[ABO] Sau Khi Kết Hôn Tôi Thật Thơm

Sản phẩm mới


trước sau

Editor: Lạc Y Y

Vào thời khắc dầu sôi lửa bỏng này, Triệu Thị bất ngờ tung ra sản phẩm mới, phiên bản mới nhất của vòng tay ức chế, chiếc vòng này được làm từ những vật liệu tốt nhất, có thể bảo vệ mọi người tốt hơn.

Triệu Thị vì cho ra mắt sản phẩm này đã chi rất nhiều tiền, quảng cáo của họ được phát khắp các hang cùng ngõ hẻm, thậm chí còn mời rất nhiều ngôi sao nổi tiếng đến giới thiệu sản phẩm.

Trong thời gian ngắn, vòng ức chế của Triệu Thị đã trở nên nổi tiếng khắp thế giới, còn Lục Thị đi đầu chế tạo lại trên đà tụt dốc, thậm chí đã xuất hiện hiện tượng không bán được hàng, doanh số bán ra trong một tháng không thể vượt qua hai con số.

Suy cho cùng trước giờ toàn sử dụng vật liệu của Triệu Thị, đột nhiên đổi thành hàng thứ phẩm, ban đầu có rất nhiều người không thể chấp nhận được, nên hiện giờ Triệu Thị tự làm ra sản phẩm khiến cho vòng ức chế của Lục Thị không ai cần nữa.

Tô Nguyên đang chuẩn bị thu âm, chợt nghe thấy tiếng mọi người ở bên cạnh nên ngước mắt nhìn qua, hình như là ai đang khoe vòng ức chế của mình.

"Wow, Tiểu Phong, cái này của cậu là sản phẩm mới ra mắt của Triệu Thị đó hả, bọn tôi đã đặt trước lâu rồi mà vẫn chưa mua được."

Tiểu Phong tự hào khoe khoang vòng tay của mình, "Ài, anh ấy nói với tôi là Lục gia đã rớt đài rồi, bắt đầu làm hàng kém chất lượng, sợ là tôi đeo sẽ gặp nguy hiểm nên đã kiếm người mua cho tôi đó."

"Bởi vậy mới nói, cưới đúng người mới quan trọng nhất, thật ghen tị mà."

"Mấy cậu cẩn thận chút coi chừng làm hư, cái này là hàng giới hạn, đắt lắm đó."

"Haizz, bọn tôi không có tiền, chỉ có thể đeo loại kém chất lượng này thôi."

Tô Nguyên lập tức ngưng công việc đang làm, dù sao thì Lục Cẩn vẫn quan trọng hơn, nếu như Lục Thị bị công kích vậy Lục Cẩn không dễ sống ở Lục Thị, suy cho cùng hủy hợp đồng với Triệu Thị cũng là vì cậu, nếu không vì cậu, Lục Cẩn cũng sẽ không làm ra chuyện tùy hứng như vậy.

"Từ ca, buổi thu âm hôm nay trước hãy dừng ở đây đi, em về xem Lục Cẩn cái đã." Tô Nguyên hơi vội, cậu lo lắng không biết lúc này Lục Cẩn sẽ buồn như thế nào, mà không có ai ở bên cạnh anh.

Từ An cũng biết chuyện này, cũng không từ chối yêu cầu của Tô Nguyên, chỉ bảo cậu trên đường về phải chú ý an toàn.

Tô Nguyên nhanh chóng chạy về nhà, nhưng ngoài ý muốn là không thấy Lục Cẩn ở nhà, nhất thời có hơi hoang mang, cậu vốn không biết Lục Cẩn sẽ làm gì mỗi ngày, cũng không nghĩ ra được anh có thể đi đâu?

Liệu có về Lục gia rồi không? dù sao thì xảy ra chuyện lớn như vậy, Lục gia cũng sẽ không bó tay chịu chết.

Nghĩ như vậy, Tô Nguyên lập tức ý thức được phương hướng, định đi đến Lục gia, nhưng còn chưa tới nơi cậu đã phát hiện Lục Cẩn ở trên đường.

Trong quán cà phê, Lục Cẩn đang ngồi cùng Diệp Thi Ngữ, Tô Nguyên không biết mình có nên qua đó không, nhìn thấy hai người họ ở đó chuyện trò vui vẻ, Tô Nguyên cảm thấy mình có hơi buồn cười, bản thân lo lắng cho anh như vậy, nhưng anh vẫn còn tâm trạng uống cà phê với người ta, người đó còn là Diệp Thi Ngữ.

Tô Nguyên nổi cơn ghen quyết định rời khỏi nơi này, cậu giờ phút này không có dũng khí xông qua đó hỏi.

Bất tri bất giác lái xe về nhà, bởi vì không tập trung nên Tô Nguyên không cẩn thận đυ.ng trúng người ta, nhưng cũng may xe lái chậm, chỉ là bị dây an toàn siết chặt.

Người đối diện rất nhanh đã xuống xe, khí thế hùng hồn đi tới, "Để tôi xem thử rốt cuộc là ai dám đυ.ng vào xe tôi!"

Tô Nguyên xuống xe, người đối diện khí thế bỗng chốc tan đi, cười nói: "Là cậu à, có bị thương không?"

Hạ Tử Ninh mỉm cười giấu gậy bóng chày trong tay ra sau lưng, "Idol, hay là cậu đến nhà tôi kiểm tra một chút đi, coi chừng bị chấn thương bên trong đó!"

"Tôi không sao" Tô Nguyên ngại ngùng cười cười, "Còn cậu? Có sao không?"

