Edit: Michyo
Beta: Tịch, Đậu
Sau khi được Arthur an ủi, tâm trạng của Phil đã khá hơn rất nhiều, bắt đầu kể lể về chuyện sau khi bị bắt cho y nghe.
Lúc này Arthur mới phát hiện bé cưng Omega đáng yêu này là một cậu bé nói rất nhiều, thao thao bất tuyệt tới mức y buồn ngủ rũ mắt, nhưng lại không tiện ngắt lời cậu bé.
Đúng lúc này, một mùi thơm của đồ ăn không biết từ đâu bay tới, còn xen lẫn mùi ngọt của bơ và sữa tươi, khiêu khích vị giác, khiến người ta muốn nếm thử ngay lập tức.
Ồ, là bánh nướng xốp!
Arthur thoáng cái tỉnh lại trong cơn gà gật, ngẩng phắt đầu, hướng về phía mùi hương kia tỏa ra.
Cửa phòng khẽ mở, một người phụ nữ trung niên đeo tạp dề thêu hoa đi vào, tay cầm khay bánh nướng xốp nóng hổi thơm phức, vị dâu tây này, vị chuối này, vị mật ong này, vị chocolate này, vị chà bông vừng mèvân vân...!Đủ loại hình dáng, các kiểu hương vị, phong phú đa dạng, chiếc nào chiếc nấy tỏa ra hương thơm béo ngậy ngon lành, khiến người ta sôi hết cả bụng.
Arthur nhìn chằm chằm vào đống bánh nướng xốp, nuốt nước miếng cái ực, chết tiệt, người ta mang món ăn y thích nhất tới dụ dỗ y kìa!
"Các con, tới giờ dùng trà chiều rồi!"
Dì trung niên không cao lắm, thân hình hơi đầy đặn, bà nở nụ cười thân thiện, thoạt nhìn trông có vẻ hiền lành dễ gần.
Arthur khó khăn lắm mới dời tầm mắt khỏi đống bánh nướng xốp được, nhỏ giọng hỏi:
"Bà ấy là ai vậy?"
"Đó là dì Lisa, là đầu bếp nữ trên phi thuyền này, tài nấu nướng của dì ấy rất tuyệt, bánh nướng xốp dìấy làm ngon tuyệt cú mèo luôn á!"Phil xông qua đầu tiên, lấy một miếng bánh nướng xốp vị dâu tây từ trên khay xuống rồi đưa lên miệng cắn một miếng, đôi mắt xinh đẹp lập tức nheo lại đầy thỏa mãn:"Ngon quá đi mất!"
Phil cầm một miếng bánh khác đưa cho Arthur:"Anh mau nếm thử đi, ngon lắm lắm luôn! Tuy bị giam khiến người ta rất khó chịu, nhưng không thể không nói khả năng nấu nướng của dì Lisa đã bù đắp được phần nào!"
Arthur hơi chần chờ, cuối cùng kìm lòng không đậu, hé miệng cắn một miếng nhỏ.
Bánh nướng xốp vừa ra lò thơm ơi là thơm, xốp giòn ngon miệng, ngọt mà không ngán, Arthur nhắm mắt lại thưởng thức từ từ, khóe mắt rơm rớm nước mắt.
Bánh nướng xốp này không chỉ ngon, mà quan trọng hơn, nó mang theo hương vị của gia đình, khiến người ta có cảm giác ấm áp khi nhớ về gia đình mình...!
Hương vị này khiến y nhớ lại, rấtnhiều năm trước kia, mỗi buổi chiều cuối tuần, mẹ y cũngsẽ xuống bếp, tự tay làm một bàn bánh nướng xốp thơm giòn, cả nhà ba người bọn họ ngồi trên bãi cỏ trước cửa nhà, cùng nhau hưởng thụ mỹ vị sau bữa trưa.
Đây là cảnh tượng ấm áp nhất trong trí nhớ của y.
Người cha Roman của y ấy hả? Colins là một Alpha rất xuất sắc, tuổi còn trẻ đã đảm nhiệm chức vị phó tham mưu trưởng của quân đoàn Hoa Tường Vi – quân đoàn đứng đầu ba quân đoàn lớn nhất Liên Bang.
Lúc bấy giờ, ông đãcó quân hàm thượng tá, dựa vào điều kiện và khả năng của ông, rõ ràng có thể kết hợp cùng với một Omega có huyết thống thuần khiết.
Nhưng điều khiến nhiều người ngạc nhiên tới mức há hốc miệng là, ông lại lấy một Beta rất đỗi bình thường làm vợ.
Beta nữ này tên là Susan, xuất thân hết sức bình thường, bà là nhân viên y tế của quân đoàn.
Trong một chiến dịch khá khốc liệt, đại tá Roman bị thương, được Susan chăm sóc ân cần dịu dàng, mối tình của hai người cũng đơm hoa kết trái từ đó, rồi bọn họ thuận theo tự nhiên cứ vậy trở thành vợ chồng.
