"Francois tiết lộ thân phận "Ma Hồ Adolf" cho mình là vì hắn ta đã hoàn toàn tin tưởng mình ư?" – Arthur thầm nghĩ, đoạn lập tức phủ định khả năng này.
Francois là kẻ đã từng đảm nhiệm chức phụ Thống soái toàn quân ở cả Liên Bang và Đế Quốc, bất bại ở chiến trường đẫm máu, lại có thể đứng vững như núi trên chốn quan trường, sao hắn có thể dễ dàng tin tưởng một kẻ xa lạ vừa quen chưa bao lâu?
Qua nhiều năm điều tra và quan sát, y biết Francois là một người cực kỳ cẩn thận, thuộc hạ dưới trướng đều do hắn tự mình nâng đỡ, nhiều lần cùng hắn vào sinh ra tử, trung thành cực kỳ.
Hắn không dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng một khi lựa chọn tin tưởng, hắn sẽ không mảy may nghi ngờ, giao cho những chức vụ quan trọng, tin tưởng đến cùng.
Arthur muốn được Francois tin tưởng tuyệt đối, trở thành tâm phúc dưới trướng hắn.
Ngày ngày đối mặt với kẻ thù, lại chẳng thể làm gì, còn phải hầu hạ trăm bề, cẩn thận lấy lòng, nhìn mặt đoán ý,...!là một chuyện không hề dễ dàng.
Francois lại còn cực kỳ chú trọng tiểu tiết, thậm chí có thể nói là rất khó tính, chỉ cần chuyện nhỏ xiu xíu nào đó không đủ hoàn hảo, hắn sẽ không hài lòng.
Tất nhiên, tính cách hắn thâm sâu khó dò, có học thức, có văn hoá, cho dù bất mãn cũng không sẽ không tức giận mắng mỏ, cơ mà chỉ cần nhìn cái mặt lạnh như tiền của hắn cũng đủ khó chịu rồi!
Chẳng nói đâu xa, sáng nay y chiên chứng gà chín hơn chút xíu, Francois chả thèm động đũa, lạnh mặt đẩy đồ trên bàn ra xa.
Arthur chỉ đành vừa bấm bụng mắng thầm, vừa bê đồ đi đổi.
Nào ngờ đến muộn quá, đầu bếp đã tan làm về nhà, y chỉ đành tự mình mặc tạp dề chiên trứng gà cho Francois!
Đường đường là Trung tướng đại nhân mà lại phải đứng trong bếp eo quấn tạp dề, tay cầm muỗng, chiên chứng gà cho kẻ thù không đội trời chung của mình, uất ức phát rồ! Khó khăn lắm mới chiên xong, ba chân bốn cẳng bê ra ngoài, Francois chỉ cắn một miếng rồi nhíu mày chê:
– Chưa chín!
Arthur dùng sức chín trâu ba hổ mới ngăn được mình ụp đĩa trứng gà lên mặt Francois, lẳng lặng ôm đĩa quay về phòng bếp chiên quả trứng khác.
Tại sao y phải làm trâu làm ngựa hầu hạ kẻ thù như này? Arthur càng nghĩ càng ức, bắt đầu nghĩ xem tỉ lệ dùng đĩa đựng trứng giết chết Francois là bao nhiêu...!
Vũ lực đấu không lại, tỉ lệ thành công khi bất ngờ đánh lén cũng không cao, nhưng Arthur là ai cơ chứ? Y là đặc công vàng của Liên Bang đó! Thiếu gì cách giết người mà không cần đánh giáp lá cà, ví dụ như bỏ ít Kali xyanua vào đồ ăn, mười mấy giây là tên khốn kiếp kia đi đời nhà ma rồi!
Nhưng Arthur biết, không nhịn thì kế hoạch của y sẽ đổ sông đổ bề, giết chết Francois chỉ là một trong những mục đích của chuyến này, chứ không phải mục đích duy nhất! Về tư, Francois là kẻ thù giết cha y, về công, hắn là tên địch phản quốc bán nước cầu vinh! Là người đứng đầu quân đội Đế Quốc, có thể nói Francois là nhân vật nắm vai trò chủ chốt trong cuộc chiến tranh của hai bên.
Arthur vừa nhận được mật lệnh từ thượng tướng Otto: Tình hình chính trị gần đây của Liên Bang rối ren vô cùng: chòm sao Trường Sà thất thủ, quân Liêng Bang liên tục chiến bại, Nội Các do phe bảo thủ lãnh đạo bị luận tội, lãnh đạo nội các bị buộc từ chức, thay vào đó, phe chủ chiến lên nắm quyền.