Hạ Tử Ninh: "Hì, tôi da thịt dày, không sao cả."

"Nhưng xe của cậu bị hỏng nặng quá, khi nào có thời gian tôi sẽ chuyển tiền sửa chữa cho cậu." Tô Nguyên nhìn chiếc xe bị cậu đυ.ng thảm không nỡ nhìn, mặc dù lúc đó cả hai đều không lái quá nhanh, nhưng xe cậu ta không bằng chiếc xe Tô Nguyên đã từng cải tạo qua.

"Được rồi, tôi phải rời đi trước, vì
vẫn còn cuộc phẫu thuật nữa." Hạ Tử Ninh gấp gáp bắt taxi: "Idol lần sau gặp lại nha."

Đến vội vàng mà đi cũng vội vàng, Tô Nguyên có chút ngưỡng mộ tính cách của Hạ Tử Ninh, có điều hiện giờ vẫn phải về nhà an toàn mới được, Tô Nguyên bắt đầu vực dậy tinh thần, một đường lái xe cần thận về nhà.

Sắc trời dần dần tối, Tô Nguyên nhàm chán ngồi trên sofa đợi Lục Cẩn về nhà, nhưng đợi trái đợi phải, Tô Nguyên ngủ rồi cũng không đợi được Lục Cẩn.

Ngày hôm sau Tô Nguyên tỉnh dậy trên sofa, cậu không thể không thừa nhận, Lục Cẩn cả đêm không về! Tô Nguyên bất giác cảm thấy lòng mình chua chát, cậu chưa từng nghĩ Lục Cẩn lại cả đêm không về.

Anh không về có phải là ở cùng với Diệp Thi Ngữ hay không? Tô Nguyên không thể ngừng suy nghĩ lung tung, trong đầu đều là Lục Cẩn với Diệp Thi Ngữ ở nơi đó chuyện trò vui vẻ.

Ngay khi Tô Nguyên chuẩn bị đi làm, đột nhiên ngoài cửa có âm thanh truyền vào, Tô Nguyên nhanh chóng quay đầu nhìn qua, đúng là Lục Cẩn – người cả đêm không về.

Lục Cẩn nhìn thấy Tô Nguyên cũng ngây ra một lúc, sau đó cười hỏi: "Em về lúc nào vậy? Không phải em nói bận công việc sao?"

"Anh đã đi đâu?" Tô Nguyên hỏi một cách lạnh lùng, cậu không biết hốc mắt của mình đang dần chuyển đỏ, cậu thật sự sợ hãi, sợ rằng Lục Cẩn sẽ không cần cậu nữa.

Lục Cẩn muốn lao tới ôm lấy Tô Nguyên, dỗ dành cậu, nhưng Lục Cẩn không hề làm như vậy, anh chỉ lạnh lùng nói một câu: "Có việc"

Tô Nguyên ngây người chốc lát, cậu không ngờ rằng Lục Cẩn sẽ nói với cậu một cách lạnh nhạt như vậy, "Là chuyện của Triệu Thị sao? Tất cả là tại em, em không biết bởi vì em khiến công ty tổn thất lớn như vậy, em cũng không biết làm cách nào để giúp anh, nếu có cần gì, anh cứ nói với em, chỉ cần em có thể giúp được!"

"Không cần" Lục Cẩn từ chối ngay lập tức: "Em thích làm gì thì cứ làm cái đó, không ai cần em hy sinh bản thân, Tô Nguyên, em đừng quên, chúng ta đã ký thỏa thuận, tính toán thời gian chắc cũng hơn một năm rồi, nếu em nhất định muốn như vậy, vậy thì chúng ta kết thúc trước đi."

Tô Nguyên nhất thời không nói nên lời, thậm chí còn không dám tin, cậu không biết vì sao Lục Cẩn đột nhiên lại như vậy, cứ giống như biến thành một người khác, là vì Diệp Thi Ngữ sao?

Lục Cẩn: "Giấy ly hôn anh đã chuẩn bị xong cả rồi, căn nhà này tặng cho em, em có rảnh thì ký tên đi."

Tô Nguyên cũng không ngờ mình đợi cả một buổi tối lại chỉ đợi được kết quả này, "Không, không cần đâu, tôi sẽ ký tên, căn nhà này cũng không cần đưa cho tôi, tôi đi thu dọn đồ đạc rồi lập tức rời đi."

Lục Cẩn mặc kệ cậu rồi đi thẳng vào thư phòng, Tô Nguyên ngồi trên sofa để bình tĩnh một lúc sau mới bắt đầu thu dọn đồ của mình, nhưng khi cậu thật sự bắt đầu thu dọn mới phát hiện, tất cả mọi thứ đều có liên quan đến Lục Cẩn.

Cuối cùng Tô Nguên quyết định chỉ lấy vài bộ quần áo rồi rời đi, cậu hiện tại không có dũng khí nói lời từ biệt với Lục Cẩn, nếu không cậu nhất định sẽ nhìn thấy Lục Cẩn dựa vào cửa cảm xúc tuông trào.

Mãi đến khi Tô Nguyên rời đi, Lục Cẩn mới bắt đầu không ngừng đập đồ, không còn kiểm soát pheromone của chính mình nữa.

Bà Lục đang ở nhà thì nghe thấy tiếng cảnh báo, lập tức biết được Lục Cẩn xảy ra chuyện rồi, mau chóng kêu người đến chỗ Lục Cẩn.

Đợi bọn họ đuổi đến thì Lục Cẩn đã lâm vào hôn mê.

***

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện