soái chứng kiến cả, anh ta cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
Arthur thấy Francois bước vào phòng, y buông lỏng tay để Brand đứng dậy.
– Nguyên soái! – Hai mắt Arthur sáng long lanh, nở nụ cười tươi rói với ngài Nguyên soái.
Brand không phục, nhưng Francois liếc một cái là biết Brand không phải đối thủ của Arthur, nhưng hắn cũng không thể làm mất mặt thuộc hạ (sắp) cũ, nên chỉ bình thản dặn dò:
– Brand, lát nữa tôi có một cuộc họp video ở văn phòng, cậu đi chuẩn bị thiết bị liên lạc giúp tôi.
Brand cũng phát hiện ngài Nguyên soái giữ mặt mũi cho mình nên mới tìm cớ giúp anh ta giải vây, anh ta lập tức nghe lệnh, rời khỏi phòng huấn luyện.
.
Đọc truyện tại -- trùmtruу ện.
м e --
Brand vừa đi khỏi, Francois chuyển sự chú ý sang Arthur, ánh mắt lộ chút tán thưởng, hỏi với vẻ thản nhiên:
– Kĩ thuật cận chiến của cậu rất đặc biệt, phong cách độc đáo, học ở đâu vậy? Hẳn là không phải từ trường học?
– Thưa ngài Nguyên soái, không giấu gì ngài, đây là kỹ thuật tự tôi đúc kết từ võ thuật phương đông của trái đất cổ, cộng với sự đúc kết của bản thân trong quá trình học tập, rèn luyện.
Để ngài chê cười rồi.
– Arthur cố tỏ ta khiêm tốn, nhưng sự kiêu ngạo vẫn bộc lộ ra chút ít qua ngữ điệu của y.
Đôi mắt màu lục bích của Arthur sáng ngời ý chí chiến đấu, nhìn về phía Francois với ánh mắt khát khao cháy bỏng.
Nhìn thấy ánh mắt này, Francois ngạc nhiên nhướn mày, hờ, tên nhóc này đúng là không biết trời cao đất dày! Khen nhóc hai câu đã tự tin đến mức dám khiêu chiến hắn rồi?
– Sao hả? Muốn thử đấu với ta?
Arthur cắn môi, đứng bất động, khát vọng khiêu chiến Francois bừng bừng trong tim, không sao dập tắt được.
Francois là người được mệnh danh là thiên tài có một không hai suốt trăm năm qua của cả Hệ ngân hà đó! Hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào, Arthur chưa từng được tự mình cảm nhận, nhưng y biết rất nhiều hạng mục kỷ lục cá nhân của học viện quân sự Heaton vẫn thuộc về Francois, tới nay chưa ai có thể phá vỡ.
Phải biết rằng những kỉ lục này được lập khi Francois vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường, tới nay đã gần chín mươi năm trôi qua.
Suốt chín mươi năm đó! Học viện quân sự Heaton là nơi quy tụ những sinh viên tài năng hàng đầu khắp Liên Bang, thế mà tới nay vẫn chưa có ai phá vỡ được kỷ lục của Francois, đủ để thấy hắn mạnh đến mức nào rồi đó.
Hơn nữa, bao nhiêu năm qua đi, Francois không ngừng tiến bộ, hoàn thiện bản thân, thực lực hiện giờ của hắn chắc chắn sẽ còn ghê gớm hơn hồi đi học, có thể nói là không sao dò được! Đối mặt với đối thủ mạnh mẽ đến đáng sợ như vậy, Arthur khát vọng được đấu với hắn một lần, xem hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào!
Thân thủ tuyệt vời của Arthur cũng khiến ngài Nguyên soái khá hứng thú, sau ngày dài đối phó với mấy lão già bụng phệ đầy vô vị trong cung, Francois cảm thấy hoạt động gân cốt chút chút với chú báo nhỏ kiêu ngạo này cũng là một ý tưởng không tồi.
– Thế thì thử chút vậy, nhưng ta chỉ có năm phút thôi, năm phút sau phải đi họp.
– Francois vừa nói vừa cởi hai cúc áo trên cổ và tay, đoạn ngoắc ngoắc tay với Arthur.
"Năm phút mà muốn đánh bại tôi? Anh coi thường ông đây quá rồi nhé!" – Arthur giận dữ nghĩ thầm, hormone tuyến thận tăng vọt, cả người bừng bừng đấu chí.
Francis thản nhiên đứng đó, thoạt trông rất dễ bị tấn công, nhưng lại như không chút sơ hở.
Mặt Arthur nghiêm lại, đôi mắt xanh biếc chăm chú nhìn đối phương, hoàn toàn khác với trạng thái nhẹ nhàng khi đối mặt với Brand vừa rồi, Francis vô hình gây áp lực khiến y không dám lơ là.
Hai người đều là cao thủ, đương nhiên biết ra tay trước sẽ có lợi, họ quan sát nhau hơn mười giây rồi đồng thời ra tay!
Năm ngón tay của Arthur quặp thành hình móc câu, tựa như con rắn độc nhằm thẳng vào cổ họng Francis, động tác của y cực kỳ chính xác và tàn nhẫn, nhanh đến mức gần như vượt qua giới hạn của con người.
Lần này, y dốc toàn lực ngay trong chiêu thứ nhất, hoàn toàn khác với lần đối đầu với Brand vừa rồi.
Francois "hừ" một tiếng, hơi nghiêng người tránh thoát đòn chí mạng, Arthur vồ hụt! Y không hề hoang mang mà cuộn tay thành nắm đấm, nhằm thẳng vào huyệt thái dương của đối phương, đồng thời nhấc chân lên gối nện về phía bụng dưới của hắn.
Khoảng cách của hai người quá gần, cú lên gối của Arthur giáng thẳng xuống bụng dưới của Francois, nhưng trước khi y kịp đắc ý thì đầu gối đau nhói, cứ như vừa đập vào tấm sắt; tiếp đó Francois nắm chặt cổ tay y, nửa giây sau, y bị quật ngã!
– Hự! – Arthur đập cả người lên tường kính, đau đến mức rên rỉ.
Thịt trên người tên khốn này làm từ sắt à? Sao đầu gối y đau nhói cứ như thụi vào sắt, mà hắn thì chẳng hề hấn gì vậy? Chẳng khoa học chút nào!
Vì sợ tin tức tố của đối phương làm mình mất tập trung, Arthur đã nín thở khi tấn công Fracnois.
Lúc này, vì bị đau đớn mà y hít sâu vào một hơi, khoang mũi lập tức tràn ngập tin tức tố Alpha đầy bá đạo của Francois.
Chân Arthur bỗng mềm nhũn, xíu chút nữa ngã khuỵu xuống!
Nhưng đòn tấn công thất bại này chẳng hề khiến Arthur lùi bước mà còn bị khơi dậy lòng háo thắng, giờ đây y chỉ có một suy nghĩ duy nhất: Đánh bại đối thủ! Đoạn, Arthur lùi lại vài bước, hít thở sâu, điều chỉnh lại trạng thái rồi tung ra một đợt tấn công mới về phía Francois.
Tuy vậy, các đợt tấn công của Arthur đều bị Francois hóa giải một cách dễ dàng.
Arthur chán nản nhận ra rằng không phải do kỹ