Theo suy đoán của thượng tướng Otto, rất có thể thượng tướng Patton Stafford – cha của Charlie Stafford – kẻ luôn ganh đua với Arthur sẽ được bổ nhiệm làm Thổng thống Liên Bang mới.
Hiện giờ tình hình Liên Bang rất gay go, sự thay đổi của các nhà cầm quyền trong nội các khiên nội bộ Liên Bang rối ren vô cùng.
Do vậy, thượng tướng Otto dặn dò Arthur án binh bất động, tạm thời không được phép hành động hấp tấp, tìm cách chiếm được lòng tin của Francois trước đã, đợi tình hình trong nước ổn định rồi tính tiếp.
Gần trăm năm qua, hệ thống dân chủ của Liên Bang ngày càng hủ bại, mấy đảng phái lớn trong nội cách không ngừng tranh đấu.
Họ chỉ chăm chăm tranh giành quyền lực, không màng đến tình trạng của người dân, nhiều lần thay đổi Tổng thống.
Những cuộc nội chiến này ảnh hưởng lớn đến sức chiến đấu của quân Liên Bang.
Sự rối ren của đất nước phản ánh cực kỳ rõ ràng trên chiến trường, mệnh lệnh thay đổi liên tục khiến các sĩ quan dần đuối sức.
Rất nhiều binh lính sĩ quan bất mãn với đều này, nhưng họ hoàn toàn bất lực, cũng chẳng còn cách nào khác.
Cuối cùng Arthur cũng chiên ra được món trứng ốp tròn nguyên xinh đẹp, vừa đủnăm phần chín sau khi lãng phí vài quả trứng gà.
Mà lúc này, y cũng đã bình tĩnh trở lại, thượng tướng Otto bảo y án binh bất động cũng rất có lý.
Tuy giờ y chỉ muốn giết quách Francois, báo thù cho cha, nếu chỉ loại bỏ Francois thì không đủ để Liên Bang xoay chuyển tình thế.
Ở bên cạnh hắn, chiếm được lòng tin của hắn, chờ thời cơ đánh cắp thông tin tình báo quý giá sẽ có lợi hơn cho Liên Bang.
Tất nhiên y sẽ không từ bỏ kế hoạch mưu sát Francois, y chỉ đang đợi thời cơ thích hợp thôi.
.
Truyện Hot
Chờ Francois ăn sáng xong, một ngày bận rộn bắt đầu.
Vừa hay đây là khoảng thời gian các sĩ quan Đế Quốc trở về thủ đô báo cáo, văn phòng Tổng Tư Lệnh vui như trảy hội, ngày nào cũng có các thể loại sĩ quan đủ cấp bậc tới đây báo cáo.
Không biết có phải do Francois cố ý không mà Arthur phát hiện hắ không hề có ý tránh mặt y mỗi lần gặp mặt các sĩ quan khác, mà còn bảo y ngồi cạnh nghe, ghi chép lại, như thể rất tin tưởng y vậy.
Sau khi mỗi vị tướng quân báo cáo xong đều sẽ nộp một chiếc đĩa từ, bên trong là nội dung báo cáo công việc và dữ liệu chiến đấu các hạng mục để lưu trữ ở bộ Tư Lệnh.
Chúng được chia thành năm cấp dựa theo mức độ bảo mật từ cao xuống thấp: hồng, cam, vàng, trắng và lục.
Sau khi bọn họ kết thúc phần báo cáo, Francois sẽ bảo Arthur giúp đỡ sắp xếp những đĩa từ chứa bí mật của Đế Quốc này.
Arthur sắp xếp đĩa dữ liệu vào tên tướng quân tương ứng một cách nhanh nhẹn, sau đó đưa chúng vào két bảo quản dữ liệu với mật khẩu phức tạp.
Trong toàn bộ quá trình này, chỉ có một mình Arthur thao tác, còn Francois thì tự mình đến phòng tập rèn luyện cơ thể.
Arthur hoàn toàn có đầy đủ thời gian sao chép những dữ liệt mật của Đế Quốc để báo về Liên Bang, mắt nhìn những tin tình báo đầy sức hút, Arthur từng dao động, nhưng y lại không làm gì hết.
Bởi vì y biết, thái độ thoải mái này của Francois rất có lẽ là một phép thử cho lòng trung thành của y.
Rất nhiều đặc công vì lầm tưởng kẻ địch lơ là mà để lộ sơ hở và phải trả một cái giá cực kỳ đắt!
Ba mươi chưa phải