Khi hai người họ vừa kết hôn, nhiều người cảm thấy cuộc hôn nhân này sẽ không kéo dài lâu, trong mắt người đời, một Alpha xuất sắc như Roman hẳn nên lấy một Omega xinh đẹp, như vậy thì đời sau của bọn họ mới càng xuất sắc hơn.
So ra thì khả năng sinh sản của Beta chẳng những thấp hơn Omega rất nhiều, hơn nữa tỉ lệ sinh ra đời sau là Beta rất cao.
Có điều, sau khi kết hôn, Roman và Susan vô cùng hạnh phúc, vợ chồng ân ái, chuyện tình cảm rất hòa thuận, không lâu sau, Arthur ra đời.
Tuy rằng Arthur chỉ là một Beta, nhưng điều này không hề ảnh hưởng tới tình cảm ba mẹ dành cho y.
Nhưng cuộc vui chóng tàn, khi Arthur mới mười tuổi, trong quân Liên Bang đột nhiên bùng phát một loại bệnh truyền nhiễm lây lan qua đường hô hấp, loại bệnh truyền nhiễm đáng sợ này lây lan với tốc độ chóng mắt, vô số quân nhân liên bang đã ngã xuống.
Là một nhân viên y tế của quân đội Liên Bang, Susan bất chấp nguy hiểm xông lên tiền tuyến, bởi vậy mà trong quá trình chăm sóc những quân nhân bị bệnh, bà không may bị lây bệnh, và cuối cùngđã qua đời.
Thượng tá Roman luôn thương nhớ người vợ đã khuất, nhất quyết không tái hôn, một mình nuôi Arthur khôn lớn.
Arthur dần trưởng thành, cũng hiểu nhiều chuyện hơn, y đã từng hỏi cha tại sao lại lấy một Beta nữ làm vợ?
Cha y chỉ cười đáp:
"Bởi vì mẹ con làm bánh nướng xốp rất ngon..."
Khi cha nói câu này, nụ cười trên mặt dịu dàng không sao tả xiết, nhưng lại chẳng thể che giấu được sự đau lòng và nhớ nhung đong đầy đáy mắt.
Sau đó nữa, trận chiến "Chiến dịch hành tinh tử vong" nổi tiếng trong lịch sử xảy ra, Francois làm phản, người cha kính yêu Roman của y và hơn chục triệu chiến sĩ Liên Bang chôn thây nơi vũ trụ rộng lớn bao la, chẳng thể trở về được nữa.
Arthur mười tuổi mất mẹ, hai mươi tuổi mất cha, thời gian trôi nhanh như một cái chớp mắt, ba mươi năm đã trôi qua rồi...!Arthur chẳng còn nhớ rõ gương mặt mẹ mình nữa, có điều y vẫn luôn nhớ mẹ có một đôi mắt lục bích cực kỳ dịu dàng, bánh xốp nướng mẹ làm lúc nào cũng thơm giòn nóng hổi.
Arthur đường đường là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, nhưng món ăn y thích nhất lại là bánh nướng xốp ngọt ngào chuyên dành cho trẻ con, điều này khiến y bị đám bạn trong trường quân đội cười trêu không ít lần.
Thói quen này hình thành từ nhỏ, vẫn luôn kéo dài tới sau này, nhưng khi mẹ y qua đời, y chưa từng được nếm lại hương vị bánh nướng xốp mang theo tình thương và sự dịu dàng như thế lần nào.
Arthur ngẩng đầu, nhìn Lisa bằng ánh mắt phức tạp, bà cũng là một Beta, cũng có một đôi mắt rất đỗi dịu dàng, tuy rằng không lấp lánh xinh đẹp như mẹ, nhưng nụ cười dịu dàng kia cũng khiến người ta yên lòng như của mẹ y vậy.
"Con thíchăn món này lắm sao?"Lisa cười cười, xoa xoa mái tóc sẫm mềm mại của Arthur, bàn tay bà ấm áp dịu dàng, khiến người ta lưu luyến không nỡ rời.
Arthur không phải là một người yếu đuối, mất mẹ từ nhỏ khiến y trưởng thành từ rất sớm, chín chắn và độc lập hơn những bạn cùng trang lứa rất nhiều.
Sau khi tốt nghiệp trường quân đội với thành tích cực kỳ xuất sắc, y gia nhập cục tình báo Liên Bang, trở thành một đặc công giỏi, sát phạt quyết đoán, ra tay dứt khoát, không chút lưu tình.
Nhưng vào giây phút này, y lại cảm nhận được sự dịu dàng đã lâu không còn từ một Beta mới gặp mặt lần đầu.
"Dạ, con rất thích, ăn ngon lắm dì!".
Truyện Khoa Huyễn
Arthur gật gật đầu đáp, rồi lại hỏi:"Con có thể ăn thêm một cái nữa không ạ?"
"Đương nhiên có thể rồi!"Lisa cười tươi đáp.
Thanh niên lễ phép hiểu chuyện này đương nhiên đã khiến Lisa có thiện cảm, bà còn chọn cho y một miếng